DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 646

Chương 646:

 

Hiện trường phần lớn là con cháu của Nam Cung, một số khác là đến để gặp vị võ sư Chín nghìn tuổi, đối với Diệp Phi hoặc là ghét bỏ hị là hoàn toàn xa lạ.

 

Vì vậy bọn người Nam Cung Hạo đã vu khống Diệp Phi mà không có bất kỳ lo sợ gì.

 

Diệp Phi nhàn nhã nhìn cảnh này, không để tâm chút nào đến màn diễn của những người này.

 

Hoàng Thiên Kiều lo lắng: “Không phải như thế, không phải như thế…” Cô ấy gửi cho Hoàng Phi Hổ một tin nhắn cầu cứu.

 

Dù sao đánh người ở sơn trang Phong Vân không là chỉ là chuyện lớn chuyện nhỏ.

 

Nam Cung Hạo nép mình vào người mẹ mình và khóc: “Mẹ, nếu mẹ chậm một bước, anh ta sẽ giết chết con”

 

Thật là quá kiêu ngạo.

 

Nghe lời buộc tội từ đám người Nam Cung Hạo, sắc mặt của mười mấy người con cháu Nam Cung thay đổi đáng kể, vì nó kích động tinh thần của những người Nam Cung.

 

Vài người đàn ông lớn tuổi của nhà Nam Cung run râu, trừng mắt nhìn chằm chằm vào anh, hận không thể dùng hai tay bóp chết Diệp Phi.

 

Bọn họ làm sao nghĩ tới Diệp Phi lại kiêu ngạo như vậy, dám đánh Nam Cung Hạo ở đây, lại còn dám khinh thường gia tộc Nam Cung?

 

Họ đã từng thấy người ngang ngược, nhưng chưa bao giờ thấy người ngang ngược như vậy.

 

“Quá ngang ngược, vô pháp vô thiên.”

 

“Thực sự nghĩ rằng ở Trung Hải này do anh ta định đoạt hay sao? Hoàng Phi Hổ cũng không dám kiêu ngạo như “Xem ra hôm nay không phải tới đây để xin lỗi, mà là để đánh nhau với nhà họ Nam Cung”

 

“Nhất định phải nghiêm trị…” Nghe mọi người tố cáo, Nam Cung Hạo nở một nụ cười nham hiểm: Chơi với tao, tao chơi chết mày.

 

Diệp Phi không có phản bác, ngăn lại Hoàng Thiên Kiều giải thích, chỉ cười nhẹ, rất nhẹ nhàng bình tĩnh.

 

Nhưng không hiểu sao, trong mắt Nam Cung Hạo, nụ cười này lại mang một cảm giác lạnh lùng.

 

Nhìn thấy Diệp Phi nhàn nhã, bình tĩnh nhìn bọn họ, Trần Tú Lệ không kiềm chế được tức giận tiến lên, chỉ tay về phía Diệp Phi nói: “Diệp Phil Thì ra cậu chính là Diệp Phi”

 

“Tốt lắm, Diệp Phi, buổi sáng cậu đả thương con trai của tôi còn chưa nói đến, bây giờ còn ở sơn trang Phong Vân kiêu ngạo mà đánh người?”

 

“Cậu thực sự cho rằng chúng tôi yếu đuối dễ bắt nạt? Cậu thực sự nghĩ rằng gia tộc Nam Cung của chúng tôi không có người?”

 

“Người đâu, đem Diệp Phi bắt lại cho tôi!”

 

Trần Tú Lệ rất đau lòng cho con trai mình, vẻ mặt tràn ngập tức giận, dứt khoát ra lệnh cho hàng chục con cháu của Nam Cung.

 

Mấy người đàn ông lớn tuổi của Nam Cung cũng lần nữa hét lên: “Đúng, bắt, bắt! Nếu dám chống cự, giết chết ngay tại chối”

 

Gia tộc Nam Cung có quan hệ mật thiết với Thẩm Thiên Sơn, khi Thẩm Thiên Sơn chết, bọn họ cũng rất thương tiếc, thêm vào đó là sự việc hôm nay, họ càng căm ghét Diệp Phi.

 

Thù mới hận cũ dồn lại.

 

Bất quá Diệp Phi ra tay trước, cho nên nếu giết anh cũng không lo bị Chín ngàn tuổi trừng phạt.

 

“Vâng!!!”

 

Nghe thấy bọn người Trần Tú Lệ ra lệnh, hàng chục con cháu Nam Cung rút vũ khí của họ ra, cố gắng giết Diệp Phi.

 

“Dừng tay!”

 

Nhìn thấy tình huống này, Hoàng Thiên Kiều từ phía sau vụt ra phía trước Diệp Phi, chặn giữa hai bên và hét lên: “Bà Nam Cung, mọi chuyện không phải như những gì Nam Cung Hạo nói”

 

“Nam Cung Hạo đã tự mình tạo ra tất cả các vết thương trên đầu và những cái tát trên mặt”

 

Hoàng Thiên Kiều cũng nhìn Nam Cung Hạo hét lên: “Nam Cung Hạo, anh còn không đem sự tình nói rõ ràng ra?

 

Anh muốn sự việc ngày càng trở nên trầm trọng hơn sao?”

 

“Hoàng Thiên Kiều, đây là việc của gia tộc Nam Cung và iệp Phi, cô là người của Liên đoàn võ thuật, đừng ở đây lộn Khuôn mặt xinh đẹp của Trần Tú Lệ trầm xuống, bà ta ngăn Hoàng Thiên Kiều lên tiếng: “Miễn làm tổn hại đến tình cảm và hòa khí của mọi người: “Hơn nữa cô và Diệp Phi là cùng một phe, cho nên lời nói cũng không có bao nhiêu giá tt Vài người đàn ông lớn tuổi của Nam Cung cũng trừng mắt nhìn Hoàng Thiên Kiều, cảm thấy Hoàng Thiên Kiều không biết điều.

 

“Tôi không phải đang giảo biện, tôi đang làm rõ chân tướng”

Đọc truyện chữ Full