DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỷ
Chương 447

Không phải Chiến Lệ Xuyên bị bại liệt à?

Đã bị liệt rồi, sao hình dạng lại như vậy chứ?

Lẽ nào…

Bùi Uyển Linh cú3i đầu, lại liếc nhìn bộ phận đó của Chiến LệXuyên lần nữa, sau khi xác nhận đúng là mình không

nhìn lầm, cô ta mới che giấu sự bàng hoàn1g trong lòng, cùng Đỗ Ngôn Tranh rời đi.

Trong phòng khách chỉ còn lại một vị khách duy nhất là Đế Vân Hi.

Đỗ Ngôn Tranh vừ9a đi, Cảnh Thiên cũng không còn dính lấy Chiến Lệ Xuyên nữa, cô ngồi xuống đối diện với Để

Vân Hi, dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời. Dù sao t3hì cũng là người anh cả còn chưa nhận nhau mà đã cho cô lì xì sáu

nghìn đô la Mỹ, Cảnh Thiên cảm thấy nếu mình ngoan hơn, không chừng sẽ có8 nhiều lì xì hơn.

Cảnh Thiên còn tưởng rằng Chiến Lệ Xuyên lại bật chế độ phản pháo, nhưng kết quả là…

“Anh Đế, hôm nay anh đến là vì…”

“Nghe nói ông cụ nhập viện nên tôi đến thăm.” Chiến Lệ Xuyên gật đầu, xe lăn đã bắt đầu di chuyển: “Mời anh Để

đi theo tôi.”

Đế Vân Hi: …

Thấy mọi người sắp đi vào, thông qua camera an ninh, ông cụ Chiến xem kịch vui nhanh chóng tắt màn hình đi,

ngồi ngay ngắn lại, uống nước chảy dâu đưa cho mình.

“Ông nội, anh Đế đến thăm ông này.”

Ông cụ nhanh chóng cười ha hả chào Để Vân Hi.

Ông cụ cũng đã nhìn ra mối quan hệ giữa Đế Vân Hi và Cảnh Thiên không bình thường, nhưng… tình cảm của anh

ta và Đỗ Ngôn Tranh dành cho Cảnh Thiên dường như không giống nhau. Cụ thể không giống chỗ nào thì ông cụ

cũng không nói ra được.

Lúc này, nhìn thấy cháu trai vui vẻ hòa nhã với Đế Vân Hi, ông cụ cũng tỏ ra ôn hòa.

Sau khi vào phòng, Đế Vân Hi hàn huyên vài câu rồi đưa quà của mình ra,

“Đây là một ít thuốc viên cháu lấy từ chỗ nhà họ Sở thể gia y học cổ truyền, có tác dụng rất tốt đối với việc phục hồi

nội tạng. Một chút lòng thành, quà ít lòng nhiều ạ.”

Ông cụ kinh ngạc: “Thuốc của nhà họ Sở? Cái này quý giá quá, cảm ơn cháu, cháu có lòng rồi.”

“Nên như vậy mà.” Đế Vân Hi mỉm cười, đưa thuốc được đặt trong hộp gỗ đàn hương cho quản gia Từ.

Là tâm phúc của ông cụ, đương nhiên quản gia Từ biết nhà họ Sở thế gia y học cổ truyền cao không thể với tới được

như thế nào.

Nhà họ Sở bây giờ đã gia nhập trụ sở chính Trung u của liên minh y học quốc tế từ lâu, mấy thành viên chủ chốt

trong dòng họ cũng là thành viên hạng A của trụ sở chính Trung u. Có thể nói như thế này, ngay cả những người

giàu có và quyền lực nhất nước Z muốn mời người nhà họ Sở đến khám bệnh thì cũng phải xếp hàng.

Đế Vân Hi đã có thể lấy được thuốc của nhà họ Sở, chỉ dựa vào danh hiệu giàu nhất nước Z và giàu nhất châu Để

của nhà họ Để không thôi còn chưa đủ. Nếu không có nhà họ Tạ, Để Vân Hi có giàu đến đầu cũng khó mà lấy

được.

Ví dụ như nhà họ Chiến, cũng là dòng họ sánh ngang với nhà họ Đế về thực lực kinh tế, nhưng nhà họ Chiến không có căn cơ trong

giới quân đội cảnh sát, cho nên đừrng hòng nhắm tới nhà họ Sở.

Tuy ông cụ đã khỏi bệnh một cách thần kỳ dưới sự điều trị của Viện nghiên cứu Lawrence, nhưng trong mắt người ngoài, hiện tại

Viện nghiên cứu Lawrence đang phụ thuộc vào Đường Môn, không hề gia nhập trụ sở chính của liên minh y học quốc tế, mặc dù

cũng rất mạnh, nhưng nói sao nhi…

Nhà họ Sở giống như Thiếu Lâm Tự, phái Nga Mi vậy, là môn phái chính thống, còn Đường Môn lại giống như Quang Minh thần

giáo, tóm lại là thuộc tà giáo, cho dù có chém gió lợi hại đến mức nào thì cũng không được chính đạo đón nhận.

“Anh Đề có lòng rồ. Phải rồi, nghe nói mấy ngày trước anh Để đã đâm hỏng xe của mình để cứu Thiên Thiên, nghe nói anh Đề đang

mua một mảnh đất nên tôi đã mua lại nó để tặng cho anh để làm quà cảm ơn, mong anh Đế nhận cho.”]

Đọc truyện chữ Full