DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Cuồng Phong - Tần Vũ Phong
Chương 526

Chương 526

Vẻ mặt xấu xí và điên cuồng như bị tâm thần của Tần Thiên Lâm, không riêng gì bó con Thần Nghiêm Vương nhìn tháy, mà còn cả những vị khách có mặt tại đây cũng đều nhìn thấy rõ mồn một.

Rõ ràng với tư cách là thiếu chủ của nhà họ Tần, lại là bộ không thể thua đến không thể dậy nổi, bị quận chúa Ngọc Linh Long từ chối cầu hôn, anh ta liền trở nên bộ dạng như thế này…

Thật sự là xấu xí dọa người!

Nhất là trong đám người, những người phụ nữ từng tiếp xúc với Ngọc Linh Long lại càng chướng mắt Tần Thiên Lâm.

Những cô gái cùng lớn lên với quận chúa từ nhỏ đến lớn đều biết thái của quận chúa.

Một người đàn ông thua đến dậy không nồi như vậy, làm sao xứng đối với quận chúa được?

Đừng nói đến cưới quận chúa, cho dù là ở rể, cũng không xứng.

Bạn bè của Tần Thiên Lâm, bởi vì có quan hệ thân thiết với Tần Thiên Lâm, cho nên khi nhìn thấy bộ dạng này của Tần Thiên Lộ , trong lòng đều nhận ra, không biết nghĩ cái gi.

Ngoài hai đám người này ra, còn có một số trường họ quyền quý, tất cả đều có phần khinh thường phản ứng của Tần Thiên Lâm. Hơn nữa, bọn họ chính là các cô chủ cao quý từng mơ.

ước đến Tần Quân Lâm Ngoại hình của Tần Thiên Lâm quả thực đẹp trai tuấn tú, cộng với thân phận là chủ của nhà họ Tần. Từ nhỏ sinh ra đã ngậm chắc thìa vàng trong miệng, tầm nhìn, lời ăn tiếng nói và phong thái đều hơn hẳn người khác.

Ở Đề Đô có rất nhiều người con gái đang chờ kết hôn, đều có ý Tân Thiên Lâm.

Nhưng khi nhìn thấy bộ dạng điên khùng của Tần Thiên Lâm, luôn mồm chửi bới bôi nhọ chiến thần Thiên Vũ, lại mồm năm miệng mười quát lớn vào mặt quận chúa Ngọc Linh Long, người như thế sao là một người chồng đáng tin cậy được?

Trong lúc nhất thời, án tượng về Tần Thiên Lâm và thậm chí là toàn bộ nhà họ Tần trong lòng.

của nhiều người đều xuống dốc không phanh.

Đối mặt với tiếng rít gào và chất vấn của Tàn Thiên Lâm, Ngọc Linh Long nhíu lại đôi mày thanh tú, đôi mắt đẹp long lanh hiện lên nết băng lãnh: “Tần Thiên Lâm, đây là cách anh nói chuyện với quận chúa sao?”

Ngay cả khi không tính năng lực cá nhân và ngoại hình của Ngọc Linh Long, ít nhất cô ấy cũng là quận chúa của Đại Hạ, sao có thể cho một cậu chủ nhà họ Tần lên giọng mắng mỏ mình như thế?

Vì vậy, trước khi Thần Nghiêm Vương và thể tử ra mặt, Ngọc Linh Long đã lên tiếng trước: “Tôi, Ngọc Linh Long, với tư cách là quận chúa của Đại Hạ, không phải là người để anh tùy ý mắng nhiếc! Hơn nữa.”

Chiếc cằm nhỏ nhắn và thanh tú của Ngọc Linh Long khẽ nâng lên, trong ánh mắt nhìn Tàn Thiên Lâm hiện lên một chút khinh thường: “Ngọc Linh Long này thích chính là một anh hùng vĩ đại đỉnh thiên lập địa, là thần bảo vệ của Đại Hạ. Không phải loại như anh, ý vào chút gia thế của mình mà nghênh ngang hồng hách, tự đắc tự mãn, ăn chơi trác táng!”

“Tần Vũ Phong là ai? Chiến công hiển hách, công trạng lấy lừng nhiều vô số kể. Cho dù từ hôn đi chăng nữa, anh trai và bồ của tôi cũng chưa hề nói một lời rằng Tần Vũ Phong không phải phép. Thần bảo vệ của nước Đại Hạ, sao có thể để cho anh tùy ý chửi bới như thế này được?”

“Tần Vũ Phong đang ở trên chiến trường đẫm máu anh dũng chiến đấu, lúc người ta dùng cảm quên mình xông pha giết địch, anh đang làm cái gì hả?”

“Ăn chơi trác táng, đời sống hoan lạc, thế mà vẫn tự đắc tự mãn khoe khoang gia thế của mình?”

Ngọc Linh Long hết lên một tiếng, giống như một cái tát, tát thẳng vào mặt Tần Thiên Lâm.

Mặc dù không nói rõ ràng, nhưng ý nghĩa trong lời nói của Ngọc Linh Long là…

Tần Thiên Lâm là cái gỉ? Xứng đáng được so sánh với chiến thần Thiên Vũ sao?

Ngọc Linh Long dừng lại một chút, lại nói tiếp: “Tùy tiện vụ khống chiến thần Thiên Vũ, lại mạo phạm đến quận chúa đương triều. Hôm nay tôi tạm thời không so đo với anh, ngày sau hãy cân thận từ lời nói đến việc làm!”

“Còn phạm luật lần nữa, Phủ Thần Nghiêm Vương chúng ta sẽ không bao giờ nương tay!”

Nghe xong lời của Ngọc Linh Long, sắc mặt Tần Thiên Lâm xanh mét, xấu xí như vừa ăn phải ruồi bọ.

Không ngờ Ngọc Linh Long lại từ chói lời cầu hôn của anh ta trước mặt rất nhiều người như vậy, thậm chí còn dùng lời nói nặng nề mắng mỏ anh ta!

Còn không ngần ngại cả luật pháp của Đại Hạ cũng đem ra nói!

Nếu đổi lại là một người con gái bình thường, Tần Thiên Lâm sợ rằng đã sớm điên lên mà chém giết khắp nơi.

Nhưng người trước mặt là quận chúa Ngọc Linh Long!

Anh ta không thể và cũng không dám!

Là con gái của Thần Nghiêm Vương, quận chúa của Đại Hạ, cô ấy có một thân phận vô cùng danh giá, chưa kể năng lực bản thân, còn có tám trăm quân Thanh Phượng đang kề vai sát cánh!

Tần Thiên Lâm gần như không kìm nến được tức giận, không hề nói tiếng nào.

Chỉ là cảm giác nhục nhã trong lòng tràn ngập khiến Tần Thiên Lâm khó có thể mở miệng ra xin lỗi Ngọc Linh Long.

Đọc truyện chữ Full