DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 189: Giúp người khi gặp hoạn nạn (1)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Diệp Đình nhấp một ngụm rượu: “Vốn cũng không phải chuyện gì lớn.”

Mồ hôi John lại chảy.

Càng ung dung, chuyện lại càng lớn!

John trăm vạn lần nghĩ cũng không ra, Diệp tiên sinh rốt cuộc muốn làm gì? Ông ta có chút không nắm bắt được.

Trong lòng âm thầm suy nghĩ, có thể khiến đại nhân vật như Diệp tiên sinh hạ mình đến đồn cảnh sát ‘làm khách’, nhất định không phải chỉ đơn giản ngồi tù như vậy.

Phía sau, nhất định còn có đại chiêu!

Quả nhiên, Diệp Đình cho ông ta một ánh mắt tán thưởng.

Nhấp một ngụm rượu nho nói: “Người phụ nữ này làm việc, không biết nông sâu, nhất định đắc tội với không ít với các nhân vật máu mặt. Ha… cuộc sống ở trong tù vốn không tốt, nếu còn bị kẻ thù chiếu cố thêm một chút, thật là có ý tứ.”

“…” John há to miệng, quả nhiên là có đại chiêu!

Mồ hôi rịn lên trên trán, vội vàng kêu lên: “Nhất định nhất định…”

Nhìn đoàn xe sang trọng cao cấp của Diệp Đình rời đi, John lau mồ hôi trên trán, lúc này mới cảm giác thấy, thì ra sau lưng cũng đã ướt đẫm mồ hôi rồi.

Rõ ràng chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, lại ép ông ta đến mức không thở nổi.

Rời khỏi đồn cảnh sát, Diệp Đình nhận được điện thoại của Louis.

Louis, một trong những người Diệp Đình ghét nhất.

Nếu như không phải vì muốn phủi sạch quan hệ của Lăng Vi và Hoa Thiếu Kiền, cả đời này anh ta cũng không muốn gặp lại Louis.

Một giờ gặp mặt, Diệp Đình loại bỏ hoại nghi của nội bộ Laroe đối với chuyện Hoa Thiếu Kiền lấy trộm tư liệu.

Quản lý cao tầng của Laroe cũng không muốn chọc vào anh ta, dẫu sao anh ta cũng là cổ đống lớn, một khi chọc vào lông mao của Diệp Đình, khiến cho anh ta rút vốn, điều này đối với Laroe chính là một đả kích trí mạng, vì vậy đôi bên vì hợp tác, liền bắt tay hòa giải, giải quyết xong chuyện.

Hoa Thiếu Kiền vẫn luôn nằm ở trong viện. Hôm nay, Lăng Vi nhận được điện thoại của Hoa Thiếu Kiền, anh ta nói muốn trả lại tiền cho cô.

Lăng Vi chợt vỗ trán. Lúc này mới nhớ, cô đã giúp anh ta ứng tiền viện phí!

Bên người anh ta cũng không có bạn bè chăm sóc, một thân một mình nằm viện, thật là quá đáng thương… Lăng Vi nhận được điện thoại của anh ta, rất xoắn xuýt… Hai ngày trước, video cô đưa Hoa Thiếu Kiền đi bệnh viện gây huyên náo khắp nơi. ‘Chồng’ cô Diệp Đình luôn luôn là một nhân vật quan trọng bị dư luận nhìn chằm chằm. Nếu không phải Diệp Đình tiếp nhận phỏng vấn, giúp cô giải thích chân tướng sự thật, sợ rằng bây giờ cô vẫn đang ngày ngày bị mọi người đâm chọt, cũng không biết đã bị mắng thành dạng gì rồi. Vào giờ phút này, Lăng Vi mới hiểu có một người đàn ông biết kiềm chế thật tốt, Diệp Đình nói câu kia đối với cô không có một chút trách móc. Đối với người đàn ông khác, không động thủ đánh người đã là tốt lắm rồi, loại chuyện này… hẳn không có mấy người đàn ông có thể chấp nhận được.

Cô thật sự không muốn đi bệnh viện…

Nếu đi, sợ rằng sẽ gây ra họa. Không đi… Hoa Thiếu Kiền thật sự rất đáng thương. Lăng Vi rầu rĩ, điện thoại của Diệp Đình gọi đến.

Cô vội vàng cầm ly nước vào phòng trà. Trong phòng trà không có người, cô nhấn nút trả lời.

“Vợ à, đang làm gì vậy?” Thanh âm của Diệp Đình trầm thấp dễ nghe, thông qua điện thoại, cô cũng có thể tưởng tượng được, cánh môi của anh ta nhất định đang cong cong lên.

“Không làm gì, đang rầu rĩ…” Lăng Vi kể chuyện Hoa Thiếu Kiền muốn cô đi đến bệnh viện nói cho anh ta, Diệp Đình trầm mặc một hồi, hỏi cô: “Em thật sự muốn đi sao?”

Trong đầu Lăng Vi nghĩ, nhất định là muốn đi thăm một chút rồi… nhưng là, cô chưa nói.

Đọc truyện chữ Full