DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Ma Giới
Chương 947: Rượu cùng lão hữu

Long Hoàng đế quốc.

Ngắn ngủi chỉ mới vài ngày, lượng Long tộc xuất nhập Kim Diệu lãnh địa càng tăng thêm, sớm đã khắp nơi khắp chỗ.

Đáp án rốt cục cũng được công bố.

Long tộc đi vào Kim Diệu lãnh địa là để mua một loại rượu.

Loại rượu này chưa từng xuất hiện bao giờ, tên nó là "rượu Hoàng Long".

Nghe nói Long Hoàng Paergelisi lấy được một bí phương điều chế rượu trong một bảo tàng viễn cổ, đáng tiếc nó không được trọn vẹn đầy đủ, vốn không thể sản xuất được ra cái gì. Long Hoàng lấy chuyện này làm nuối tiếc, sau đó lại ban bí phương cho Samuel mới tấn cấp long kỵ sĩ. Samuel trước kia vì tu hành từng xâm nhập ma giới, vừa may ở chỗ đó lấy được phần còn lại của bí phương. Trải qua nhiều lần thí nghiệm, Hoàng kim kỵ sĩ rốt cục cũng thành công làm ra loại rượu kia trong hầm ngầm bí mật tại Kim Diệu lãnh địa.

Sau khi rửa sạch oan khuất, Samuel trở lại Long cốc, hiến tặng thứ rượu ngon kia cho Long Hoàng Paergelisi. Long Hoàng cực kỳ vui mừng, ban cho rượu cái tên Hoàng Long, liệt nó vào một trong những phần thưởng của trò chơi ma pháp.

Cho nên các Long tộc mới đường xa lặn lội tới Kim Diệu lãnh địa nhận thưởng. Nhưng mà loại rượu này có mùi vị trên cả tuyệt vời, mặc dù loài rồng rất keo kiệt nhưng cũng phải móc một lượng lớn hắc tinh tệ ra tranh mua.

Bởi vì rượu ngon số lượng có hạn, Samuel đành dùng phương pháp hạn chế, mỗi Long tộc chỉ được mua ba bình.

Dù là như thế, Long tộc vẫn nối đuôi nhau tới đây, rượu Hoàng Long cung không đủ cầu, rất nhiều Long tộc phải đi tới phủ đệ lãnh chúa, tập thể kháng nghị Samuel với hoàng tử "Arthur". Họ yêu cầu tăng mạnh số lượng loại rượu này, hoàng tử "Arthur" cũng đồng ý, ra lệnh cho Samuel tăng gia sản xuất.

Tin tức này khiến hứng thú của mọi người bị treo cao. Cuối cùng thì nó là loại rượu gì, lại có thể khiến cho Long tộc tại Long cốc hưng sư động chúng tới tranh mua, thậm chí còn không tiếc lên tiếng kháng nghị với lãnh chủ?

Lập tức có một đám thương nhân mũi thính tiến nhập Kim Diệu lãnh địa, định ngày hẹn gặp Samuel, muốn được tiêu thụ loại rượu ngon kia. Nhưng tất cả bọn họ đều bị cự tuyệt, chỉ là rượu Hoàng Long mỗi ngày đều được cung ứng miễn phí một lượng nhất định ra ngoài.

Loại "kinh doanh đói khát" này không thể nghi ngờ là khiến cho thương nhân và khách hàng càng thêm "đói khát", thương nhân tiến nhập Kim Diệu lãnh địa ngày càng nhiều.

Những người từng uống rượu Hoàng Long đều nhất trí cho rằng, rượu này ngon hơn tất cả các loại rượu trên thế giới hiện nay.

Nháy mắt, không chỉ có Kim Diệu lãnh địa, cả Long Hoàng đế quốc đều sôi trào.

Dưới sự sắp xếp của hoàng tử "Arthur", Samuel rốt cục bắt đầu kinh doanh công khai rượu Hoàng Long. Trong đó số lượng ít nhất là loại rượu Hoàng Long thượng phẩm, trung phẩm và phổ thông đều có số lượng lớn hơn, có thể nói là thích ứng cho đủ mọi tầng lớp.

Mỗi ngày trước cửa hàng đều có hàng dài những người xếp hàng, cho dù là loại rượu Long Hoàng nào bán ra đều bị mua hết sạch không còn một bình. Mặc dù đã mở rộng đến ba chi nhánh nhưng mặt hàng này vẫn vô cùng hot. Ngoài chợ đen, rượu Hoàng Long còn bị bán với giá trên trời.

Nắm bắt cơ hội đó, Samuel thừa lúc sắt còn nóng, tuyên bố chính thức cung cấp nhóm hàng đầu tiên ở thương mậu hội. Tin tức này vừa truyền ra, các thương nhân nhiệt tình hẳn lên, trong đó có không ít các gia tộc thương nghiệp cỡ lớn.

Những thương nhân tinh mắt đều nhìn ra rượu Hoàng Long tuyệt đối là mặt hàng kiếm lợi lớn, tương lai mở rộng quy mô thì càng kiếm được nhiều tiền. Coi như lần này không lấy được đơn đặt hàng thì cũng phải đặt mối quan hệ tốt với Samuel và "Arthur". Nhất thời, người tới phủ lãnh chủ bái phỏng nối liền không dứt.

Ngược lại, rất nhiều người tỏ ra tiếc hận cho Kemplott gia tộc, lại có thể chủ động bỏ qua cây rụng tiền lớn đến thế!

Nghe mấy lời bình xét kia, tộc trưởng Kemplott gia tộc, cha của Samuel - Carlo chỉ có thể cười khổ. Thực ra, hắn biết rõ con trai hắn căn bản không tinh thông gì về phương diện chế rượu này, lại càng không có hầm rượu bí mật nào hết. Giải thích duy nhất chính là câu nói lúc trước hoàng tử "Arthur": "Kim Diệu lãnh địa sắp xảy ra biến đổi lớn, chấn động cả đế quốc thậm chí thế giới."

Bàn tay đen sau màn chính là vị tam điện hạ này!

Có lẽ rượu Hoàng Long mới chỉ là bắt đầu thôi.

Bởi vì "Arthur" hoàng tử quá bận cho nên không thể tiếp hết khách tới bái phỏng, mà phái Tài thuế quan Stella của Kemplott gia tộc ra bàn bạc thay. Các lời hứa hẹn đưa ra khiến những người bái phỏng vui sướng mà về.

Trong quá trình bái phỏng, một đám "tin tức" được các thương nhân truyền bá với nhau.

Trên thương mậu một tháng sau sẽ tổ chức đại hội đấu giá, hàng hóa áp trục sẽ là những tác phẩm luyện kim do chính tam hoàng tử "Arthur" làm. Phải biết rằng, "Arthur" không chỉ là tam hoàng tử đế quốc mà còn là một trong ba tông sư nhân loại. Tuy không biết những thứ được đem ra "đấu giá" là gì nhưng nếu đã là tác phẩm của chế khí tông sư thì tuyệt đối không thể bỏ qua! Nhất thời, người tới Kim Diệu càng lúc càng đông.

Nơi nào có người là có chỗ tiêu phí. Ích lợi vĩnh viễn được thương nhân coi trọng. Những cửa hàng trống bắt đầu có người tới thuê, rất nhanh cả thành thị liền biến thành sầm uất chật ních. Bởi vì Kim Diệu lãnh địa "nắm giữ độc quyền" rượu Hoàng Long cho nên loại "chật ních" này không phải hiệu ứng ngắn hạn, mà là cục diện trường thịnh.

Cho tới bây giờ mọi người mới hiểu vì sao lúc trước Arthur sửa nhà sửa cửa sửa cả đường. Các vị chuyên gia cứ gọi là ghé mắt mà nhìn.

Mọi người rối rít giơ ngón tay cái với tam hoàng tử điện hạ. Đối mặt với cục diện rối rắm như thế, điện hạ vẫn có thể bình tĩnh không loạn, bày mưu nghĩ kế, hóa giải hết tất cả các nguy cơ. Năng lực và khí thế như vậy quả thực đủ thuyết phục người khác.

Thực ra "Arthur" điện hạ hiện tại rất nhàn nhã. Hắn là người điều khiển tối cao của lãnh địa, không cần phải tự làm việc, chỉ cần biết dùng người là có thể tinh giảm rất nhiều sức lực, cũng có thể tránh thoát các sai sót do ôm đồm nhiều thứ. 

Hiện giời Trần Duệ đang ngồi uống rượu đàm đạo với bằng hữu. Đối tượng Trần Duệ nói chuyện phiếm không phải vị tông sư Jikrei kia. Bởi vì nửa tháng trước Jikrei đã cáo từ, hắn nóng lòng muốn nghiên cứu thực hành những gì đã trao đổi với Trần Duệ.

Ngồi dối diện với Trần Duệ là hai người quen, cũng là hai vị tông sư.

Một người là nam giới cao gầy, dung mạo tuấn mỹ lỗ tai dài đặc trưng của tinh linh. Người còn lại là ải nhân tóc trắng râu rậm, chòm râu của ông ta được bện lại thành hình đuôi sam rất tỉ mỉ.

"Khi ở Phỉ Thúy Lâm Hải ta đã có dự cảm, chế khí tông sư nhân loại trẻ tuổi là người quen! Vừa mới tới Kim Diệu lãnh địa mơ hồ ngửi thấy mùi rượu thì ta đã hoàn toàn xác định người đó chính là tiểu tử ngươi!" Lão ải nhân tùy tiện nói, lại tiếp tục tu một ngụm rượu. Giọt rượu dây trên râu và trên ngực mà lão cũng chẳng thèm để ý, ngược lại còn cười vô cùng thống khoái.

"Tuy rằng không ủng hộ phương pháp uống rượu thô lỗ của ải nhân nhưng ta vẫn tin tưởng khứu giác của bọn họ." Tinh linh tao nhã nhấm thử một ngụm rượu nhỏ, vẻ mặt vô cùng thích ý. "Thật sự là hoài niệm, lần trước rượu vàng ngươi cho ta, không tới ba ngày đã bị tên ải nhân này uống trộm hết."

Tinh Linh tộc tông sư Feinuoya, sâm lâm ải nhân tông sư Boende.

Trước mặt hai vị bằng hữu, Trần Duệ không cần che giấu hoặc giải thích quá nhiều, chỉ cười nói: "Bằng hữu của ta, yên tâm đi, bây giờ ngươi có thể uống rượu thoải mái, uống không hết còn có thể mang về, ha ha."

"Vì sự rộng rãi của hoàng tử điện hạ, cạn chén!" Tinh linh chớp mắt, giơ chén rượu lên.

"Cái chức hoàng tử này mới làm không được bao lâu, quan hệ giữa chúng ta vẫn luôn rõ ràng không vẩn đục." Trần Duệ nhún vai, cũng giơ chén.

Tinh linh tông sư hiểu ý gật đầu. Làm sao hắn có thể không hiểu chứ, điều này cũng như lúc trước khi bị Islamic Yueluer tới Phỉ Thúy Lâm Hải đuổi bắt, Trần Duệ cố ý tấn công hắn vậy. Ngày hôm nay, tinh linh và ải nhân tới đây, đối ngoại là lấy thân phận tông sư tới trao đổi với "hậu bối" nhân loại thôi.

Lão ải nhân nâng chén rượu lớn, cụng một cái: "Bất kể có phải là hoàng tử hay không, vì tình bạn này!"

"Vì tình bạn này!" Ba người đồng thời hô lên, một hơi nốc cạn rượu trong chén, cho dù là tinh linh tao nhã cũng không ngoại lệ.

"Arthur, ta và Boende chỉ có thể than hai chữ sợ hãi với ngươi thôi. Nhất là cái trò chơi ma pháp ngươi cho chúng ta xem kia, tuy nó không phải thần khí nhưng ta có thể nói một câu rằng toàn thế giới này sẽ thay đổi vì nó! Ngươi mới là tông sư chân chính!"

"Lời này ta đảm đương không nổi!" Trần Duệ ngượng ngùng nói: "Chẳng qua chiếm được một ít lợi thôi, nói một cách nghiêm khắc, ta ăn cắp ý tưởng của văn minh thượng cổ, hơn nữa cái loại súng ống ma pháp này vẫn là từ ý của Feinouya các hạ mà!"

Đây là lời nói thật nhưng đáng tiếc tinh linh tông sư và ải nhân tông sư đều không cho là như vậy.

Boende tùy tiện nói: "Ta đã từng nhìn nguyên đồ của súng ống ma pháp, so sánh với đồ ngươi thiết kế quả thật là như so trẻ con mới sinh với chiến sĩ ải nhân!"

"Boende nói đúng đấy!" Tinh linh tông sư trầm ngâm trong chốc lát, rốt cục hỏi một vấn đề giấu trong lòng. "Ta có một nghi vấn, bằng hữu của ta, hy vọng ngươi có thể trả lời thành thật. Mấy con... quái vật trong phó bản trò chơi ma pháp rốt cục là cái gì?"

"Vì sao lại hỏi như vậy?" Trần Duệ nhìn thẳng vào mắt tinh linh.

"Sư phụ ta trước khi lâm trung đã truyền thừa cho ta một ít lực lượng và trí nhớ, trong đó có một bí ẩn to lớn. Trong bộ phận trí nhớ này, ta tìm được một chút gì đó liên quan đến cái phó bản trong trò chơi ma pháp. Hoặc có thể nói là trùng hợp kinh người, hoặc có thể nói là trò chơi của ngươi quan hệ tới hồi ác mộng của Tinh Linh tộc hai vạn năm trước tại Ngân Nguyệt tiên đô."

Trần Duệ gật đâu: "Quả thật có liên quan, thật ra... mấy đọa lạc giả kia là căn cứ theo sinh vật đáng sợ nào đó biến đổi ra."

Đáp án này khiến Feinuoya chấn động, chỉ có Boende là không hiểu rõ chuyện gì, vẻ mặt nghi hoặc.

"Ta muốn hỏi, ngươi và 'bọn họ' có quan hệ gì?" Sắc mặt Feinuoya trở nên ngưng trọng.

"Ta nghĩ ngươi đã hiểu nhầm rồi bằng hữu của ta, chuyện ở Tinh Linh tộc trước kia ta cũng biết, Tinh linh vương Greenspan cứu vớt Tinh Linh tộc chính là cha vợ của ta." Trần Duệ mỉm cười: "Vợ của ta, vừa rồi hai vị cũng nhìn thấy rồi, chính là Lola, nàng là tiên nữ long. Còn cái trò chơi ma pháp này... à, là ta cùng nghiên cứu với Greenspan đại nhân!"

Feinuoya chợt hiểu ra, thần kinh vốn căng thẳng buông lỏng xuống.

Năm đó Vân Đằng đế quốc bị Hắc Tử Đồ khống chế, vô số dân chúng bị huyết tế tàn ác. Hắc Tử Đồ đáng sợ không chỉ giết hại nhân loại mà còn vươn bàn tay của mình tới Tinh Linh tộc ở Phỉ Thúy Lâm Hải.

Ngay lúc đó, tinh linh đại trưởng lão Yifulite không chống đỡ nổi hấp dẫn, đã trở thành sa đọa tinh linh, cơn ác mộng của Tinh Linh tộc bắt đầu từ đó. Yifulite dùng tình yêu giữa Greenspan và Meiliya làm cớ, đuổi thống soái cao nhất của Tinh Linh tộc Greenspan ra khỏi Phỉ Thúy Lâm Hải. Sau đó, hắn tiến thêm một bước khống chế tinh linh nữ vương, nội ứng ngoại hợp dễ dàng để Hắc Tử Đồ công phá Ngân Nguyệt Tiên Đô. Mục đích thực sự của Hắc Tử Đồ chính là tinh linh thánh thụ Tự Nhiên chi tụ. Chúng muốn dùng thánh thụ làm chất môi giới, không ngừng huyết tế nạp nhận oán lực, mở ra cửa nhập khẩu tới Thâm Uyên, thả sinh vật Thâm Uyên vào hủy diệt thế giới.

Thời khắc nguy cấp, Greenspan dẫn dắt một số đông cường giả nhân loại và Long tộc tới Ngân Nguyệt tiên đô, tiêu diệt toàn bộ đọa lạc giả. Nhưng vì Tự Nhiên chi thụ đã bị lực lượng tà ác vấy bẩn, Greenspan lại phải lấy sinh mệnh làm cái giá, hoàn toàn phong ấn chặt cửa khẩu kia.

Sau khi được tiên nữ long dùng bí thuật sinh mạng cứu sống, Greenspan được tôn làm tinh linh vương, trở thành nhân vật anh hùng mà tinh linh thời đó ai ai cũng biết.

Lão sư của Feinuoya chính là chiến hữu kề vai chiến đấu với Greenspan. Lúc trước, Feinuoya còn lo nhân loại bị lực lượng sa đọa hấp dẫn, không ngờ hắn lại là con rể của tinh linh vương. Trò chơi ma pháp còn có phần của tinh linh vương trong đó.

Trần Duệ cười nói: "Ngoại trừ tu hành và giải trí ra, ma pháp trò chơi còn giúp mọi người có thể bình tĩnh đối phó với những tình huống bất ngờ có thể xảy ra trong tương lai. Nếu sau này, một vài tồn tại đáng sợ nào đó có tới thì chúng ta hoặc là đời sau của chúng ta cũng có thể đối phó được! Đây cũng là ước nguyện trọng yếu nhất khi ta làm ra trò chơi ma pháp!" (Dịch: Chứ không phải để lấy tín ngưỡng hả?)

"Hiểu rồi, quả nhiên là một món đồ vĩ đại đủ để thay đổi thế giới. Chí hướng của ngươi rất lớn lao!" Feinuoya đứng dậy, cung kính khom người với Trần Duệ. "Cái lễ này ta đại biểu cho Tinh Linh tộc. Lời khách sáo ta sẽ không nói nhiều, chỉ có một câu, Ngân Nguyệt tiên đô nguyện ý mở rộng trò chơi ma pháp!"

"Không thành vấn đề, kế hoạch của ta trong phạm vi toàn bộ thế giới. Nhưng thời gian 'ra đời' cụ thể còn phải kéo dài thêm chút. Chờ sau khi rượu vàng được lưu truyền rộng rãi, ta sẽ nương thế của nó, tìm một thời điểm tốt nhất để đẩy trò chơi ra thị trường. Nhưng mà ta cam đoan, ngoại trừ thử nghiệm ở Long tộc ra, Phỉ Thúy Lâm Hải là địa phương đầu tiên trò chơi ma pháp được thông hành!"

"Còn cả sâm lâm ải nhân nữa!" Lão Boende lớn tiếng nói một câu.

"Đương nhiên, ải nhân tông sư các hạ, ta nói 'Phỉ Thúy Lâm Hải' này là nơi bằng hữu ta ở, đâu phải chỉ mình tinh linh."

"Cho tới hôm nay, ta mới càng biết rõ về ngươi hơn, bằng hữu nhân loại." Feinuoya nở nụ cười ưu nhã. "Vì thế ta cảm thấy rất vinh quang và may mắn. Chờ sau này ngươi xử lý hết việc vặt, phải đến Ngân Nguyệt tiên đô một chuyến. Ta có một thứ muốn tặng cho ngươi."

Trần Duệ hứng thú hỏi: "Cái gì vậy?"

"Ngươi tới tiên đô đi rồi biết." Feinuoya tỏ vẻ thần bí. "Ngươi sẽ không thất vọng, bằng hữu có chí hướng vị đại ạ."

Đọc truyện chữ Full