DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4863

Chương 4863

 

Người như thế khác biệt rất lớn với người bình thường, càng rơi vào nghịch cảnh ngược lại càng kích thích sự tàn ác trong ông ta.

 

Lúc này thậm chí Điền Ky không tiếc tinh huyết của mình, lại đẩy mạnh trận thập diện mai phục.

 

Lúc này các hiện tượng như mưa sao băng, gai đất lại nổi lên.

 

Khí tức đáng sợ đó cũng khiến Long Cổ phải nhíu mày.

 

Nhưng lúc này Tiêu Chính Văn lại không để tâm gì đến trận chiến trước mắt mà lạnh lùng nhìn về phía khe nứt trong không trung đó.

 

Nhưng tiếc là trong khe nứt đó trống rồng, người đàn ông vóc người cao lớn đó và thế giới dị thường kia không còn xuất hiện nữa.

 

Cảnh tượng vừa rồi như thể chỉ là một chút ký ức vụn vỡ mà Tiêu Chính Văn võ tình nhìn thấy trong lưu loạn thời không.

 

Chỉ thoáng chốc đã không bao giờ xuất hiện nữa.

 

Chớp nhoáng mười mấy phút trôi qua, đến khi khe nứt đó đóng lại lần nữa, Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thể bất lực thở dài.

 

“Dù Tiêu Chính Văn có huyết mạch Hoàng Đế cũng không mạnh đến mức này chứ. Đó là trận pháp thập diện mai phục, hơn nữa cùng là cảnh giới Thiên Cảnh cấp bốn, Tiêu Chính Văn thế mà có thể xem trận pháp của đối phương như không?”

 

Lúc này Long Cổ cảm thấy giật mình, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ông ta không dám tin mọi chuyện đều là thật.

 

Ngụy Vinh Kỳ cắn răng, sắc mặt tái mét nói: “Rốt cuộc trên người Tiêu Chính Văn có bao nhiêu bí mật vậy chứ? Cũng may lúc đầu tôi không thông đồng làm bậy với đám người Điền Văn, nếu không…”

 

Nói đến đây ngay cả Ngụy Vinh Kỳ cũng không dám nói tiếp nữa.

 

Đến khi Tiêu Chính Văn thất vọng quay đầu lại nhìn về phía Điền Ky bên dưới lần nữa, ông ta cũng lập tức nổi giận.

 

Phải biết rãng Tiêu Chính Văn đã ở trong trận pháp mười mấy phút, cả người như không có cảm giác gì, mặc cho mưa sao băng đầy trời rơi xuống, thậm chí những gai nhọn đó cũng không thể làm Tiêu Chính Văn bị thương.

 

Người này quả thật là biến thái!

 

Nhưng càng như thế, Điền Ky càng muốn không tiếc mọi giá giết Tiêu Chính Văn cho bằng được.

 

“Tiêu Chính Văn, hôm nay tôi sẽ cho cậu thấy bản lĩnh thật của tôi”.

 

Nói rồi Điền Ky bỗng hét lớn một tiếng, máu tươi bắn ra từ trong cơ thể Điền Ky, máu hóa thành sương lập tức hòa làm một với đại trận hàng trăm mét này.

 

Ngay sau đó, bốn phương tám hướng vang lên tiếng ngựa hí như thể có ngàn quân vạn mã đang chạy về hướng này.

 

Trên dưới trái phải, bốn phương tám hướng đều xuất hiện vô số bóng người như thể có hàng quân vạn mã bao vây lấy Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này Điền Ky cũng quét sạch sự suy sụp trước đó, quanh người toát ra khí tức đáng sợ như thể một tướng quân dẫn dắt đội quân hàng ngàn người, chỉ vung tay lên, vô số bóng người lao về phía Tiêu Chính Văn như vũ bão.

Đọc truyện chữ Full