DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 104

Chương 104

“Woa, Lưu Hằng, anh Lí là anh họ của cậu à?”.

Các bạn nữ có mặt ở đó đều thốt lên, bọn họ tuy là những học sinh có thành tích rất xuất sắc, nhưng luôn sùng bái những nhân vật máu mặt có thể hô mưa gọi gió, kiểu người mà chỉ cần nhắc đến tên đã khiến người khác rùng mình, đây chính là nhân vật, kẻ mạnh thực thụ trong mắt bọn họ.

“Ừ, tớ và anh Lượng chính là anh em họ!”.

Lưu Hằng tỏ vẻ khiêm tốn, nhưng nụ cười đắc ý nhếch lên từ khóe miệng lại không thể giấu được con mắt của Diệp Thiên.

Nghe thấy Lưu Hằng là em trai của Lí Bác Lượng, mấy bạn nữ đều đứng ngồi không yên, chủ động đến ngồi bên cạnh Lưu Hằng, đến Đỗ Giai Giai cũng không kìm được nhìn sang phía Lưu Hằng, Cố Giai Lệ cũng thầm ngạc nhiên.

Lưu Hằng là con trai chủ nhà hàng này, còn chưa đủ để các bạn nữ vây quanh, những nhà hàng có quy mô như vậy thì ở Lư Thành cũng phải đến vài chục cái, bọn họ cùng lắm thì coi trọng Lưu Hằng hơn thôi, nhưng khi nghe thấy Lí Bác Lượng là anh họ của Lưu Hằng, thì độ coi trọng đã hoàn toàn khác.

Ngô Quảng Phú ở Lư Thành một tay che cả bầu trời, đàn em dưới chướng anh ta có ai mà là nhân vật tầm thường đâu?

Ngụy Thi Thi nhìn thấy nhiều bạn cùng lớp của Bành Lượng đều đến vây quanh nịnh nọt Lưu Hằng, trong lòng một lần nữa khẳng định lựa chọn của bản thân. Lưu Hằng là em họ của Lí Bác Lượng, mà Lí Bác Lượng lại là đại ca của khu Đông Thành, thể diện lớn như vậy thì việc giải quyết rắc rối của nhà cô ta chắc là không thành vấn đề.

Nghĩ đến đây, nụ cười của cô ta dành cho Lưu Hằng lại càng tươi tắn hơn, cho dù cô ta không thích Lưu Hằng, nhưng vẫn mỉm cười với cậu ta.

Lưu Hằng lập tức trở thành trung tâm của cả bữa tiệc, Bành Lượng chỉ có thể ngồi một góc cúi đầu thở dài.

Vốn dĩ cậu ta cảm thấy tuy gia cảnh của cậu ta không bằng Lưu Hằng, nhưng ít nhất cũng có chút năng lực, chứ không phải kém xa, nhưng bây giờ nghe thấy Lí Bác Lượng và Lưu Hằng là anh em họ, cậu ta hoàn toàn thất vọng.

Trong bữa ăn, Ngụy Thi Thi đồng ý với Lưu Hằng tối nay cùng đi xem phim, cậu ta vô cùng hứng khởi, đầy vẻ đắc ý, các bạn lớp 12A4 đến chúc rượu, cậu ta cũng không ngừng rót rượu và uống cạn ly, vô cùng hào sảng.

“Soạt!”.

Đúng lúc này, cánh cửa phòng ăn đột nhiên bị kéo ra.

Mặt Đỗ Giai Giai hơi biến sắc, đây là nhà hàng cao cấp, bình thường mà nói sẽ không có chuyện khách tự động mở cửa phòng mới đúng, những người khác cũng cảm thấy khó chịu, đều nhìn ra phía cửa.

Các bạn trong lớp 12A4 đều ngẩng đầu lên, nhìn thấy tình thế phía cửa, ngoài Diệp Thiên ra, tất cả mọi người đều sững sờ.

Một đám đô con mặt mày hung dữ đang đứng ở đó, kẻ cầm đầu là một thanh niên khoảng 25, 26 tuổi, sắc mặt hơi trắng nhợt, nhìn là biết do tửu sắc quá độ.

Ánh mắt của hắn nhìn lướt qua Đỗ Giai Giai, sau đó nhìn thẳng về phía Ngụy Thi Thi, mang theo vẻ tham lam của dục vọng.

Nhìn thấy người thanh niên, sắc mặt Ngụy Thi Thi tái nhợt, bất giác lùi về phía sau.

“Thi Thi, đến địa bàn của tôi ăn cơm mà cũng không nói với tôi một tiếng à?”.

Người thanh niên cầm đầu cười như không cười, thần sắc không hề có thiện ý.

Đọc truyện chữ Full