DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Truy Thê: Cô Vợ Cũ Và Đứa Con Thiên Tài
Chương 324: Thù cũ nợ mới, cùng nhau tính!

Cái loại ánh mắt này làm Đường Thi cảm thấy có vài phần chán ghét, cô nhíu nhíu mày, lui về sau vài bước, kéo tay Đường Duy nhỏ giọng nói: “Duy Duy, chúng ta đi."



Đường Duy không nói chuyện, hừ một tiếng rồi đi theo, kết quả Trình Y Y lại ở sau lưng gọi cô: “Đường Thi, không phải bây giờ cô đang sợ tôi đấy chứ?"



Bước chân Đường Thi hơi dừng lại.



Lão đàn ông kia đi tới bên người Trình Y Y, ôm cái eo thon nhỏ của cô ta: “Vợ này, em phách lối như vậy làm cái gì, thật là…"

cập nhật nhanh nhất.





"Ai nha, anh yêu, người ta không phải chỉ là không muốn bị người khác khinh thường sao?" Trình Y Y dẩu miệng hôn lên trên mặt người đàn ông kia một cái: "Cô ta khinh thường em chẳng khác nào khinh thường anh mà, em cũng không thể chịu đựng được khi người ta khinh thường anh. Em rất tức giận đó."



Lời này nói rất có kỹ xảo, dỗ đến nỗi lão đàn ông kia cực kỳ vui sướng, đem túi đồ hiệu và đồ trang điểm trong tay vừa mới mua nhét hết vào trong tay Trình Y Y: "Vẫn là cái miệng em ngọt."






"Giám đốc Đỗ, ai nha"



Giám đốc Đỗ?



Đường Thi tìm tòi lại những ký ức còn dư lại trong não, nhớ tới người trước mắt này, có phải Đỗ Toàn hay không?



Một ông chủ bất động sản.







Đỗ Toàn thấy biểu tình của Đường Thi, tiến lên đắc ý nhìn vào mắt Đường Thi: “À, cô đây là?"



"Anh còn không nhận ra người này sao? Chính là người lần trước bị bắt cóc ở siêu thị ấy, lúc ấy máu chảy khắp nơi, chậc chậc..."



Trình Y Y dùng sức cọ lên người Đỗ Toàn, hận không thể dính ở trên người ông ta, lúc phát hiện trong ánh mắt của Đỗ Toàn khi nhìn Đường Thi mang theo chút tham lam, cô ta vừa tức vừa buồn cười. Khi nào đưa Đường Thi đến để mê hoặc lão đàn ông này khiến lão buông lỏng trên giường, Đường Thi nhất định sẽ thân bại danh liệt!



Nhưng Đường Thi lại chỉ lạnh nhạt mà nhìn Đỗ Toàn và Trình Y Y, giống như đang coi bọn họ diễn trò: "Các người có việc gì sao?"



Trình YY ngây ngẩn cả người.



Đường Thi nhanh chóng nói tiếp câu vừa rồi: “Không có việc gì thì tôi đi trước."



Cũng chả thân thiết gì nhau.






Lúc này Trình Y Y không nói chuyện, nhưng Đỗ Toàn kêu to: “Đúng là không biết điều, cô đứng lại đó cho tôi!"



Trình Y Y cười, cái cô muốn chính là Đường Thi khiêu khích Đỗ Toàn, không phải từ trước đến nay cô ta luôn thanh cao khinh người sao? Lúc này chọc phải Đỗ Toàn, cô ta sẽ không có kết cục gì tốt!



Nhưng Đường Thi quay đầu lại, ánh mắt cực lạnh: "Giám đốc Đỗ, tôi và ông cũng không quen nhau nhi?"



"Không quen nhau?" Đỗ Toàn nở nụ cười dâm đãng: “Qua đêm nay là quen ngay."







Cách nói năng này làm Đường Thi nhíu mày muốn bỏ đi ngay lập tức, Đỗ Toàn lại đi lên bắt cô lại: "Tôi nói cho cô biết, chưa có người nào dám làm càn trước mắt ĐỖ Toàn tôi như vậy đâu! Nghe nói cô là người của cậu Dạ phải không? Tuy rằng đã từng bị ngủ qua rồi, nhưng tốt xấu gì thì nhan sắc cũng không tồi, đêm nay cùng với Y Y hầu hạ tôi chút, cô thấy thế nào?"



Người đàn ông này, chẳng những muốn chơi cô, mà còn muốn. 3P!



Đường Thi cảm thấy vô cùng phản cảm, chỉ là gần đây thân thể cô cũng không tốt, phản kháng không nổi, Đường Duy bên cạnh liền nóng nảy: “Ông buông mommy tôi ra đi!"



"Thằng nhóc thúi, mẹ mày chính là cái đồ để tiện, đến lượt mày nói chuyện sao?"



Trình Y Y cũng thấy khó chịu đứa nhỏ Đường Duy này lâu rồi, hiện giờ Đường Duy bị tách ra, Trình YY đi lên nắm lấy mặt Đường Duy, móng tay cửa rách da Đường Duy: "Mày đừng tưởng rằng cậu Dạ thương bọn mày, cậu Dạ còn ước gì bọn mày chết hết đi đấy!"



Những người phục vụ xung quanh quay chuyên doanh nghe thấy tiếng ồn ào sôi nối thì liên tới xem, chỉ là vừa phát hiện là Đỗ Toàn, Người có quyền thế như vậy bọn họ gần như không đắc tội nối, lại lập tức làm bộ như không nhìn thấy, đáy lòng chỉ cảm thấy thương xót cho đôi mẹ con kia,



Đường Duy dùng sức hất tay Trình Y ra, xoay người đi nắm lấy vạt áo Đỗ Toàn: “Không cho ông chạm vào mommy tôi!"



Trình Y Y muốn hôm nay tính cả thù cũ lẫn nợ mới với nhau, vừa định đi lên giáo huấn bọn họ một chút, sau lưng truyền đến một giọng nói lạnh lẽo.



Sắc bén như là một mũi tên.



"Hửm? Tôi nói ước gì bọn họ chết đi khi nào?"

Đọc truyện chữ Full