DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4804

Chương 4804

 

Chỉ thấy Häc Bá vung tay lên, một tia thần quang bảo vệ lấy Thanh Liên, mang bà ta tới sau lưng ông ta, như vậy mới cứu được Thanh Liên một mạng!

 

“Mấy khu thánh địa của thành Thiên Đô đều do một nhân vật lớn tiếp quản, cả thành Thiên Đô, tất cả mọi người hoặc là cút, hoặc là chết, sao thế, ông muốn ngăn cản tôi à?”, Kiếm Thánh lạnh lùng lên tiếng, nhìn về phía Hắc Bá với vẻ ngập tràn sát khí.

 

Hắc Bá nghe vậy thì không khỏi nhíu mày, vào mấy ngày trước, ông ta đã nhận được tin báo có nhân tài trở về từ chiến trường vùng ngoài vũ trụ, hơn nữa nhân vật ở đẳng cấp đó, ông ta căn bản cũng chẳng thể đắc tội!

 

Chỉ cần Bạch Khởi của nhà họ Doanh không trở về, thậm chí ngay cả nhà họ Doanh cũng chẳng thể đối kháng được với ông ta!

 

Dâu sao đối phương cũng là người kiểm soát thật sự của Vạn Kiếm Gốc, hơn nữa ngay cả bốn cậu chủ Chiến Quốc và cả mấy người Tử Hạng đều không dám làm trái ý đối phương, Hắc Bá có thể nói gì được đây?

 

Vả lại địa bàn của nhà họ Doanh lại không đặt ở thành Thiên Đô, chuyện này có thể nói là không có chút quan hệ gì với nhà họ Doanhl “Chuyện này không có liên quan tới nhà họ Doanh chúng tôi, tôi đương nhiên sẽ không can dự vào, Thiên Tỉnh, Thanh Liên, còn không mau xin lỗi Kiếm Thánh!”, mục đích hành động này của Hắc Bá chính là để bảo vệ tính mạng của hai người bọn họ.

 

“Nếu như Thái Bá đã ra mặt thì hôm nay tôi sẽ nể mặt Thái Bá mà tha cho bọn họ một mạng, bảo bọn họ nhận sai thì thôi bỏ qua! Dẫu sao Thanh Liên cũng là thành chủ của thành Thiên Đô, tôi cũng không tiện thẳng tay giết người!”

 

Kiếm Thánh nói với giọng điệu lạnh lùng.

 

Thế nhưng bất cứ ai cũng nghe ra được Kiếm Thánh đang có ý coi thường Thiên Cung Bắc Cực và cả thành chủ thành Thiên Đô.

 

Dấu sao hai người ông lão Thiên Tinh và Thanh Liên cũng bị thương rồi, mà bản thân ông †a thì lại chẳng có chút tổn thất gì, cuối cùng còn bắt người khác xin lỗi ông tai “Tiền bối Kiếm Thánh, đều trách chúng tôi có mắt như mù, vẫn mong ông rộng lượng bỏ quaI”

 

Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh nghiến răng cố rặn ra một câu.

 

Kiếm Thánh lạnh lùng xua tay, nói: “CútI”

 

Hắc Bá ra hiệu bằng ánh mắt cho hai người bọn họ, sau khi ba người cùng rời khỏi địa giới của thành Thiên Đô, Hắc Bá mới khẽ thở dài nói: “Hai người vẫn nên đi tới Đế Khư trốn một khoảng thời gian trước đi!”

 

Bây giờ, nơi có thể bảo toàn tính mạng cũng chỉ có Đế Khư mà thôi!

 

Chuyện này rất nhanh đã lan truyền ra khäp Đông Vực, thậm chí thế lực các phương ở vùng ngoài lãnh thổ đều vì thế mà chẩn động.

 

Thành Thiên Đô bị Vạn Kiếm Cốc chiếm cứ, Thiên Cung Bắc Cực và phủ thành chủ của thành Thiên Đô đều bị Kiếm Thánh phá huỷ.

 

Tin tức này rõ ràng giống như thiên lôi, khiến cho tất cả mọi người đều chấn động!

 

Lúc này, Häc Bá đã dẫn hai người ông lão Thiên Tinh, Thanh Liên và những đệ tử bị thương của phủ thành chủ tới được Đế KhưI “Thái Bá! Chuyện này…”

 

Đi tới cổng chính Đế Khư, mấy người Lý Bạch thấy Hắc Bá dìu Thanh Liên và ông lão Thiên Tinh cùng tiến tới Đế Khư thì nhìn cả đám người với vẻ nghỉ hoặc.

 

“Lúc nào cậu Tiêu mới trở về?”, Häc Bá không đáp lời mà hỏi ngược lại.

Đọc truyện chữ Full