DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4899

Chương 4899

 

Hơn nữa Đông Vực là một khu vực có thực lực nhất ở ngoài lãnh thổ, Hoa Quốc có lịch sử lâu đời, ngay cả Đế Tuấn thần vương cũng được sinh ra ở Hoa Quốc.

 

Còn đám người Đại Vũ và Hoàng Đế cũng là tổ tiên của Hoa Quốc, chọn bừa một người trong số những nhân vật tầm cỡ này cũng đủ để uy hiếp cả vùng ngoài lãnh thổ.

 

Dù Tiêu Chính Văn không muốn chiến đấu vì ân oán với vùng ngoài lãnh thổ trước đó, cũng sẽ có cao thủ khác đánh Ngạo Dương một cú thật đau.

 

Từ xưa đến nay, ai dám cạnh tranh với Hoa Quốc?

 

Âu Lục?

 

Trong mắt Hoa Quốc, Âu Lục chỉ là một đám súc vật mà thôi.

 

Vy Hào?

 

So với Hoa Quốc, Vy Hào chẳng qua chỉ là một vài loài vật có IQ cao hơn một chút thôi.

 

Không lâu sau, Ngạo Dương đi thẳng đến bầu trời của thành Trung Đô.

 

Mọi người ở thành Trung Đô, nước Tề đều ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

 

“Điền Văn, ra đây chịu chết đi!”, Ngạo Dương chắp một tay sau lưng, không kiên nhẫn nói.

 

Giọng nói này vang vọng khắp ngoài lãnh thổ, Hồng Ấn nhíu mày, nói với Dạ Ma Thiên: “Ông bảo đệ tử của ông đi khiêu khích Điền Văn à?”

 

“Chẳng qua chỉ là thăm dò thực hư của chúng thôi, nghe đồn bốn cậu chủ Chiến Quốc có thực lực siêu phàm nên phải thăm dò trước mới có thể quyết định có khai chiến với họ hay không”.

 

Dạ Ma Thiên bình thản cười nói.

 

“Thật ra sức chiến đấu của bốn người họ chưa chắc là mạnh, nhưng nếu chọc giận những người đứng sau họ thì đừng nói đến những việc khác nữa”.

 

Hồng Ấn đã sống trăm năm ở vùng ngoài lãnh thổ nên nắm rõ tình hình ở đây.

 

Càng biết rõ đám người Điền Văn không đáng sợ, đáng sợ là mấy ông lão lánh đời đằng sau họ.

 

“Con dâu xấu thì cũng phải gặp nhà chồng thôi, chọn ngày không bằng trùng hợp, thăm dò giới hạn và thực lực của chúng cũng bớt phiền phức về sau”, Dạ Ma Thiên kiêu ngạo nói.

 

Ông ta không hề để tâm đến những lời Hồng Ấn vừa nói.

 

“Thật ra muốn thăm dò thì tôi có một người khá giỏi, chắc ông biết kiếm Kình Thiên của Vạn Kiếm Cốc nhỉ? Một cú đánh của người này đã đánh nổ tung nó đấy”, Hồng Ấn quay đầu nhìn Dạ Ma Thiên rồi nói đầy ẩn ý.

 

Nghe thấy ba chữ Vạn Kiếm Tông, Dạ Ma Thiên cũng không khỏi sững sờ!

 

Nhắc tới Vạn Kiếm Tông, gần như tất cả mọi người đều nhớ tới sự cường thịnh của tông môn này ở trong Chư Thiên Thần Giới, thậm chí có thể hô mưa gọi gió, thống lĩnh một phương!

 

Hơn nữa, tông chủ của Vạn Kiếm Tông năm đó còn là một kỳ tài không ai bì nổi trong truyền thuyết, tuổi còn rất trẻ nhưng đã nổi danh khắp cả Chư Thiên Thần Giới!

 

Người đàn ông này có thể nói là một nhân vật truyền kỳ hiếm có suốt mấy chục nghìn năm của Chư Thiên Thần Giới, vả lại sau khi ông ta tiếp quản Vạn Kiếm Tông đã đẩy Vạn Kiếm Tông lên một độ cao trước nay chưa từng có!

 

Dù là hai người Hồng Ấn và Dạ Ma Thiên cũng chẳng thể so bì, càng không dám tuỳ tiện động tới Vạn Kiếm Tông!

Đọc truyện chữ Full