DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 535

Chương 535:

 

Lúc này, Tật Điện nắm lấy thanh kiếm nạm kim cương, nhào tới Độc Cô Thương giống như một con quỷ điên loạn.

 

Lưỡi kiếm sắc bén, hùng mạnh như núi.

 

Khí thế của anh ta bừng bừng đánh vào, khiến cho người †a có cảm giác tuyệt vọng như sự tối tăm không có ánh mặt trời.

 

“Vù”

 

Gió lạnh thổi lên, thân hình Tật Điện càng to lớn, như núi Thái Sơn áp chế.

 

Anh ta chém thanh kiếm quý xuống, xuyên qua lớp bụi, xuyên qua ánh sáng, chém về phía cổ của Độc Cô Thương.

 

Chỉ cần anh ta đánh trúng thì chắc chắn đầu sẽ lìa khỏi xác.

 

Thân thể Tống Hồng Nhan và Giang Thế Hào căng thẳng theo bản năng.

 

“Giết anh ta, giết anh ta”

 

Cố bé Chanel cũng hưng phấn mà hét ầm lên.

 

“Vèo!”

 

Ngay vào lúc này, thanh kiếm chợt lóe lên ánh sáng, đập vào giữa thanh kiếm kia! Cơ thể Tật Điện đột nhiên đình trệ, sát khí bao trùm nhanh chóng biến mất ngay lập tức.

 

Thanh kiếm quý giá vỡ vụn, rơi làm đôi xuống đất.

 

Tật Điện lại thay đổi sắc mặt lần nữa, cả người bắn về phía sau ba mét.

 

Anh ta vừa mới dừng lại, một vệt máu chảy ra từ khóe miệng, đồng thời mũi kiếm áp vào cổ họng anh ta.

 

Lạnh như băng, lạnh thấu xương.

 

Sắc mặt Tật Điện tái nhợt như tờ giấy.

 

Bực bội… SỈ nhục… Tuyệt vọng… sao khoảng cách giữa người với người lại lớn như vậy chứ?

 

Lại thua rồi… Toàn bộ không khí của khán đài đều đông cứng lại, yên tĩnh tới cực điểm, kiềm chế tới cực điểm.

 

Cái miệng nhỏ của cô bé Chanel há hốc, bị hình ảnh trước mắt làm cho kinh ngạc đến tột cùng.

 

Cho dù Nam Cung Hùng cùng với đám người Giang Thế Hào không thể tưởng tượng nổi, vô cùng kinh ngạc, Tật Điện lại bị đánh bại, chỉ cần một chiêu đã bị bại.

 

Lần này, cho dù là Tật Điện ra tay trước nhưng vẫn bị đánh bại.

 

Thất bại hoàn toàn.

 

“Tại sao anh lại đánh lén… Diệp Phi võ đùi hét lên với Độc Cô Thương: “So sánh lại một lần nữa, so sánh lại một lần nữa”

 

Nam Cung Hùng thiếu chút nữa xuất huyết não.

 

So sánh lại lần nữa?

 

Loại lời lợi dụng này từ trong miệng Diệp Phi bay ra, khiến cho Nam Cung Hùng và đám người Giang Thế Hào hộc máu.

 

Đây nhìn thế nào cũng không phải là cơ hội lật lại tình thế mà là Diệp Phi bố thí cho bọn họ.

 

Tất cả đám người Giang Thế Hào đều hoảng sợ.

 

“Đội trọng tài, tôi cảm thấy nghi ngờ vừa rồi anh em của tôi đánh lén, tôi hy vọng có thể cho Tật Điện cơ hội đấu lại một lần nữa”

 

Diệp Phi giơ tay về phía đội trọng tài ra hiệu: “Ông Nam Cung Hùng nói đúng, nếu đã thắng thì phải thắng một cách đường đường chính chính”

 

Cô bé Chanel vô cùng tức giận: “Khốn kiếp, ăn hiếp người quá đáng”

 

Người phụ nữ mặc sườn xám cũng cảm thấy Diệp Phi ngứa mắt.

 

“Độc Cô Thương, lùi về phía sau, đấu lại, không cho phép đánh lén”

 

Diệp Phi để cho Độc Cô Thương lui về sau mấy mét, còn vẫy tay với người chủ trì ra hiệu: “Chủ trì, Tật Điện bị gãy kiếm, cho anh ta đi đổi cái khác”

 

Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người vô cùng suy sụp, nháy mắt muốn ói ra máu, cảm thấy mặt mũi của mình bị đánh bay hoàn toàn.

 

Người chủ trì và đám người Giang Thế Hào đều nhìn về Nam Cung Hùng, đội trọng tài cũng chờ đợi quyết định của anh ta.

Đọc truyện chữ Full