DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 284 Chi bằng cứ cho anh ta cơ hội này. 

Giang Sách và Đinh Mộng Nghiên trở về phòng ngủ, cởi áo khoác, cởi giày và tất, nằm trên chiếc giường Simmons êm ái, thư giãn sau một ngày mệt mỏi. 

Đinh Mộng Nghiên xoa xoa vai cô, cảm thấy hơi đau. 

Giang Sách đi tới, đặt tay lên vai cô: “Đừng cử động, anh sẽ xoa bóp cho em” 

"Anh còn biết xoa bóp ư?” 

“Mấy ngày nay anh có học sơ qua.” 

Ngón tay của Giang Sách như có ma lực, ấn vào các huyệt đạo của Đinh Mộng Nghiên, thoải mái thả lỏng. 

Những mệt mỏi trong ngày chợt tan biến không còn dấu vết. 

"A." 

“Từ từ thôi.” 

“Thoải mái quá.” 

Đinh Mộng Nghiên nhắm mắt và kêu lên đầy thích thú. 

Trong phòng khách. 

Đôi vợ chồng già đang chuẩn bị về phòng thì sững người lại. 

Tô Cầm bĩu môi, lắc đầu: “Vừa về nhà đã ấy rồi, thanh niên thật quá gấp gáp mà, cũng không biết đường tắm rửa trước.” 

Ai ngờ Đinh Khải Sơn cũng ôm bà từ phía sau. 

“Ơ kìa, ông già xấu xa này, ông là gì vậy?” 

“Còn phải hỏi sao?” Đinh Khải Sơn mặt mày hớn hở nói: “Bọn trẻ đã cố gắng như vậy, chúng ta là bề trên cũng không thể thua kém được. Hôm nay vui quá, chúng ta cũng làm một lần 

đi." 

“Làm cái gì mà làm hả? Vẫn còn chưa tắm rửa, quần áo trong máy giặt chưa giặt, chén trong bồn còn đầy ụ, nhà thì chưa lau, còn rất nhiều chuyện chưa.” 

“Ôi, bà già này, nghĩ ngợi gì đến động việc lộn xộn đó chứ? Theo tôi đi.” 

Đinh Khải Sơn khiêng Tô Cầm lên vai, mặt mày hớn hở chạy vào phòng ngủ, đại chiến ba trăm hiệp. 

Đêm khuya, trung tâm thành phố Giang Nam, tòa nhà Thiên Đỉnh. 

Văn phòng chủ tịch trên tầng hai mươi ba. 

Ba người đàn ông ngồi trong phòng, một người cúi đầu, vẻ mặt vừa căng thẳng vừa sợ hãi. 

Chủ tịch Tôn Vĩnh Trinh vừa uống trà vừa thản nhiên hỏi: “Bách Tin Hoành, anh đã hứa với tôi rằng sẽ diệt trừ Công ty giải trí Ức Mạch trong hai tháng, bây giờ đã hai tháng trôi qua mà công ty Ức Mạch của người ta chẳng những không chết mà còn sống càng ngày càng tốt. Phim điện ảnh thì bán cháy vé, phim truyền hình thì bùng nổ và lưu lượng truy cập phát sóng trực tiếp cực kỳ cao, còn nâng đỡ mấy nghệ sĩ mới như Đạo Thần và Lăng Dao trở thành ngôi sao nổi tiếng” 

“Bách Tin Hoành, anh thực sự khiến tôi quá thất vọng.” 

“Anh còn làm tốt vị trí tổng giám đốc của Bá Khổng không đấy?” 

Bách Tin Hoành đứng bật dậy khỏi ghế và run rẩy nói: “Chủ tịch, những thất bại này thực ra là có lý do, đều tại Giang Sách kia quá gian xảo.” 

“Nhưng ngài yên tâm, tôi đã lập một kế hoạch chi tiết, chắc chắn có thể nhổ cỏ tận gốc công ty giải trí Ức Mạch” 

“Xin chủ tịch hãy cho tôi thêm một tuần nữa” 

Tôn Vĩnh Trinh đặt chén trà xuống: “Lúc trước tôi đã cho anh hai tháng mà anh còn không xử lý được Giang Sách, giờ chỉ có một tuần sao có thể chế ngự được anh ta chứ? Sao tôi có thể tin anh được đây.” 

Bách Tin Hoành nói: “Là như vậy, một tuần sau chính là ngày Tết Nguyên Đán. Theo thông lệ mỗi năm vào đêm giao thừa, chúng ta sẽ tổ chức một buổi biểu diễn rất long trọng. Năm nay tôi có nghe nói ngoài chúng ta còn có công ty giải trí Ức Mạch tham gia biểu diễn trong đêm giao thừa này, lúc đó hai bên sẽ biểu diễn cùng lúc, tôi đã sắp xếp kế hoạch rất chi tiết để buổi dạ hội của họ rối tung lên khiến từ nay về sau họ sẽ không thể ngóc đầu lên được nữa.” 

Khi Tôn Vĩnh Trinh nghe xong thì đôi mắt sáng rực lên. 

Dù sao để Bách Tin Hoành rớt chức thì cũng chưa thể tìm được người thích hợp, hơn nữa chỉ một tuần cũng không quá dài. 

Chi bằng cứ cho anh ta cơ hội này. 

Thử một lần, thành công thì tốt, còn không thành công thì đến lúc đó đuổi việc cũng chưa muộn. 

Hắn ta gật đầu: “Được, Bách Tin Hoành, tạm thời tôi sẽ cho anh thêm một cơ hội nữa. Nhưng hãy nghe kỹ, đây cũng là cơ hội cuối cùng, nếu anh không thể làm gì được công ty giải trí Ức Mạch thì hãy cút xéo khỏi đây ngay.” 

“Vâng, vâng, vâng. Tôi sẽ cố gắng hết sức và nhất định sẽ không để ngài thất vọng, thưa chủ tịch.” 

Đọc truyện chữ Full