DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 5047

Chương 5047

Giống như Khổng Khưu vẫn luôn tự phong làm Thánh Nhân, thế nhưng nhìn lại thì ông ta đã làm được gì rồi?

Bán nước cầu vinh, ăn cây táo rào cây sung, để có được một chức quan, thậm chí có thể bán đứng Tổ quốc của mình là nước Lỗ, nếu như ngay cả hạng người như vậy cũng có thể xưng làm Thánh Nhân, vậy thì bên dưới nào còn có kẻ ác nữa?

E rằng so với loại người này thì thổ phỉ cướp giật vẫn còn lương thiện chán!

Hơn nữa, chỉ cần là loài người, vậy thì sẽ không có sự phân chia cao thấp sang hèn, bởi vì ở trước mặt sinh mạng ai ai cũng đều bình đẳng, bất cứ ai cũng đều không thể chết đi sống lại!

“Bây giờ ông quỳ xuống, hoặc giờ tôi sẽ tiêu diệt cả núi Mã Vương luôn! Quyền lựa chọn ở chỗ ông chứ không ở chỗ tôi! Chỉ là sự kiên nhẫn của tôi cực kỳ có hạn, trong vòng mười giây, ông không quỳ thì tôi sẽ dấy binh!”

Tiêu Chính Văn nói không chút do dự.

Từ sự quả quyết trong mắt Tiêu Chính Văn, có thể nhìn ra được những lời này của anh tuyệt đối không phải chỉ nói xuông thôi, nếu như trong vòng mười giây Mã Vương Gia không quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn thì anh thật sự sẽ phát động binh lính tiến đánh núi Mã Vương!

Mã Vương Gia hít sâu vào một hơi, từ từ nhắm hai mắt lại, bịch một tiếng quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn!

Đường đường là Mã Vương Gia mà thật sự phải quỳ xuống ngay dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người!

Khi Mã Vương Gia quỳ gối, xung quanh tĩnh lặng tới độ có thể nghe thấy được cả tiếng kim rơi, tất cả mọi người đều mở to hai mắt với vẻ không dám tin!

Bởi vì từ xưa tới nay có một truyền thuyết kể rằng, chỉ cần Thánh Nhân quỳ xuống trước mặt người bình thường thì người đó sẽ bị trời phạt, thậm chí còn bị thần lôi của trời đánh chết!

Thế nhưng Mã Vương Gia cứ thế quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn, không những không bị trời phạt gì mà xung quanh ngược lại còn tĩnh lặng lạ kỳ, chỉ có tiếng hô hấp của đám người đứng xem xung quanh và cả âm thanh ngựa đạp chân xuống mặt đất!

Cũng có thể nói, cả trăm nghìn năm nay, tất cả mọi người đều bị một số kẻ có dụng tâm khác lừa gạt!

Có thể nói, Tiêu Chính Văn không chỉ tỏ rõ thái độ của bản thân với cả vùng ngoài lãnh thổ mà còn chứng minh được một điểm cho mọi người thấy, đó chính là con người vốn dĩ không có phân chia cao thấp!

Lời nói dối Thánh Nhân không thể quỳ trước mặt người bình thường cứ thế bại lộ!

Người đàn ông mặc đồ đen bên cạnh đang đờ đẫn nhìn tất cả cảnh tượng trước mắt mình, trong đầu đã trở nên trống rỗng từ lâu.

Dù thế nào hắn cũng không dám tin Mã Vương Gia thân là Thánh Nhân lại quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn như thế!

Không chỉ có hắn không dám tin mọi thứ là thật, ngay cả mấy người Sở Giang Vương và Tần Quảng Vương cũng sững sờ tại chỗ.

Dẫu sao danh tiếng của con người cũng cực kỳ quan trọng, cả đời Mã Vương Gia chưa từng quỳ xuống trước mặt bất cứ ai, cho dù là U Minh Đại Đế trước đây cũng không thể bắt ông ta quỳ xuống!

Thế nhưng hôm nay, ông ta lại ngoan ngoãn quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn, đây là cảnh tượng khiến cho người ta quá đỗi kinh hoàng.

Cho dù Tiêu Chính Văn cậy vào thế lực cường đại của âm phủ nên mới ép buộc được Mã Vương Gia quy phục, thế nhưng điều này cũng nói lên rằng lòng can đảm và mưu lược của Tiêu Chính Văn hơn người!

Đọc truyện chữ Full