DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 529: Bạn bè thực sự! (1)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Câu nói của huấn luyện viên, giống như thổi bùng một ngọn lửa, soi sáng bóng tối trong lòng cô! Lăng Vi đột nhiên cảm thấy nhiệt huyết sôi trào!

Đúng!

Không sai!

Cô cần phải hiểu chiếc xe của mình! Cô muốn hòa thành một thể với chiếc xe! Thậm chí còn đến cảnh giới… người xe hợp nhất!

Huấn luyện viên lại nói: “Mọi người đều thấy những tay đua chuyên nghiệp rồi chứ, bọn họ đều dùng chính tính mạng mình để tranh đua! Những thứ các anh các chị thấy được chẳng qua cũng chỉ là sự rạng rỡ của họ, nào có ai thực sự thấy được gian khổ và chua sót phía sau bọn họ đây?”

Huấn luyện viên lại quét mắt một vòng, giọng điệu binh tĩnh: “Tiếp theo, mọi người hãy xem một đoạn video.”

Ông bấm video: “Mọi người nhìn đi… những con đường ngoằn ngoèo này, được ví như ‘đường cong ma quỷ’! Tại sao nó lại được ví như ‘đường cong ma quỷ’? Bởi vì… mỗi khi tay đua vượt qua những khúc cua như vậy, bọn họ sẽ phải đối mặt với sự uy hiếp mạng sống! trong quá trình đua xe, cho dù chỉ có một chút sơ sót thôi, cũng sẽ phải bỏ mạng!”…

“Bỏ mạng, cái từ ngữ này chắc ai cũng đều hiểu hết rồi? Đó chính là chết! Một cái chết thực sự đúng theo mặt chữ! Cho nên, mọi người muốn học đua xe, thì nhất định phải có được sự can đảm và quyết đoán này! Nếu như không chuẩn bị sẵn tâm lý như thế, như vậy tôi khuyên các vị, đừng có lấy tính mạng của mình ra đùa.”

“Cho nên, trước khi huấn luyện chính thức, mời mọi người hãy ký vào bản cam kết này.”

Lăng Vi và Diệp Đình không chút do dự, trực tiếp ký tên vào bản cam kết, đến lượt Lôi Tuấn và Vinh Phỉ, bọn họ cũng không suy nghĩ nhiều, cầm bút ký tên luôn.

Chỉ có mỗi mình Hạ Tiểu Hi…

Cả khuôn mặt cũng đều trắng xanh!

“Chuyện này, tiểu Vi, tớ muốn về, tớ có chút sợ…”

Lăng Vi xoa tóc cô: “Không sao, cậu không muốn học thì cũng không cần phải học. Cậu chỉ cần biết lái xe là được, không cần phải học đua xe.”

“Ừ ừ…” Hạ Tiểu Hi không ngừng gật đầu lia lịa, đột nhiên cảm thấy… để cho bạn tốt của mình đi học, còn cô lâm trận lại lùi bước hình như không hề nghĩa khí một chút nào.

Ngược lại cô càng quyết tâm ký tên.

Lăng Vi cười với cô: “Không sao đâu, cậu không học cũng không quan trọng. Mình có Diệp Đình, Lôi Tuấn và tứ ca đồng hành rồi. Cậu có thể làm hậu phương cho chúng mình mỗi khi cần, lúc mình khát, cậu giúp mình mua nước, chăm sóc mình kiểu vậy, cũng coi như là bầu bạn với mình rồi.”

Hạ Tiểu Hi đột nhiên muốn khóc, đôi mắt to màu tím nho nhìn Lăng Vi không chớp, đột nhiên nắm chặt tay thành quyền, nói: “Mình vẫn nên học chung với các cậu đi! Mình cảm thấy chắc hẳn mình cũng dũng cảm như cậu vậy! Mình thật sự rất cần sự rèn luyện như thế này. Nếu mình cứ tiếp tục nhát gan như thế… sau này ra ngoài xã hội nhất định sẽ chịu rất nhiều thua thiệt.”

Lăng Vi cầm lấy tay cô, trong lòng biết, thật ra tiểu Hi chỉ muốn bầu bạn với cô mà thôi… Những gì mà huấn luyện viên nói vừa nãy đã khiến cô ấy sợ hãi, bảo cô ấy đi học đua xe cũng tương đương như đi nộp mạng, thế nên, là bạn bè… tiểu Hi cô ấy không thể nào trơ mắt nhìn bạn mình đi nộp mạng, còn cô ấy chỉ đứng bên cạnh bưng trà, rót nước…

Cứ lạnh lùng bàng quan như vậy, làm sao còn có thể xưng là bạn bè được nữa… giá trị của người bạn như cô cũng quá thấp rồi!

Nhưng cô ấy lại là bạn thân nhất của Lăng Vi! Là chị em tốt nhất!

Trong mắt Hạ Tiểu Hi dường như ngậm nước mắt mà ký tên.

Biểu cảm kia, nhìn kiểu gì cũng thấy giống như —— thấy chết không sờn...

Chữ ký của Hạ Tiểu Hi, giống như một nét bút to lớn đánh thẳng vào nội tâm Lăng Vi!

Bạn cô lại vì cô, mà lựa chọn đối mặt trực diện với sự sợ hãi của chính mình! Đây làtình nghĩa đáng quý trọng đến nhường nào chứ!

Lăng Vi không hề ngăn cản bạn, mà vươn tay ôm lấy bả vai cô, cười nói: “Lời của huấn luyện viên, nói đúng, nhưng cũng không hoàn toàn thích hợp với chúng ta. Chúng ta chỉ tùy tiện vui đùa một chút, không giống với tay đua chuyên nghiệp đâu. Có thể sẽ có nguy hiểm, nhưng cũng không phải loại nguy hiểm… mà từng phút từng giây đều có thể mất mạng… cậu hiểu không? Chúng ta cứ cố gắng hết mình là được.”

Hạ Tiểu Hi nghe cô nói xong, lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Đọc truyện chữ Full