DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 243 “Hóa ra là vậy.” 

Nói rồi, ông ta cũng đứng dậy đi ra ngoài. 

Định Khải Sơn tức giận đập mạnh xuống bàn, cầm ly rượu lên uống cạn một 

hơi. 

“Giang Sách, rốt cuộc con muốn làm gì vậy hả?” 

Không lâu sau, mọi người đi ra ngoài phòng bao, lần lượt đứng thành hàng, nhìn về phía cửa. 

Có nhiều người lần lượt ra vào ở cửa, nhưng không thấy bóng dáng Lăng Dao đâu. 

Mọi người đứng ở cửa phòng bao năm phút mà không có thu hoạch gì. 

Từ Thông cười gằn, hỏi: “Giang Sách, Lăng Dao đâu?” 

Giang Sách bình tĩnh đáp: “Buổi tối nhiều xe đi lại, chắc là bị tắc đường một chút.” 

“Hahahaha, sự đã đến nước này rồi mà anh vẫn còn ăn nói bừa bãi được hả? Tôi thấy da mặt anh dày thật đấy. Bác Đinh, cháu đề nghị với bác, bác thật sự nên cân nhắc lại một chút xem có nên đổi con rể khác không. Mộng Nghiện là một cô gái tốt như vậy, gả cho một tên vô dụng chỉ biết khoe khoang khoác lác như này đúng là quá phí!” 

Nói xong, Từ Thông chắp hai tay ra sau lưng, đi vào trong phòng bao, không lộn xộn với Giang Sách nữa. 

Đúng lúc này, đột nhiên có rất nhiều người tập trung ở của, ồn ào náo nhiệt, có rất nhiều người qua đường cũng vây quanh đó. 

Có vệ sĩ xếp thành vòng tròn, chặn người qua đường ở bên ngoài, sau đó nhân viên trải thảm lên mặt đất, trải đến tận dưới sân khấu. 

Ngay sau đó, hàng loạt những tiếng hét chói tang vang vọng khắp nhà hàng. 

“Á! Lăng Dao!” 

“Lăng Dao! Lăng Dao! Lăng Dao!” 

“Lăng Dao! Anh yêu em, nhìn anh một cái đi.” 

Những tiếng la hét vang lên trên phố, rất nhiều người kích động đến mức muốn xông vào bên trong. 

Còn ở bên kia, Từ Thông vừa định rời khỏi đó, sau khi nghe thấy tiếng hét, anh ta liền kinh ngạc đến mức lập tức quay đầu lại nhìn. 

Chỉ thấy một đám vệ sĩ đang vây thành vòng tròn, bảo vệ một cô gái đi vào cửa nhà hàng, chân bước lên thảm đỏ, tiến về phía sân khấu. 

Từ Thông nhìn rất chăm chú, đó chẳng phải là Lăng Dao hay sao? 

Mấy hôm trước anh ta vừa mới tham gia một hoạt động, làm khách mời với Lăng Dao, vì thế anh ta rất quen mặt cô ấy. 

“Người đó thật sự là Lăng Dao ư?” 

Tất cả mọi người đều há hốc mồm vì ngạc nhiên, không thể tin được những gì đang diễn ra trước mắt mình. 

Vừa rồi bọn họ còn chế giễu Giang Sách, bây giờ ai nấy đều bị vả mặt một cái thật đau. 

Giang Sách đã thật sự mời Lăng Dao đến đây ư? 

Không, không thể nào. 

Một tên khố rách áo ôm lượng chỉ có tám nghìn tệ một tháng, làm gì có bản lĩnh mời được một minh tinh đang nổi như Lăng Dao chứ? 

Nhưng Lăng Dao thực sự đã đến đây, bọn họ không thể không tin được. 

Đột nhiên, Từ Thông bật cười. 

Định Khải Sơn nhíu mày hỏi: “Cậu cười cái gì?” 

Từ Thông chỉ vào Giang Sách, nói: “Haha, cái tên khoác lác nhà anh, anh nghe ngóng được Lăng Dao sẽ đến nhà hàng này tổ chức sự kiện từ sớm nên cố tình nói là mình mời cô ấy đến. Thực ra người ta đã lên lịch trình từ lâu rồi, không liên quan đến anh hết.” 

Nghe anh ta nói vậy, mọi người mới chợt bừng tỉnh. 

“Hóa ra là vậy.” 

Vương Phượng Nhã cười khẩy: “Suýt chút nữa là bị lừa rồi. Giang Sách, anh cũng biết đóng kịch thật đấy.” 

Vương Chí Vinh thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi ông ta thật sự đã bị dọa sợ. Lăng Dao, đó đúng là Lăng Dao, nếu Lăng Dao thật sự do Giang Sách mời đến, vậy thì phải làm sao đây? 

Cũng may Từ Thông hiểu biết nhiều, liếc mắt một cái đã nhìn thấy được trò hề của Giang Sách. 

Ông ta châm chọc: “Ông Khải Sơn, ông đúng là kém quá, có một chàng rể chẳng ra làm sao, đúng là đen đủi tám đời!” 

Đọc truyện chữ Full