DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 568

Chương 568:

 

“Kêu Giang Thế Hào ra đây nói chuyện đi”

 

Diệp Phi lạnh lùng nói tiếp: “Những nhân viên khác không có liên quan thì cũng đừng ở đây để tế kiếm”

 

Ở hiện trường nhanh chóng trở nên yên lặng.

 

“Giang Thế Hào mau bước ra đây đi”

 

Diệp Phi lạnh lùng lên tiếng, hung hăng gây náo loạn khắp biệt thự Giang Thị.

 

Không ai ngờ được, có người dám xông vào cửa giết người, hơn nữa còn dám ngang ngược quát mắng Giang Thế Hào.

 

Biệt thự nhà họ Giang, không khí ngột ngạt đến mức gần như đọng lại.

 

Có người tỏ ra khiếp sợ, có người cảm thấy ngột ngạt, có người cảm thấy tức giận, nhưng không ai dám lên tiếng.

 

Nếu đổi lại là những người trước, nếu có người dám kêu như thế thì bọn họ chắc chẳn sẽ cảm thấy đối phương điên rồi, Giang Thế Hào không phải người như Diệp Phi có thể chọc tới.

 

Nhưng bây giờ nhìn lại ba vị ma đạo đã chết kia thì có thể biết được Diệp Phi có tư cách để ngạo mạn như thế.

 

Ngày hôm qua bọn họ đã chính mắt nhìn thấy một mình tăng ma đẩy ngã một bức tường, cũng đã chứng kiến được vị ma đạo kia đậo bể một ngọn núi chỉ với một cú đấm, và cũng đã thấy được vị sư cô kia xé nát một con trâu.

 

Sự hung tàn, sự mạnh mẽ đó khiến những tên vệ sĩ của Giang Thị chỉ có thể thốt lên hai từ cao thủ!

 

Nhưng thật sự rất mất mặt khi bị Diệp Phi giết chết như giết gà, làm sao bọn họ có thể không cảm thấy sụp đổ, không kích động chứ?

 

“Nếu anh không ra vậy thì tôi sẽ vào!”

 

Diệp Phi nhanh chóng nhặt thanh kiếm lên, nói: “Bố của anh, Giang Hóa Long…. Từ nay về sau nên gọi ông ta là Giang Hóa Quy đi, sinh ra một đứa con trai nhát gan như thế”

 

“Diệp Phil”

 

“Diệp Phi!”

 

“Diệp Phil”

 

Thái độ của Diệp Phi quá mức kiêu ngạo, lời nói vừa được nói ra, cánh cửa bằng sắp nhanh chóng được mở ra.

 

“Đùng, đùng, đùng!”

 

Giang Thế Hào bước ta, vẻ mặt anh ta vô cùng tức giận, thét lên tên của Diệp Phi ba lần.

 

Cây súng trên tay anh ta liên tục bản, bảy viên đạn nhanh chóng bay về phía Diệp Phi.

 

“Đùng, đùng, đùng!” Diệp Phi đá một cái vào cơ thể, ung dung tự tại, không vội vàng ngăn cản những viên đạn đang lao tới.

 

Giang Thế Hào lại bóp cò, thế nhưng lại phát hiện không có đạn, anh ta vứt cây súng ống đi, cầm lấy một cây súng lúc, quát lớn: “Tao muốn giết chết mày, tao thật sự muốn giết chết mày”

 

Hôm nay anh ta muốn nhìn thấy thi thể của Diệp Phi, thế nhưng ai ngờ toàn bộ vệ sĩ của mình đều chết hết, chỉ còn lại một mình Diệp Phi đưa Độc Cô Thương ngang nhiên tiến vào biệt thự.

 

Điều khiến anh ta cảm thấy tức giận hơn là ba ma của Tượng Quốc cũng bị Diệp Phi giết chết.

 

Giang Thế Hào nhìn thấy bản lĩnh của Diệp Phong, cũng khiến anh ta cảm thấy tức giận đến tột cùng, lật tung cả thành phố Trung Hải, chỉ có thế mà toàn bộ đều bị Diệp Phi hủy diệt.

 

Hơn ba trăm tên vệ sĩ, tất cả đều là những mần non được tuyển chọn kĩ càng, thế nhưng hôm nay lại bị Diệp Phi giết chết từng người một, làm sao Giang Thế nào có thể không bận tâm được chứ?

 

Mấy chục tên vệ sĩ của Giang Thị lui về sau mấy bước, đứng chắn trước mặt Giang Thế Hào để bảo vệ một cách nghiêm ngặt.

 

Diệp Phi quá mạnh mẽ khiến bọn họ không dám xem thường.

 

Mấy người phụ nữ trong biệt thự cũng ló đầu ra xem náo nhiệt.

 

Diệp Phi lạnh lùng lên tiếng: “Giang Thế Hào, con rùa đen ra mặt rồi sao?”

 

Độc Cô Thương muốn hành động thế nhưng lại bị Diệp Phi đưa tay ngăn lại.

 

Giang Thế Hào gầm lên: “Tao ra mặt thì sao chứ?”

 

Tao ra mặt thì sao chứ?

Đọc truyện chữ Full