DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 1911: Một đoạn nghiệt duyên phủ đầy bụi!

Thời gian trải qua lúc nhỏ đối với anh mà nói, vẫn luôn là một màu xám xịt, cho tới bây giờ Diệp gia vẫn luôn là nơi thị phi, tuyệt đối sẽ không bởi vì ai còn nhỏ tuổi, không có cha mẹ, mà sẽ có người chiếu cố hơn với mình.

Trong đại tộc giàu có, bề ngoài càng vinh quang, bên trong lại càng mục nát.

Cho dù thật sự đau ốm ảnh hưởng tới tính mạng, một đứa bé không cha mẹ như anh thì ai sẽ làm chủ?

Anh đối với cha mẹ của mình không có chút ấn tượng, sau khi lớn lên cũng từ tấm ảnh còn sót lại mới thấy qua bộ dáng hai người.

Khi còn bé, anh cũng từng nghĩ đến, từng hận, từng mơ ước xa vời, nếu như mình có cha mẹ thì tốt rồi, như vậy thì sẽ không bị người ta khi dễ, bị khinh bỉ, bị xem thường.

Thế nhưng lần lượt bị người ta đánh ngã, từ những âm thanh nhục mạ cùng đau xót ở bên trong, anh rốt cuộc cũng học được một đạo lý, không ai có thể cứu mình, có thể ký thác hy vọng  vào, chỉ có bản thân trở lên cường đại mới không còn phát sinh những chuyện trên.

Vì vậy, anh học được dùng đầu óc, học được tính toán.

Khi anh thông minh tài trí thì không có người nào có thể che đậy, khi anh đem những kẻ đã từng bắt nạt mình từng người thu thập, Diệp gia không còn người nào dám làm gì với anh, ít nhất, ngoài sáng không ai dám.

Khi Quý Miên Miên nghe những chuyện Mộ Dung Miên nói khi anh còn nhỏ, trong nội tâm đủ các loại cảm xúc, cảm thấy tê dại cả người, cô không cách nào nghĩ ra lúc còn nhỏ anh lại có thể bị như vậy. Cô là con gái duy nhất trong nhà, cha mẹ của cô, người nhà đều cưng chiều cô, chính vì vậy cô lại càng đau lòng thay anh.

Quý Miên Miên nắm chặt tay anh, nhẹ giọng nói: "Ba của anh... như thế nào?"

Cô vẫn luôn không biết chuyện gì xảy ra với ba anh, là chết sao? Hay giống như Mộ Dung phu nhân rời đi?

Anh khẽ cười một tiếng, trên mặt là trào phúng không nói ra được.

"Sau khi anh lớn lên, Diệp gia không ít người nói với anh, ba anh năm đó kinh tài tuyệt diễm như thế nào, năng lực xuất chúng như thế nào, nếu như ông có thể sống đến khi anh lớn lên, ở đâu đến phiên Diệp Kiến Công làm chủ nhân. Nhưng chính một người tuổi còn trẻ như vậy liền được nhận định là chủ nhân kế tiếp của Diệp gia, người đàn ông đã được định trước hào quang vạn trượng, lại cứ thế bị một cô gái làm hỏng cả đời."

Anh cúi đầu nhìn về phía Quý Miên Miên: "Em có lẽ cũng đoán ra cô gái kia là ai."

Quý Miên Miên gật gật đầu, cô gái kia, chính là Mộ Dung phu nhân, xem ra bà không chỉ hủy đi tuổi thơ của anh, còn có cả đời của ba anh.

Mộ Dung Miên nhìn bia mộ thật lâu mới mở miệng: "Nói đến, ba anh cùng bà coi như là một đoạn nghiệt duyên."

Quý Miên Miên nuốt nước miếng, cái này tựa hồ là bí mật nhiều năm phủ đầy bụi, ân oán tình thù của ba mẹ chồng!

Anh chỉ vào ảnh chụp Mộ Dung phu nhân nói: "Sau khi lớn lên, anh điều tra chuyện năm đó, ba anh ngẫu nhiên quen bà, vừa thấy đã yêu, tình ý sâu sắc, trong nhà bà, em trai cũng không chịu thua kém, ở bên ngoài bừa bãi, ăn cắp chưa đủ còn đánh người ta bị thương, cha mẹ của bà không biết từ đâu biết được ba anh thích con gái họ, liền đem bà bán cho ba anh, cầu ba anh hỗ trợ."

"Ba anh năm đó coi như là cố chấp lấy bà, sau khi kết hôn, bà một mực hậm hực, một mực hận ba anh, bởi vì trước kia bà có một người bạn trai. Bà cảm thấy ba anh chia rẽ bọn họ, vì vậy mặc kệ ông đối xử tốt với bà, bà đều không vui vẻ, về sau sinh anh ra, ba anh nghĩ là có con, bà sẽ toàn tâm toàn ý ở bên ông. Thật không ngờ đến, có một ngày, bà cuối cùng vẫn rời bỏ ba anh, rời bỏ anh."

Đọc truyện chữ Full