DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mật Ngọt Hôn Nhân
Chương 729: Biết giới tính của con (2)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content
An An gật đầu thật mạnh, “Mẹ ơi, trại hè vui lắm

Lần sau chúng ta cùng đi đi ạ” An An vô cùng thích nửa tháng ở trại hè, dọc đường cứ kể những chuyện vui mình đã gặp ở trại hè cho cô nghe

Thẩm Thanh Lan yên lặng lắng nghe, nét mặt dịu dàng

An An về nhà không thấy ba đầu thì cũng không thấy lạ

Bình thường Phó Hoành Dật luôn ở đơn vị, cậu bé đã sớm quen

“Mẹ ơi, con có quà tặng mẹ nè” An An nói, rồi lấy vòng tay trong ba lô ra

Vòng tay được kết từ hạt nhựa bình thường, đủ mọi màu sắc, “Đây là cô giáo dạy con làm

Mẹ có thích không?” Thẩm Thanh Lan nhận lấy, cẩn thận ngắm nghía, vòng tay được làm thủ công rất2thô sơ, nhưng cô lại cười gật đầu, “Thích, mẹ cảm ơn cục cưng nhé” An An cười rạng rỡ, rồi giúp Thẩm Thanh Lan đeo vòng lên, “Thật là đẹp

Cũng không biết là khen tay mẹ hay là khen tác phẩm của mình

Đi trại hè về, An An đã bớt nhớ Tĩnh Tĩnh rất nhiều, ngoài lúc tình cờ nhắc đến với Thẩm Thanh Lan vài câu thì rất ít khi đề cập đến

Thấy thế, cô cũng không hề ngạc nhiên, trẻ con mà, rất dễ quên

Ngược lại, dạo này Quả Quả lại rất thường theo Vu Hiểu Huyên đến nhà họ Phó

“Chuyện giữa cậu và Linda giải quyết thế nào rồi?” Thẩm Thanh Lan hỏi Vu Hiểu Huyên

Vu Hiểu Huyên gật đầu, “Đã giải thích rõ ràng rồi

Dù sao tớ cũng hợp tác với7chị Linda mấy năm, cũng hiểu tính chị ấy, chỉ cần giải thích rõ ràng là không sao thôi

Nhưng Thanh Lan à, chuyện này may mà có cậu, nếu không có lẽ tới đã mất một người bạn rồi”

Lúc Vu Hiểu Huyên mang thai, hầu như đã dừng hết mọi công việc, ngay cả chụp ảnh cũng không, chỉ chuyên tâm ở nhà dưỡng thai

Lúc Linda vừa biết tin Vu Hiểu Huyên mang thai còn rất tức giận, dù sao cô cũng mới vào đoàn phim thì tin tức cô mang thai, phải rút lui đã bùng lên

Trên mạng cũng xuất hiện bình luận bất lợi, gây ảnh hưởng ít nhiều đến hình tượng của cô

Có điều nhờ có Hàn Dịch, nên bất kể là đoàn phim hay những bình luận đều được giải9quyết ổn thỏa, ai bảo người ta là vợ của ông chủ chứ

Hàn Dịch cực kỳ cưng chiều vợ, người trong giới ai cũng biết, chỉ cần không mất não đều sẽ không nghĩ đến chuyện đắc tội với Vu Hiểu Huyên, vì suy cho cùng đắc tội với cô cũng là đắc tội với Hàn Dịch

Nhưng chuyện này vẫn khiến trong lòng Linda sinh ra bất mãn với Vu Hiểu Huyên

Chị ấy không phản đối chuyện Vu Hiểu Huyên mang thai lần hai, nhưng ít nhất chuyện quan trọng thể này phải báo trước với chị ấy một tiếng, để chị ấy còn chuẩn bị tâm lý và xử lý tốt các mối quan hệ với bên ngoài

Vậy mà Vu Hiểu Huyền thì hay rồi, không nói gì cả, chị ấy biết được tin này5cũng là biết được từ chỗ đạo diễn, không tức giận mới là lạ

Vu Hiểu Huyên thần kinh thô, không nhận ra điểm này

May mà nhờ lần trước Thẩm Thanh Lan đến nhà Hàn Dịch, trùng hợp gặp mặt Linda nên phát giác

Chờ sau khi chị ấy về, cô mới nhắc nhở Vu Hiểu Huyên thì cô nàng mới hay biết

Biết sự việc đã được giải quyết, Thẩm Thanh Lan cũng yên tâm, “Về sau chú ý một chút”

Vu Hiểu Huyên lè lưỡi, “Lần này là tớ sơ sót”

An An và Quả Quả đang ngồi trên sàn nhà chơi xếp hình

Cậu bé đã chán chơi trò này nhưng vì Quả Quả thích nên mới chơi cùng cô bé

Vu Hiểu Huyên dời mắt khỏi con gái, rồi nhìn sang bụng Thẩm Thanh Lan, nghi hoặc hỏi, “Thanh3Lan, sao bụng của cậu ba tháng mà lại lớn bằng bụng tớ vậy?” Cô đã lộ rõ bụng bầu, nhưng chẳng phải Thẩm Thanh Lan mới hơn ba tháng thôi sao? Sao lại trông như bốn năm tháng vậy? Thẩm Thanh Lan nghe vậy thì hơi nhíu mày, “Tớ chưa nói với cậu là tớ mang thai song sinh à?”

Vu Hiểu Huyên trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào bụng cô, “Cậu mang thai song sinh à? Sao cậu không sớm nói cho tớ biết!” Thẩm Thanh Lan thản nhiên, “À, chắc là tớ quên mất”

Vu Hiểu Huyên u oán nhìn cô, “Thanh Lan, chúng ta là tình yêu đích thực của nhau đó, vậy mà ngay cả tin quan trọng thể này cậu cũng không nói cho tớ biết”

Thẩm Thanh Lan không hề nao núng, mặc dù cô đã quên mất chuyện này

“Cậu thử nói câu này trước mặt Phó Hoành Dật một lần xem sao”

Vu Hiểu Huyện cười ha ha, nói trước mặt Phó Hoành Dật rằng mình và Thẩm Thanh Lan là tình yêu đích thực, cô chỉ mạng mình quá dài chắc? Cô rụt cổ, “Thanh Lan à, cậu tha cho tớ đi, cậu biết người mà tớ sợ nhất chính là ngài Phó nhà cậu mà”

“Đã nhiều năm như vậy mà cậu vẫn còn sợ Hoành Dật à?” Thẩm Thanh Lan hơi ngạc nhiên

Từ lần đầu tiên gặp mặt, Vu Hiểu Huyên đã sợ anh

Nhớ đến dáng vẻ lạnh như băng của Phó Hoành Dật, Vu Hiểu Huyên thở dài, “Cậu không biết ánh mắt ngài Phó nhà cậu lạnh thế nào đâu

Nhìn vào mắt anh ấy, tớ có cảm giác như không phải đang đối mặt với một người mà là một núi băng vạn năm không đổi” Thẩm Thanh Lan bật cười, “Cậu so sánh kiểu gì vậy?” “Thật mà, không tin thì cậu hỏi Phương Đồng xem

Cậu ấy chắc chắn cũng sẽ có cảm giác như thôi

Ngài Phó nhà cậu chỉ đối với cậu mới dịu dàng như nước, từ núi băng biến thành núi lửa thôi” Nói đến Phương Đồng, Vu Hiểu Huyên lập tức nhớ ra, “Không biết bố chồng Phương Đông thể nào rồi, sức khỏe có khá hơn chút nào không” Lúc trước, cha của Lý Bác Minh bị bệnh phải nằm viện, còn rất nghiêm trọng

Bác sĩ cũng đã báo tin là bệnh tình khó qua khỏi, nên anh lập tức đưa Phương Đông về quê

Nghe nói, sau đó cha của Lý Bác Minh được cứu chữa, nhưng bên cạnh cần có người chăm sóc

Lý Bác Minh bận rộn công việc không thể ở bên cạnh ông, nên Phương Đồng đã mang con về bên kia ở

Một tháng qua, cô rất ít liên lạc với bọn họ

“Đoán chừng không nhanh như vậy đâu, nếu ông khỏe lại thì Phương Đồng đã trở về rồi” Thẩm Thanh Lan thản nhiên nói

Hai người đang nói chuyện, thì Quả Quả bỗng nhiên chạy tới, kéo tay Thẩm Thanh Lan, “Dì ơi, cháu và anh An An xếp được một căn nhà, dì mau vào xem đi”

Thẩm Thanh Lan đứng dậy, đi tới

Vu Hiểu Huyên trơ mắt nhìn con gái kéo tay Thẩm Thanh Lan đi, hoàn toàn bỏ quên mẹ mình

“Dì ơi, đẹp không ạ?” Quả Quả mong đợi nhìn Thẩm Thanh Lan, hy vọng được cô khen ngợi

Cô cũng không làm cô bé thất vọng, cười gật đầu, “Quả Quả giỏi quá, căn nhà rất đẹp”

Quả Quả cười đến lộ ra hai cái răng khểnh, “Ánh An An giúp cháu xếp đó, anh An An cũng rất giỏi”

Thẩm Thanh Lan vuốt mái tóc mềm mại của cô bé, “Cháu và An An đều rất giỏi

Chơi lâu như vậy rồi, có đói không? Dì nhờ bà Triệu làm đồ ăn ngon cho cháu nhé?” Quả Quả lắc đầu, “Dì ơi, cháu không muốn ăn

Cháu muốn cùng anh An An ra ngoài tìm Mập Mạp chơi, có được không ạ?”

“Được, đi đi, nhưng phải cẩn thận nhé” Thẩm Thanh Lan dặn dò, không phải cô lo Mập Mạp làm hai bé bị thương, mà lo Quả Quả sẽ bị ngã

Quả Quả gật đầu, kéo tay An An đi

Vu Hiểu Huyên nhìn bóng lưng con gái rời đi rồi thở dài, “Mỗi lần đến nhà cậu, tớ đều có cảm giác mình trở thành phông nền”

Nghe vậy, Thẩm Thanh Lan lườm cô, “Cậu ganh tỵ với cả con gái mình à?” “Tớ có nói vì ganh tỵ sao? Con bé kia nhìn thấy An An là trong mắt không còn người khác, xem ra sau này nó nhất định sẽ là người của nhà họ Phó rồi” Vu Hiểu Huyên chỉ nói đùa

Vu Hiểu Huyên đã nói đùa như vậy từ khi Thẩm Thanh Lan bắt đầu mang thai An An, cô nghe mãi cũng quen, “Nếu sau khi lớn lên, bọn nhỏ có tình cảm với nhau thì tớ cũng rất vui nếu Quả Quả làm con dâu mình”

Thẩm Thanh Lan cảm thấy mình là một người mẹ tiến bộ

Nếu An An thật sự thích Quả Quả thì cô tuyệt đối sẽ không phản đối, dù sao hai nhà cũng thân thiết với nhau, lại môn đăng hộ đối

Đương nhiên, nếu sau này An An thích người khác, mà gia thể cô gái kia kém nhà bọn họ, thì chỉ cần cô gái đó là người tốt, có gia giáo, cô cũng sẽ chấp nhận, tất cả đều theo ý An An

“Nếu Quả Quả có thể làm con dâu cậu thì dĩ nhiên là tớ rất vui” Vu Hiểu Huyên cười tủm tỉm

Như vậy thì cô không cần lo lắng về vấn đề mẹ chồng nàng dâu của con gái nữa

“Dì ơi, em mới có bốn tuổi, dì lo nghĩ đến chuyện này quá sớm rồi” Hạo Hạo đi từ tầng trên xuống, đúng lúc nghe được lời này thì bèn nói

Vu Hiểu Huyên sửng sốt, quay đầu nhìn cậu bé, “Hạo Hạo dậy rồi à? Mau đến đây để di xem nào” Sau khi cô đến thì nghe Thẩm Thanh Lan nói Hạo Hạo cũng đang ở đây

Hạo Hạo đến đây vào hôm qua, với lý do tốt đẹp là nhớ em trai, muốn chơi với em trước khi lên cấp hai, nhưng thật ra là nhớ Thẩm Thanh Lan

Có điều sáng nay, cậu bé hơi mệt nên ở tầng trên nghỉ ngơi, đến giờ mới xuống

Hạo Hạo đi đến bên cạnh Vu Hiểu Huyên, “Dì Hiểu Huyên, dì thật xinh đẹp” Vu Hiểu Huyên được Hạo Hạo khen thì lập tức mở cờ trong bụng, ôm cậu bé vào lòng, “Cái miệng nhỏ của cháu càng ngày càng ngọt đấy” Sau đó, cô nhìn sang Thẩm Thanh Lan, “Thanh Lan, bây giờ tớ đã biết An An giống ai rồi” Thẩm Thanh Lan khẽ cười, ánh mắt nhìn Hạo Hạo đầy ân cần, “Đã khỏe hơn chưa?”

“Cháu đã khỏi hẳn rồi ạ”

“Vậy thì tốt rồi, có đói bụng không?” Hạo Hạo lắc đầu, “Dì ơi, bây giờ cháu không muốn ăn gì cả” Thẩm Thanh Lan biết cậu bé mới tỉnh ngủ không đói, nên cũng không ép

Vu Hiểu Huyên nghe đoạn đối thoại của hai dì cháu thì bèn hỏi, “Hạo Hạo bị ốm sao?” “Đêm qua thằng bé bị tiêu chảy” Đêm qua An An kéo Hạo Hạo lén đồ uống lạnh trong tủ lạnh

Hạo Hạo sợ An An ăn nhiều sẽ tiêu chảy nên một mình uống hết chỗ đồ lạnh, kết quả hơn nửa đêm thì cậu bé bắt đầu bị tiêu chảy, làm Thẩm Thanh Lan hoảng sợ, may mà tình hình không nghiêm trọng

Cho nên sáng nay An An đã bị Thẩm Thanh Lan dạy dỗ trận

An An cũng biết mình đã gây họa nên rất áy náy, cứ ở trong phòng với Hạo Hạo, mãi cho đến khi Vu Hiểu Huyên đưa Quả Quả đến mới xuống dưới

Vu Hiểu Huyên đau lòng nhìn Hạo Hạo

Cậu bé lại không hề để ý mà nói, “Bây giờ đã không sao rồi ạ”

Hạo Hạo nhìn phòng khách một vòng nhưng không thấy An An đâu, vì vậy liền hỏi Thẩm Thanh Lan, cô nói, “Hai đứa chơi ngoài sân đấy cháu” “Dì, cháu đi tìm An An và Quả Quả đây”

“Đi đi, nếu có gì không thoải mái thì phải nói với dì nhé”

“Vâng ạ”

“Haizz, nếu tớ có một đứa con trai thì tốt biết mấy” Vu Hiểu Huyên hâm mộ nói

Hạo Hạo là đứa bé thông minh hiểu chuyện nhất mà cô biết, có đôi khi hiểu chuyện đến mức làm người ta cảm thấy đau lòng

“Bây giờ cậu đang mang thai đấy thôi” Vu Hiểu Huyền khẽ sở phần bụng đã nhổ lên của mình, “Tớ cũng hy vọng cái thai này là con trai” Cô đảo một vòng, rồi nhìn về phía Thẩm Thanh Lan, “Thanh Lan, nếu trong bụng cậu đều là hai tiểu công chúa thì thật tốt” Thẩm Thanh Lan nghĩ đến hai vị kia nhà mình đều một lòng trông mong mình sinh con gái mà ý cười trong mắt càng tươi hơn, “Tớ cũng hy vọng như thế? “Nhưng nếu là hai đứa con trai thì cũng không sao, cậu và ngài Phó có gen tốt như vậy, sinh con ra vừa đẹp vừa thông minh” Thẩm Thanh Lan hơi khựng lại một chút

Cô không dám tưởng tượng đến viễn cảnh cả hai bé cưng trong bụng đều là trai, đoán chừng vị kia nhà có thật sự sẽ không thương hai đứa bé mất

Giả thiết như vậy quá đáng sợ, cô lắc đầu, xua ý nghĩ này ra khỏi đầu

Đọc truyện chữ Full