DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Chương 4152

Chương 4152:

“Tôi đồng ý yêu cầu của ông. Chỉ cần con tin an toàn, tôi sẽ không làm hại ông. Tôi là người giữ lời hứa!” Nguyễn Kiến Định vừa nói vừa cố gắng đến gần Nguyễn Minh Tú, nghiến răng nghiến lợi, anh ta thậm chí còn muốn lao thẳng tới.

“Ngồi trên sô pha đừng nhúc nhích, chỉ cần anh thả tôi ra, tôi đương nhiên sẽ bảo đảm an toàn cho bọn họ, nhưng nếu anh giở thủ đoạn, đừng trách tôi không khách khí!” Con dao trong tay hướng về phía cổ con tin ngày càng tiến gần hơn!

Nguyễn Kiến Định cau mày, chậm rãi lui về phía sau ghế sô pha ngồi xuống: “Vậy anh muốn thế nào mới chịu thả người?

“Tôi sẽ cùng Nguyễn Minh Tú lên máy bay. Sau khi máy bay tới nơi, tôi sẽ ném cô ta xuống sân bay. Sau đó anh có thể đi tìm cô ta. Đương nhiên, nếu anh theo tôi suốt chặng đường, tôi không thể chắc chẳn được mình sẽ làm gì với người phụ nữ của anh đâu!”

Abel hừ lạnh, làm sao ông ta không nghĩ ra những thứ mà Nguyễn Kiến Định có thể nghĩ ra được? Tất cả những phương pháp này đều còn sót lại từ vở kịch của ông ta hồi đó! Muốn tìm cơ hội bắt lại ông ta thì phải xem ông ta có cho bọn họ cơ hội này hay không!

“Tôi không thể chắc chản về sự an toàn của cô ấy, Abel, tôi không tin ông, nếu không, ông bắt tôi làm con tin, sau đó ném tôi ở sân bay khi máy bay tới đi” Bỏ lại người phụ nữ nhỏ bé một mình đi cùng Abel, Nguyễn Kiến Định không thể yên lòng, nếu anh ta đi theo, có thể còn cơ hội đem Abel trở về…

“Con tin chỉ có thể là Nguyễn Minh Tú hoặc ông cụ. Anh có thể chọn một trong hai người, nhưng anh thì tuyệt đối không được. Nguyễn Kiến Định, anh là người thông minh và tôi cũng không ngốc. Anh đang nghĩ cái gì, tưởng tôi không biết hay sao!”

Trực tiếp từ chối đề nghị của Nguyễn Kiến Định, Abel lạnh lùng nói, vẻ mặt hơi mất kiên nhắn.

“Tôi đi chuẩn bị xe, anh phải đảm bảo an toàn cho con tin..” Nói đến đây, Abel là người như thế nào, anh ta hiểu rõ hơn ai hết, một tên giết người không chớp mắt, máu lạnh và tàn nhẫn. Hoàn toàn không đáng tin!

Vừa nói, anh vừa nhìn Nguyễn Minh Tú, trong mắt hiện lên sự đau đớn và chật vật, anh ta muốn nói gì đó với cô ấy, nhưng không biết mình có thể nói gì nên chỉ có thể cúi im lặng, không dám nhìn vào mắt cô ấy, chính tay anh ta đã đẩy cô ấy vào hố lửa!

“Kiến Định, em không sao, anh chỉ cần tới lúc đó nhớ tới đón em, em sẽ ngoan ngoãn ở sân bay đợi anh..” Nguyễn Minh Tú không muốn làm cho Nguyễn Kiến Định cảm thấy quá có lỗi, cho nên cô ấy kìm lại nước mắt muốn tuôn rơi và nỗi sợ hãi to lớn trong lòng, cố gắng an ủi anh ta.

“Gan lớn quá nhỉ? Không phải trước đó vẫn còn sợ lắm sao! Sao.

bây giờ lại biến thành đội cảm tử rồi?” Giọng Abel lạnh lùng, giọng điệu đầy chế nhạo, ông già đi với ông ta, suýt nữa sợ chết khiếp, bây giờ cô ấy lại dám đi theo ông ta, tình yêu thật sự làm người ta mù quáng đến như vậy! Nó thực sự khiến ông ta bất ngờ đến kinh ngạc!

“Abel, nếu Minh Tú có chuyện gì xảy ra, dù là chân trời góc bể, tôi nhất định sẽ truy sát ông đến cùng. Tốt hơn hết, ông nên đưa cô ấy đến sân bay an toàn!” Người ở trong tay bọn họ, Nguyễn Kiến Định không có cách nào, trong trường hợp này, nếu cướp, nhiều nhất chỉ có thể cứu một người, người còn lại chắc chản sẽ chết, loại lựa chọn này, cho dù là người lòng dạ sắt đá cũng không thể đưa ra lựa chọn!

“Năm phút, chuẩn bị xong mọi thứ, tôi sẽ đợi anh trong phòng”

Abel nói xong liền vẫy tay kêu Nguyễn Kiến Định rời đi. Yên lặng bước ra khỏi phòng, Nguyễn Kiến Định quay đầu lại nhìn Nguyễn Minh Tú vẫn đang cười với mình, trong lòng đau khổ khó có thể đứng yên.

“Thế nào rồi? Abel nói cái gì?” Nguyễn Kiến Định mới tiến vào năm phút đồng hồ, liền đi ra nhanh như vậy, Tư Mộ Hàn có phần không ngờ tới, bước lên phía trước có chút lo lắng hỏi.

“Abel nói phải đưa một người lên máy bay. Khi chúng đến nơi, tự nhiên sẽ tìm cơ hội ném lại người đó. Sau đó, chúng ta có thể tự mình tới cứu người. Cơ thể của ông ngoại không thể chịu đựng được nữa.

Minh Tú thay thế ông đi theo Abel.. “

Nói xong, Nguyễn Kiến Định ngồi trên chiếc ghế băng cạnh tường, lấy tay che mặt, vừa nhục nhã vừa khó chịu.

“Tôi đi chuẩn bị xe, anh trai… đợi tin tức của tôi!” Tư Mộ Hàn không biết làm sao để an ủi anh ta về chuyện này, chỉ có thể xoay

người chuẩn bị cho bước tiếp theo, cố gắng đảm bảo an toàn cho chị dâu!

Đọc truyện chữ Full