DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 99

Chương 99

Bành Lượng lập tức hứng lên, nói với giọng đầy ẩn ý: “Hí hí, đó là người mà tôi yêu thầm mấy năm đó, là bạn ngồi cùng bàn hồi cấp hai của tôi. Hôm qua cô ấy đồng ý sẽ cùng đi họp lớp với tôi!”.

“Diệp Thiên, không phải tôi chém gió, tuy cô ấy không xinh bằng Tiếu Văn Nguyệt và Cố Giai Lệ, nhưng tuyệt đối cũng thuộc hạng hotgirl của lớp, tôi định sau tối nay sẽ tỏ tình với cô ấy!”.

Diệp Thiên nhìn bộ dạng hớn hở của Bành Lượng, cậu cười nói: “Cậu tự tin là sẽ thành công sao?”.

Bành Lượng vỗ ngực tự tin nói: “Đương nhiên, dù sao tôi cũng đi theo cậu, cậu quen nhiều người đẹp của trường chúng ta như vậy, tôi cũng đâu thể quá lạc hậu được!”.

Diệp Thiên phì cười xua tay nói: “Thôi đi, đừng có ở đây bốc phét với tôi, tôi có phải đại ca bọn côn đồ, cậu đi theo tôi làm gì?”.

“Chờ tối nay cậu đưa cô ấy đến rồi tính!”.

Cả một ngày chìm trong những tiết học khô khan tẻ nhạt, lúc tan học Diệp Thiên mới được Cố Giai Lệ gọi dậy.

“Anh Diệp Thiên, đi thôi, hôm nay họp lớp, chúng ta cùng đi ăn nhé?”.

Cố Giai Lệ cười dịu dàng, chủ động khoác cánh tay Diệp Thiên.

Cảnh tượng này khiến các bạn nam trong lớp đều âm thầm tức giận, vô cùng khó chịu, Âu Hạo Thần nắm chặt nắm đấm, cơn tức giận sục sôi.

Nhưng lần trước ở câu lạc bộ Tán Thủ, Diệp Thiên đã gây ảnh hưởng quá lớn cho cậu ta, đến bây giờ cậu ta vẫn chưa có cơ hội lấy lại thể diện từ chỗ Diệp Thiên.

Đỗ Giai Giai đứng bên cạnh thấy biểu cảm của Âu Hạo Thần, vội vàng đi đến an ủi: “Hạo Thần, đừng để ý cái tên đó, cậu ta chỉ là biết chút võ vẽ, tứ chi phát triển ấy mà!”.

“Tiền ăn uống họp lớp hôm nay là Cố Giai Lệ trả cho cậu ta đó, loại người như vậy căn bản không xứng để cậu coi trọng, chờ sau khi tốt nghiệp, cậu và cậu ta rõ ràng là ở hai đẳng cấp khác nhau, cậu ta có cố gắng hết sức thế nào cũng đâu thể sánh bằng cậu được?”.

Sắc mặt Âu Hạo Thần sầm lại, những chuyện này sao mà cậu ta không biết chứ, với thành tích của cậu ta, sau khi học xong cấp ba chắc chắn sẽ thi vào một trong những trường đại học trọng điểm của Hoa Hạ, sau này tốt nghiệp đại học, học hành thành đạt, quản lý tập đoàn của bố cậu ta, thì cậu ta sẽ là tuổi trẻ tài cao vượt xa những người đồng trang lứa, Diệp Thiên lấy gì để so sánh với cậu ta chứ?

Nhưng nghĩ đến khi còn ở trường lại thua Diệp Thiên, trong lòng cậu ta vẫn cảm thấy khó chịu.

Địa điểm họp lớp tại ‘Nhà hàng Tam Thủy’ ở bên cạnh Trung tâm hội nghị Lư Thành, những lần lớp 12A4 họp lớp đa phần đều đặt chỗ ở đây.

Đỗ Giai Giai là người phụ trách, đã đặt xong xuôi hai phòng lớn ghép liền với nhau, thừa đủ chỗ cho 50 người.

Cố Giai Lệ và Diệp Thiên đến nơi, có mấy người bạn cũng chơi khá thân trong lớp với Cố Giai Lệ đi đến, Diệp Thiên không thích những nơi như thế này lắm, thế là cậu chọn một chỗ ngồi trong góc.

Nếu không phải vì Cố Giai Lệ và Bành Lượng muốn đi, thì những kiểu họp lớp tẻ nhạt này chắc chắn cậu sẽ không đến.

Bành Lượng ngồi bên cạnh Diệp Thiên, hai người nói chuyện được nửa tiếng thì điện thoại của Bành Lượng reo lên.

“Alô, Thi Thi, cậu đến chưa?”.

“Được, giờ tớ xuống đón cậu!”.

Cúp điện thoại, Bành Lượng nói với vẻ xúc động: “Diệp Thiên, cô ấy đến rồi, tôi xuống đón cô ấy đây!”.

Nói xong cậu ta đứng dậy đi nhanh ra cửa, vài phút sau thấy cậu ta đưa một bạn nữ đến.

Đọc truyện chữ Full