DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Cấp Ở Rể Diệp Vô Phong
Chương 761: Đã lâu không gặp

Diệp Vô Phong từ trên mái nhà thờ ơ đi xuống, sau đó nhìn về phía Tây Hồng: “Cậu có muốn thử một lần không?”

Tây Hồng nhanh chóng lắc đầu: “Quên đi, tôi vẫn biết thực lực của chỉ huy, nghe nói lúc trước anh đã thách đấu với Tứ Thiên Vương, đánh bại bọn họ rồi mới giành lấy vị trí này. Tôi có tư cách gì mà đánh nhau với anh chứ? Cũng chỉ có Bạch Trảm mới có thể làm ra chuyện nhất định sẽ thất bại như thế này thôi.”

Diệp Vô Phong chỉ mỉm cười đi về hướng Lộ Á, nhưng ngay sau đó anh dừng lại, quay đầu nhìn về phía lão Mộ và Triệu Lỗi Phong: "Nhà họ Triệu ở Tây Sơn nhất định sẽ bị tiêu diệt, tôi nói với các người điều này, tự các người sắp xếp cho ổn thỏa đi.”

Diệp Vô Phong sau khi nói xong liền rời khỏi nơi này.

Lão Mộ đỡ Triệu Lỗi Phong, thở dài một hơi, ông ta biết chỉ cần Diệp Vô Phong còn ở đây, thì nhà họ Triệu sẽ không có hy vọng gì cả.

Trong nhà họ Triệu, không ai có thể ngăn cản chống đỡ Diệp Vô Phong, nếu như Diệp Vô Phong thật sự muốn hạ bệ nhà họ Triệu, đó sẽ là một chuyện rất đơn giản.

Tất cả những gì anh cần làm là gϊếŧ người đứng đầu nhà họ Triệu.

Triệu Lỗi Phong rất không cam lòng, nhưng ông ta cũng đã từng nghe nói đến thực lực của Long Môn, cho nên chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi không dám nói lời nào.

Sau khi Diệp Vô Phong rời khỏi nơi này và Tây Hồng cũng rời đi, toàn thân ông ta cũng bắt đầu run lên, vừa rồi ông ta đã kìm chế hành vi hèn nhát của mình, nhưng khi bọn họ rời đi, ông ta rốt cuộc có thể thở phào nhẹ nhõm.

Hơn nữa ông ta cũng biết nhà họ Triệu thật sự sẽ giống như lời Diệp Vô Phong nói, thật sự sẽ bị tiêu diệt ở Tây Sơn, hiện tại tất cả những gì ông ta có thể làm là chuẩn bị thật tốt để rời khỏi Tây Sơn.

Ít nhất là phải bảo toàn sức mạnh.

Lão Mộ nói: "Gia chủ, đi thôi, thật sự không có cách nào ở lại Tây Sơn được nữa, nước ở nơi này quá sâu rồi, hiện tại có cả người của Long Môn cũng ở đây, ai biết người của tổ chức quốc tế khác có đến đây hay không.”

Triệu Lỗi Phong nghiến răng nghiến lợi: “Không, tôi còn chưa ngả hết bài, tôi còn một cơ hội lật ngược tình thế!”

Nghe xong, lão Mộ thở dài một hơi, biết người mà Triệu Lỗi Phong đang nói tới chính là Triệu Hiền bị phái đi lần trước, nhưng ông ta cũng biết Triệu Hiền đi đối phó với Du Kinh Hồng, không phải Diệp Vô Phong.

Diệp Vô Phong là người họ cần phải giải quyết, bởi vì ngay cả khi Du Kinh Hồng bị gϊếŧ, nếu Diệp Vô Phong vẫn còn ở đây, thì họ sẽ phải đối mặt với một Diệp Vô Phong tràn đầy phẫn nộ.

Đây là điều mà nhà họ Triệu không thể chịu nổi, một chỉ huy Long Môn đang tức giận có thể ngăn cản được sao?

Vì vậy, ông ta biết rằng những gì họ có thể làm bây giờ là sơ tán nhà họ Triệu ra khỏi Tây Sơn càng sớm càng tốt, mang theo tất cả những thứ của nhà họ Triệu.

Triệu Lỗi Phong vẫn không có ý định rời khỏi Tây Sơn, ông ta biết bên trong kế hoạch của mình có một Triệu Hiền có thể dùng được, hơn nữa Triệu Hiện rất quan trọng trong kế hoạch này.

Bây giờ kế hoạch của Triệu Hiền đã đến thời điểm mấu chốt cuối cùng, nếu để nhà họ Triệu trực tiếp rời khỏi Tây Sơn vào lúc này, thì kế hoạch của Triệu Hiền sẽ hoàn toàn mắc kẹt.

Hiện tại ông ta đang chờ Triệu Hiền làm tốt chuyện mình phân phó, kết quả chính là cảnh nhìn chó cắn nhau.

Loại chuyện này cũng không phải dễ dàng nhìn thấy.

Lão Mộ vẫn xúc động nói: "Kỳ thực tôi biết kế hoạch của gia chủ rất tốt, nhưng ông phải biết rằng hoàn cảnh hiện tại của nhà họ Triệu không cho phép chúng ta tiếp tục ở lại nơi này. Nếu nhà Nhà họ Triệu tiếp tục ở lại Tây Sơn, giống như những gì Diệp Vô Phong đã nói, nhất định sẽ bị phía chính phủ tiêu diệt.”

Triệu Lỗi Phong nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông có nghe hắn nói chính phủ làm thế nào để tiêu diệt chúng ta không? Phải biết rằng thực lực của chúng ta rất mạnh, trừ phi chính phủ thực sự điều động quân đội, nếu không thì tuyệt đối không thể tiêu diệt nhà họ Triệu được. Hơn nữa nhà họ Triệu của chúng ta kiểm soát chính quyền của toàn bộ Tây Sơn, ngay cả khi không có toàn bộ, thì cũng hơn phân nửa chính quyền đều nằm trong tay chúng ta rồi.”

Lão Mộ biết dù mình có làm gì cũng không thể thay đổi suy nghĩ của Triệu Lỗi Phong, cho nên ông ta chỉ có thể để cho Triệu Lỗi Phong tùy ý làm những chuyện này, việc mà ông ta làm chỉ là bảo vệ an toàn cho Triệu Lỗi Phong thôi.

Ông ta biết nếu tiếp tục ở lại Tây Sơn thế này rất nguy hiểm, nhưng ông ta cũng biết Triệu Lỗi Phong nhất định sẽ ở lại nơi này.

Vì vậy, bất kể như thế nào, việc ông ta phải làm bây giờ là bảo vệ an toàn cho Triệu Lỗi Phong.

Triệu Lỗi Phong cau mày: “Nhưng ưu tiên hàng đầu bây giờ là sơ tán khỏi nhà và để chúng tự gϊếŧ lẫn nhau. Chúng ta sẽ chỉ ở một bên quan sát thôi.”

Lão Mộ thở phào nhẹ nhõm, ít nhất Triệu Lỗi Phong lúc này không muốn đối đầu với Diệp Vô Phong.

Bây giờ cuộc chiến giữa chỉ huy Long Môn và Tứ đại thiên vương chắc chắn không phải thứ mà bọn họ có thể can thiệp được, nên rời đi vào lúc này là lựa chọn tốt nhất cho bọn họ.

Diệp Vô Phong lúc này mới đi tới trước mặt Lộ Á, lãnh đạm nhìn Lộ Á, Lộ Á cười nói: “Đã lâu không gặp, Tư Lệnh.”

Diệp Vô Phong nhìn lướt qua, phát hiện Lộ Á thật sự đem toàn bộ đội qua, tổng cộng có hơn chục thành viên.

Và ngoài những thành viên cũ, những người khác đều là những thành viên mới được bổ sung, Đường Trảm đã nói với anh tin tức về những thành viên mới.

“Vì để gϊếŧ tôi, anh đặc biệt đến Hoa Hạ, thật sự là không lý trí chút nào.”

Lộ Á cười nói: “Dù sao cũng không thành vấn đề, chỉ cần có thể gϊếŧ anh là được, cho dù là hy sinh cũng đáng giá, chỉ cần ngươi gϊếŧ anh, tất cả mọi thứ tôi làm đều đáng giá.”

Diệp Vô Phong nhún vai: “Nói cứ như anh có thâm thù đại hận gì với tôi vậy, nhưng anh đã từng là cộng sự với tôi.”

Lộ Á thờ ơ nói: “Trong vòng tròn của chúng ta, kẻ yếu rút lui, đương nhiên kẻ mạnh được đặt lên hàng đầu, nhưng anh chiếm giữ vị trí này lâu như vậy, không phải có chút không tốt rồi sao?”

Diệp Vô Phong bất lực nói: “Tôi đã nói rồi, tôi rời khỏi Long Môn, vị trí chỉ huy của Long Môn đã bỏ trống, ai muốn ngồi thì có thể tự mình đi lên, không cần tôi đồng ý.”

Trên mặt Lộ Á càng lộ thêm phần tức giận: “Vậy ý của anh là vứt bỏ vị trí chỉ huy của Long Môn như thế này, giống như một chuyện không quan trọng, đúng không?”

Anh ta sẽ không cho phép bất kỳ ai làm hoen ố vị trí Chỉ huy của Long Môn, kể cả Diệp Vô Phong.

Anh ta vẫn luôn mơ tưởng tới vị trí chỉ huy Long Môn, nhưng chưa bao giờ có được, chính là bởi vì Diệp Vô Phong, lúc đó Diệp Vô Phong dùng sức chứng minh cho những ai không phục, cho nên cuối cùng anh ta cũng không nói được gì, nhưng một năm trước, Diệp Vô Phong đã tùy ý rời khỏi Long Môn, và tuyên bố rằng sẽ từ bỏ vị trí chỉ huy của Long Môn.

Lúc đó anh ta thực sự rất tức giận, nhất là dưới triều trướng của Diệp Vô Phong, Long Môn rất đoàn kết, mọi người đều tuân theo mệnh lệnh của Diệp Vô Phong.

Không giống như bây giờ, không có Diệp Vô Phong lãnh đạo, Long Môn đã chai năm xẻ bảy, không phải bởi vì Long Môn yếu ớt, mà là bởi vì Long Môn quá mạnh, cho dù bất kỳ ai trong Tứ Đại Thiên Vương, chỉ cần bọn họ ra tay là có thể xây dựng một tổ chức vô cùng hùng mạnh.

Đọc truyện chữ Full