DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 4989

Chương 4989

Cùng lúc đó, vô số ngôi sao rực lửa từ trên bầu trời rơi xuống, đồng thời những hạt mưa cũng bốc hơi sạch sẽ.

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn tung nắm đấm, uy lực của cú đấm này gần như phá tan thế giới hư ảo này.

Dạ Ma Thiên cũng không hề yếu kém, vung thanh kiếm khổng lồ trong tay, nghênh đón đòn tấn công của Tiêu Chính Văn.

Đấm và kiếm va chạm vào nhau, tạo ra ánh sáng chói lọi, mọi thứ xung quanh vỡ tan thành từng mảnh.

Nếu chiêu thức này đặt ở vùng ngoài lãnh thổ thì đủ để phá hủy một thế giới.

Lúc này, Tiêu Chính Văn không thèm liếc nhìn Dạ Ma Thiên, mà đi thẳng về phía Thanh Sơn.

Bởi vì trận pháp này vốn không thuộc về Dạ Ma Thiên, nói cách khác, trận pháp này có uy lực lớn mạnh như vậy là bởi vì nó là hóa thân của người đàn ông tạo ra thế giới kia trong Chư Thiên Thần Giới.

Có thể nói, trận pháp này ảo diệu ở chỗ không cần Dạ Ma Thiên tác động, mà nó có thể tự mình xoay chuyển.

Trong trận pháp này, thứ Tiêu Chính Văn phải đối mặt không phải là Dạ Ma Thiên, mà là thần hồn đã chết từ hàng vạn năm trước.

Đây là một cuộc đọ sức vượt thời gian và không gian, cũng là một cuộc so tài đạo cảnh.

Còn Dạ Ma Thiên bây giờ chỉ là một khán giả, bởi vì gã cũng không thể nhìn thấu sự bí ẩn của trận pháp này.

Theo mỗi bước chân của Tiêu Chính Văn, sông hà chảy ngược, trời đất đổi vị trí, dường như cả thế giới đều bị đảo lộn.

Không chỉ vạn vật đảo lộn và ngay cả bốn mùa, ngày đêm cũng vậy.

Đây không chỉ là trận pháp đơn giản mà là diễn hóa thiên đạo, đảo ngược thiên đạo, thay đổi thiên đạo.

Trừ khi cảnh giới đã đạt đến cảnh giới rất cao, nếu không sẽ không thể đạt với trình độ như vậy.

Tiêu Chính Văn cũng được lợi rất nhiều từ trận chiến này.

May là người tiến vào trận pháp này là Tiêu Chính Văn, nếu là người khác thì chắc chắn sẽ bị thiên đạo này giết chết ngay lập tức.

Tiêu Chính Văn phất tay, thiên đạo, hai cực, bốn mùa vốn đã bị đảo lộn lập tức trở lại bình thường.

Đây chính là điều mà Tiêu Chính Văn cảm nhận được từ trong trận pháp này, cái gọi là thiên đại vốn hư vô, không có bất kỳ ý chí nào.

Thiên đạo hay cả vũ trụ đều đang thay đổi theo ý muốn của con người.

Đó là lý do tại sao một số người đã nghiên sức sức mạnh tâm trí của con người, đưa nó vào thực nghiệm và còn nhận được kết quả nghiên cứu.

Thực ra, đến cảnh giới như Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn hiểu rõ được vũ trụ này, nó chỉ là dung hợp vô số ý niệm mà thôi.

Mọi hạt, mọi nguyên tử, mọi phân tử đều được biến đổi theo tâm trí con người.

Khi Dạ Ma Thiên nhìn thấy tất cả mọi thứ bị đảo lộn rồi lại khôi phục ban đầu, gã không khỏi bàng hoàng.

Lúc này, gã chỉ cảm thấy da đầu tê dại, thậm chí còn không dám chắc chắn mình đúng hay sai khi lôi Tiêu Chính Văn vào trận pháp này.

Tiêu Chính Văn bước ba bước đã đến trước mặt Dạ Ma Thiên.

“Trận pháp này quả thực rất thần bí, nhưng đáng tiếc, nó vốn không thuộc về anh!”

Tiêu Chính Văn thở dài tiếc nuối.

Đọc truyện chữ Full