DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4869

Chương 4869

 

Hắc Bá không khỏi cười khổ, bây giờ ở vùng ngoài lãnh thổ, ai dám tỏ ra không khách khí với Tiêu Chính Văn chứ?

 

Đừng nói là một người nào đó, dù là những thế lực lớn từng kết thù với Tiêu Chính Văn kia bây giờ chắc hẳn đều đang run lên lẩy bẩy nhỉ?

 

Bây giờ, ngay cả sự tồn tại siêu nhiên như nhà họ Trần cũng phải chủ động xuống nước trước Tiêu Chính Văn, điều này đủ để thấy rằng Tiêu Chính Văn đã có thân phận địa vị như thế nào ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Hắc Bá lập tức chỉ tay về phía rừng trúc, nói: “Rừng trúc này cũng được vùng ngoài lãnh thổ gọi là rừng Tử Trúc, mỗi một cây trúc ở đây đều do cụ tổ nhà họ Trần tự mình trồng, mà nơi này cũng chính là địa điểm cũ của cung Tiêu Dao!”

 

Cung Tiêu Dao vốn là hành cung của quân vương cuối cùng của Nam Triều ở thời kỳ Nam Bắc Triều – Tiêu Diễn, sau này khi Nam Triều bị tiêu diệt mới được người nhà họ Trần di dời cả cung Tiêu Dao tới vùng ngoài lãnh thổ!

 

Bên trong rừng trúc đó lờ mờ có thể trông thấy được một bia mộ, trên bia chính là bia công trạng do Hoàng Đế cuối cùng của Nam Triều ban cho nhà họ Trần!

 

“Nghe nói cung Tiêu Dao này hội tụ tất cả khí tức của rồng và khí tức Đế Vương của Nam Triều, vậy nên rừng Tử Trúc này cũng trở thành một vùng đất có phong thủy tốt! Vẫn luôn bảo vệ cho nhà họ Trần!”

 

“Sau này người nhà họ Tiêu cũng từng tới gặp nhà họ Trần để đòi lại cung Tiêu Dao, muốn sinh sống ở đây, thế nhưng sau khi bị cụ tổ nhà họ Trần từ chối thì cũng âm thầm rút lui!”

 

Hắc Bá vừa đi vừa giới thiệu cho Tiêu Chính Văn nghe.

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy cũng liếc nhìn về phía rừng Tử Trúc bằng ánh mắt sâu xa.

 

Quả nhiên giống như Hắc Bá nói, bên trong rừng Tử Trúc dâng lên vô số luồng khí tức Đế Vương, bao trùm hết cả khu nhà của nhà họ Trần.

 

Đây là lần đầu tiên Tiêu Chính Văn được trông thấy khí tức Đế Vương nồng đậm như vậy kể từ khi đặt chân vào vùng ngoài lãnh thổ!

 

“Cung Tiêu dao vốn dĩ chính là lâm viên hoàng gia mà nhà họ Tiêu người ta xây dựng lên, nhà họ Trần bọn họ độc chiếm như vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”, Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày nói.

 

Từ sau chuyện của Trần Huy Tổ, Tần Lương Ngọc không có chút thiện cảm gì với nhà họ Trần này, vậy nên sau khi nghe xong lời Hắc Bá nói càng cảm thấy rất không thoải mái với phong cách làm việc ngang ngược của nhà họ Trần.

 

“Thành chủ Tần không biết đấy thôi, bên trong vẫn còn có ẩn tình!”

 

Hắc Bá lại lên tiếng nói.

 

Từ sau khi Tiêu Chính Văn giết chết Điền Kỵ, Hắc Bá không chỉ thêm phần cung kính đối với Tiêu Chính Văn mà cũng thêm mấy phần kính nể những người bên cạnh Tiêu Chính Văn.

 

“Trần Khánh Chi của nhà họ Trần năm đó có thể nói là đã lập công rất lớn cho Nam Triều, thế nhưng tới cuối cùng thì vẫn bị hoàng thất Nam Triều hiềm nghi, suýt thì bị giết hết cả gia tộc!”

 

“Sau khi Trần Khánh Chi chết, người nhà họ Trần cũng thất thế theo, từng bị người ta gạt bỏ ra khỏi Nam Triều, lúc này mới buộc phải chạy tới vùng ngoài lãnh thổ!”

Đọc truyện chữ Full