DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1741

Chương 1741:

Ngoại trừ mẹ cô, Diệp Phi là người thứ hai trên đời này đối xử tốt với cô.

Cô vô thức nắm chặt lấy cổ tay Diệp Phi: “Diệp Phi, đừng!”

Jessica và những người khác cũng bất ngờ, Diệp Phi bị coi là kẻ thù của họ, nhưng họ phải nói rắng lòng dũng cảm và công lý của Diệp Phi khiến họ thực sự cảm kích.

Có bao nhiêu người đàn ông trên thế giới này sẵn sàng vì một người phụ nữ mà dâng lên chín tỷ?

“Không sao đâu, chín tỷ, tôi sẽ cho đi”

Diệp Phi vỗ vỗ mu bàn tay của Hàn Tử Thất, lại võ về chai thuốc được đặt trên bàn, nhìn Hàn Hướng Bắc nói từng chữ: “Tổng giám đốc Hàn, thế nào?”

“Chỉ cần ông đón mẹ của Tử Thất trở về mộ nhà họ Hàn, tôi sẽ đưa cho ông.

chín mươi viên thuốc này hoàn toàn miễn phí: Một cái tên, một bia mộ, và đối lại chín tỷ đồng. Đây có lẽ là thương vụ có lợi nhất trong đời ông.

Giọng anh rất ôn hòa: “Ông có đồng ý với thương vụ này không?”

Tổng giám đốc Hàn mí mắt giật giật, ông thậm chí còn thở gấp trong hai phút, phải nói rằng lời đề nghị của Diệp Phi quá hấp dẫn. Trong nghĩa trang gia tộc họ Hàn rộng mấy nghìn mét vuông, cho mẹ Tử Thất một nơi có thể an nghỉ và có thể lấy lại chín tỷ, hoàn toàn là chuyện trên trời rơi xuống.

Tổng giám đốc Hàn gần như mở miệng đồng ý, nhưng nghĩ đến Dương Mạn Lệ, ông ta đã bình tĩnh lại.

Nếu như đón mẹ của Tử Thất trở về, không chỉ phủ nhận thân phận của Dương Mạn Lệ, mà còn cho cô ấy và nhà họ Dương một cái tát, cả nhà nhất định sẽ không yên.

Nghĩ đến đây, ông ta nhấp một ngụm rượu đỏ, sau đó dịu dàng nhìn Diệp Phi: “Trước đây tôi nghĩ rằng chỉ vì người phụ nữ mà tức giận chỉ có ở phim ảnh hay trong thần thoại”

“Hôm nay nhìn thấy cậu, tôi đã thực sự cảm động, quả thật có một người đàn ông yêu cái đẹp hơn cả giang sơn.”

“Diệp Phi, mặc dù ghét cậu nhưng phải công nhận rằng tình cảm của cậu dành cho Tử Thất đã khiến tôi thực sự cảm động”

“Tôi giờ đây không còn phải lo lắng về việc con gái tôi sẽ bị cậu bắt nạt, và cũng không cần lo lắng về việc cậu đưa nó đi có gặp nguy hiểm hay không”

Hàn Hướng Bắc xoa dịu mối quan hệ với Diệp Phi: “Cậu đã tát tôi một cái và giờ đây tôi không hề tính toán đến chuyện đó nữa”

Jessica và những người khác nghe xong đều sửng sốt, không ngờ Hàn Hướng Bắc lại có quyết định như vậy, dù sao ông ta cũng không bao giờ cho phép người khác khiêu khích quyền uy của mình “Tổng giám đốc Hàn, ông có ghét tôi hay không cũng không quan trọng”

Diệp Phi đưa tay ra và võ lên vai Hàn Hướng Bắc: “Tôi chỉ muốn hỏi ông, chín mươi viên thuốc này, ông mua chúng bằng tiền, hay mua chúng bằng việc đổi lại sự công bằng cho Tử Thất?”

Câu nói này thực sự đã làm cho Hàn Hướng Bắc ngấn người rồi im lặng không nói gì.

Mặc dù .Jessica và những người khác cau mày, họ cảm thấy câu nói này của Diệp Phi là bất lịch sự, nhưng Hàn Hướng Bắc không hề tức giận, vì vậy họ không dễ dàng tự ý động thủ.

Thực chất Diệp Phi không hề có ác ý. Hàn Tử Thất nhìn cha mình im lặng mà hai mắt sáng ngời, rõ ràng hi vọng cha có thể đón được mẹ trở về.

“Tử Thất, cha xin lỗi, có một số việc không phải là cha không muốn làm, mà là vì cha còn phải suy nghĩ cho đại cục”

Hàn Hướng Bắc uống cạn ly rượu trong một hơi, rồi đưa tấm séc cho Diệp Phi: “Mười tỷ đưa cho cậu, thực hiện hai điều kiện trên, còn tỷ nữa, hãy chăm sóc Tử Thất cho thật tốt”

Nói xong, ông cầm lấy lọ thuốc trên bàn rồi đứng dậy rời đi. Không bao giờ nhìn lại.

Dường như ông ta đang lo lắng nếu dừng lại, ông ta sẽ hối hận về quyết định của mình, sợ sẽ chất vấn Hàn Tử Thất.

Nhìn thấy Hàn Hướng Bắc rời đi, đám người Jessica cũng vội vàng đi theo.

Đọc truyện chữ Full