DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 57

Chương 57

“Chuyện hôm nay, tôi hy vọng tất cả mọi người có mặt có thể coi như không có chuyện gì xảy ra, các người hiểu được ý của tôi rồi chứ?”.

Diệp Thiên nói xong, quay sang liếc nhìn A Hổ rồi bước ra khỏi quán bar.

Các vị khách trong quán đều kinh ngạc ra mặt, đặc biệt là Lục Tử Thiên, anh ta sững sờ hồi lâu không có phản ứng.

Bọn họ cho rằng Diệp Thiên sẽ bị Viên Phong trả thù điên cuồng vì đã đánh hắn, thậm chí có thể nằm gục ngay tại chỗ.

Nhưng nào ngờ Diệp Thiên không những bình an vô sự mà Viên Phong có thế lực hùng mạnh ở khu Bắc Thành còn bị một lời nói của Diệp Thiên, buộc phải rời khỏi Lư Thành, bỏ trốn ngay lập tức.

Lục Tử Thiên đã bình tĩnh lại sau cú sốc, không thể không hít thở sâu vài hơi.

Diệp Thiên đến quán bar làm nhân viên phục vụ, anh ta còn tưởng rằng Diệp Thiên là một thằng oắt con không có thực lực, có thể tuỳ ý bắt nạt, nhưng đến lúc này, anh ta đã hiểu rõ được thế nào gọi là sống một cách lặng thầm, rõ ràng cậu là một nhân vật hàng đầu giấu tài!

Sau khi rời khỏi quán bar, Diệp Thiên lên xe của A Hổ.

“Cậu Thiên, ông chủ đã hẹn đám người Từ Uyên Đình ở sơn trang Hồng Diệp, bây giờ tôi đưa cậu đến đó nhé?”.

Diệp Thiên gật đầu nhẹ một cái, A Hổ đạp ga đưa cậu đi về phía sơn trang Hồng Diệp.

Sơn trang Hồng Diệp là khu nhà đắt đỏ nổi tiếng nhất ở Lư Thành, mà Ngô Quảng Phú lại chính là nhà thầu, đồng thời cũng là nhà đầu tư đứng sau, có thể nói đây là thiên đường dành cho giới nhà giàu.

Vô số người nổi tiếng và doanh nhân giàu có của Lư Thành đều coi việc được đến đây vui chơi là cách thể hiện thân phận của họ. Tất cả các dự án xây dựng bên trong đều cực kỳ xa xỉ. Đặt chân vào bên trong không khác nào được đắm chìm trong sự hưởng thụ xa hoa. Những người có thể vào đó ít nhất phải có khối tài sản hơn một tỷ tệ.

Đến sơn trang Hồng Diệp, A Hổ đỗ xe rồi đi trước dẫn đường.

Tại cổng chính của sơn trang Hồng Diệp, một vài cô gái xinh đẹp đang mỉm cười chào đón, bọn họ mặc sườn xám xẻ tà, lịch sự nhưng lại phảng phất vẻ mời gọi, mê đắm lòng người.

Từ trong ra ngoài sơn trang Hồng Diệp đều được Ngô Quảng Phú kiểm soát chặt chẽ, thậm chí các cô gái đón khách cũng phải tuyển chọn nhiều lần mới được đứng vào đội ngũ, cô nào ít nhất cũng phải có nhan sắc và tỉ lệ ba vòng như người mẫu. Trong thời gian đó, có không ít cô gái đón khách được các doanh nhân giàu có đến đây để ý, thế là đổi đời luôn.

Nhìn thấy A Hổ xuất hiện, một số cô gái đón khách đột nhiên cười tươi như hoa mời chào, dáng vẻ nịnh nọt.

Họ đều biết rõ rằng, mặc dù A Hổ chỉ là tài xế toàn thời gian của Ngô Quảng Phú, nhưng năng lực và địa vị thực sự của anh ta lại vượt trội hơn nhiều so với đám đàn em còn lại của Ngô Quảng Phú. Nếu được A Hổ để ý tới, họ cũng có thể trở thành “phượng hoàng”, đặt dấu chấm hết cho công việc làm gái đón khách.

Nhưng A Hổ lại làm ngơ trước đám người đó, anh ta hơi cúi mình, làm động tác mời Diệp Thiên đứng ở phía sau.

Mấy cô gái đón khách lúc này mới phát hiện ra phía sau A Hổ còn có Diệp Thiên, nhưng trông cậu chỉ tầm mười bảy, mười tám tuổi là cùng, cậu mặc một bộ quần áo phục vụ xen lẫn màu trắng và màu đen, ngoài sở hữu ngoại hình đẹp trai lai láng, thì cậu không khác nào một nhân viên phục vụ ở quán bar.

Tuy nhiên, A Hổ lại hết mực cung kính Diệp Thiên, thậm chí còn tôn trọng cậu hơn cả Ngô Quảng Phú, dẫn Diệp Thiên vào tận bên trong.

Từ đầu đến cuối, vẻ mặt của Diệp Thiên đều thờ ơ, trước sau gì cũng không thèm liếc nhìn bọn họ.

Thấy hai người họ dần biến mất khỏi tầm mắt, mấy cô gái đón khách không khỏi sửng sốt, vô cùng tò mò.

Đọc truyện chữ Full