DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Chiến Thần - Giang Sách
Chương 286 Bị chơi cho một số rồi. 

 

Tất cả điều này xảy ra một cách vô tình, không ai để ý đến chi tiết này. 

Một ngày dài dần trôi qua. 

Chiều tối, Giang Sách ngáp một cái, vừa đứng dậy khỏi ghế sô pha chuẩn bị về nhà thì đột nhiên cánh cửa bị đẩy ra một cách thô bạo. 

Trình Đan Đình và La Thịnh đều không gõ cửa, mà là vội vã xông vào. 

Từ vẻ mặt lo lắng của họ, chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn rồi. 

“Tổng giám đốc Giang, đã xảy ra chuyện rồi!” Câu nói đầu tiên sau khi Trình Đan Đình bước vào giống hệt như những gì Giang Sách đoán. 

Là một nhà lãnh đạo, thời điểm càng căng thẳng và nguy hiểm thì càng phải giữ được sự bình tĩnh. 

Trên mặt Giang Sách không hề dao động, thản nhiên hỏi: “Có chuyện gì?” 

Lập tức Trình Đan Đình lấy điện thoại di động ra, mở ứng dụng Kumao Music, lên bảng xếp hạng âm nhạc. 

Có thể thấy ca khúc đầu tiên trên bảng xếp hạng là “Tòng quân.” 

Người biểu diễn là nghệ sĩ ký hợp đồng của công ty giải trí Bá Khổng, cũng là vợ trước của Nhiếp Tranh: Hoa Tưởng Dung. 

“Sao vậy?” Giang Sách vẫn không hiểu. 

“Tổng giám đốc Giang, bài hát này được tải lên vào lúc một giờ chiều nay. Sau khi đăng tải, công ty giải trí Bá Khổng đã ngay lập tức chi tiền cho các bảng xếp hạng và lượng truy cập khiến độ hot của bài hát càng ngày càng tăng.” 

“Bây giờ độ hot đã tăng đến đáng sợ”. 

“Vấn đề là trước đó, công ty Bá Khổng không hề có một xíu dấu hiệu nào là sẽ phát hành 

một bài hát mới, chứ đừng nói đến bất kỳ hành động nào về mặt này. Thật giống như là mới quyết định tức thời vậy.” 

Mọi chuyện trên thương trường thay đổi trong chớp mắt. 

Công ty giải trí Bá Khổng có tác phẩm tốt, lập tức đăng tải và mua bảng xếp hạng cũng không có gì mới. 

Giang Sách vẫn không hiểu, hỏi: “Đan Đình, không phải cô chỉ muốn nói với tôi chuyện này đó chứ?” 

Trình Đan Đình và La Thịnh nhìn nhau, không biết nên mở miệng thế nào. 

La Thịnh chủ động nói: “Để tôi nói cho, tổng giám đốc Giang, bài hát mới của Bá Khổng gần như giống hệt bản thảo sáng nay tôi đưa cho cậu.” 

Cái gì? 

Câu nói này hoàn toàn khiến Giang Sách choáng váng. 

Đúng vậy, trong sáng tác âm nhạc không thiếu những tình huống “đâm xe” nhưng không thể 

Buổi sáng, La Thịnh vừa gửi một bài hát mới đến, còn chưa kịp tìm ca sĩ thu âm thì kết quả là một bài hát gần giống hệt do Bá Khổng phát hành, sao lại trùng hợp như vậy chứ? 

Hơn nữa, công ty giải trí Bá Khổng cũng không có bất kỳ động thái nào nói rằng sẽ phát hành một bài hát mới, và việc lọt vào bảng xếp hạng cũng là do bỏ một món tiền lớn ra mua. Tất cả đều là vừa mới bắt đầu thực hiện. 

Bất cứ ai cũng sẽ nghĩ theo chiều hướng xấu. 

Bây giờ ba người trong phòng đều có suy nghĩ giống nhau: bản thảo của bài hát này đã bị công ty giải trí Bá Khổng đánh cắp, bên kia gấp rút thực hiện và lọt vào bảng xếp hạng, theo cách này thì bài hát sẽ thuộc về công ty giải trí Bá Khổng. Nếu công ty giải trí Ức Mạch còn dám phát hành thì đó sẽ là đạo nhạc! Đó là hành vi xâm phạm bản quyền. 

Khi đó, không những người hâm mộ sẽ không tha thứ mà luật pháp cũng không cho phép công ty giải trí Ức Mạch làm bừa. 

Bị chơi cho một số rồi. 

Mặc dù vô cùng kinh ngạc, những sắc mặt Giang Sách vẫn không thay đổi quá nhiều. Anh biết lúc này nếu như người lãnh đạo rối loạn thì cấp dưới cũng sẽ càng loạn hơn. 

Anh không vội phán đoán, mà trước tiên mở két sắt và lấy bản thảo gốc từ trong đó ra. 

Lúc bỏ vào như thế nào thì lúc lấy ra vẫn như thế ấy. 

Trên bản thảo không có dấu vết nào bị đụng vào. 

Giang Sách cho biết: “Tôi đã ở văn phòng cả ngày nay, không ai có thể lấy trộm bản thảo ngay dưới mí mắt của tôi được, mà cũng chỉ mình tôi là có chìa khóa két sắt, dù muốn lấy trộm thì cũng rất khó. Hơn nữa bản thảo không có dấu vết bị động vào nên khả năng bản thảo bị đánh cắp hoặc lấy trộm là cực kỳ thấp.” 

Trình Đan Đình gật đầu. 

Đọc truyện chữ Full