DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mật Ngọt Hôn Nhân
Chương 753: Chuyện tình cảm (2)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content
Lúc đi ngang phòng Phan Oánh Oánh, từ kẽ hở của cánh cửa do không khóa kín loáng thoáng truyền ra tiếng nói chuyện điện thoại của cô ấy, dịu dàng mềm mại, hiển nhiên là đang nói chuyện điện thoại với người yêu, hai người họ tối nào cũng “nấu cháo” điện thoại với nhau

Bước chân Đào Nhiên hơi chậm lại một chút, trong mắt thoáng qua tia hâm mộ, cô cất bước đi về phía phòng tắm.

Lúc tắm xong về phòng, cô cầm điện thoại lên xem trước tiên, không hề có một tin nhắn nào, cô thầm thở dài, bắt đầu sấy tóc.

“Ánh trăng bạc ở nơi nào đó trong tim, sáng như vậy, sao lạnh đến thế...” Điệu nhạc quen thuộc vang lên,3ánh mắt Đào Nhiên chợt sáng lên, nhưng đến khi nhìn rõ tên hiển thị trên màn hình, ánh mắt cô phút chốc lại tối đi

(Ánh trăng bạc - Trương Tín Triết)

“Mẹ.” Đào Nhiên nhấn phím nghe.

“Nhiên Nhiên à, dạo gần đây con bạn không?” Đào Nhiên lấy lại tinh thần nói chuyện với mẹ, “Mẹ à, con vẫn khỏe, bố mẹ khỏe không ạ?”

“Con không phải lo cho mẹ và bố, chúng ta vẫn khỏe lắm

Còn con ấy, ở ngoài một mình phải giữ gìn sức khỏe, bình thường nhớ chăm ăn uống, nhất định đừng để bản thân chịu thiệt thòi

Nếu không đủ tiền thì cứ nói, mẹ gửi tiền cho con.”

“Mẹ, con có tiền lương mà, có thể tự nuôi bản thân

Hơn nữa con0là người thế nào mẹ còn không biết sao, sao con có thể bạc đãi dạ dày của mình được chứ, con đối đãi với bản thân tốt lắm, ăn gì cũng ngon, sức khỏe dồi dào.” Đào Nhiên cười tít mắt, lúc nói chuyện với mẹ còn có vẻ nũng nịu của cô gái nhỏ

Mẹ cô bật cười, “Nghe con nói vậy thì mẹ yên tâm rồi

Nhiên Nhiên à, thật ra hôm nay mẹ gọi con là có chuyện muốn hỏi con.” “Mẹ, mẹ hỏi đi, con đảm bảo biết gì nói nấy, không hề che giấu.” Đào Nhiên nghịch ngợm nói.

“Chuyện là thế này, con còn nhớ chủ Thường không?” “Dạ nhớ chứ ạ, chú ấy là đồng nghiệp của bố, con có gặp mấy5lần rồi, sao thể mẹ?”

“Chú Thường có một đứa con trai, tầm tuổi con, đến giờ vẫn chưa có bạn gái, mẹ nghĩ là...” “Mẹ..” Đào Nhiên ngắt lời bà, “Con có bạn trai rồi, mẹ cũng biết mà.”

“Mẹ biết, nhưng Nhiên Nhiên à, con nghe mẹ, cậu bạn trai đó của con không đáng tin, con nhanh chóng chia tay đi

Chuyện này mẹ và bổ đã bàn bạc với nhau rồi, bố mẹ đều cảm thấy cậu ta không hợp với con.”

Nụ cười trên mặt Đào Nhiên dần biến mất, “Mẹ, thích hợp hay không phải là con nói mới tỉnh.”

“Nhiên Nhiên, con cảm thấy chàng trai này hợp với con, nhưng mẹ hỏi con, con quen cậu ta bao nhiêu năm rồi, cậu ta đã4từng đến gặp mẹ và bổ con chưa? Bố mẹ chỉ nghe con nhắc đến cậu ta, xem qua mấy tấm ảnh có mặt cậu ta, còn người thật ở đâu? Bình thường lễ, Tết cũng không thấy cậu ta gọi điện hỏi thăm chúc mừng một câu, rõ ràng cậu ta không hề xem trọng con

Bố mẹ cũng không cần con phải tìm một người giàu sang phú quý, chỉ mong con tìm được một người đối xử tốt với con, sống yêu thương con đến hết đời

Chỉ có vậy mà người đàn ông này cũng không làm được, con bảo bố mẹ làm sao có thể yên tâm cho được?”

Đào Nhiên hơi mím môi, “Mẹ, anh ấy là quân nhân, quanh năm suốt tháng sống9trong quân đội, không tiện liên lạc cũng bình thường thôi, chúng ta nên hiểu cho anh ấy

Hơn nữa, hai bên gia đình còn chưa chính thức gặp nhau, sao anh ấy có thể gọi cho nhà mình được?” Cô giải thích thay Cố Dương, cô không muốn bố mẹ có ấn tượng xấu về Cố Dương.

“Nhiên Nhiên, cậu ta có ý định xuất ngũ không? Nếu trong vòng một hai năm tới cậu ta có thể xuất ngũ chuyên nghề đến chỗ con, nếu vậy thì mẹ nghĩ hai con còn có thể tiếp tục quen nhau, nhưng nếu như cậu ta muốn làm cả đời trong doanh trại thì cuộc hôn nhân này mẹ không đồng ý.” Mẹ cô thẳng thắn bày tỏ thái độ của mình.

“Mẹ, hồi trước mẹ không nói như vậy mà, khi xưa con và Cố Dương yêu nhau, mẹ đã đồng ý rồi đấy thôi.” Đào Nhiên hơi nóng nảy

“Đúng, khi xưa các con bên nhau mẹ đồng ý, nhưng mẹ cứ tưởng cậu ta chỉ đi nghĩa vụ, ở trong quân đội một hai năm rồi về

Nhưng con nhìn xem đã bao nhiêu năm trôi qua rồi

Nhiên Nhiên, tuổi con không còn nhỏ nữa, con không thể cứ chờ cậu ta mãi được.”

Trong vòng một ngày nghe đến hai lần cùng một câu nói khiến Đào Nhiên càng buồn bực trong lòng, “Mẹ, mẹ đừng nói nữa

Thực ra Cố Dương rất tốt với con, anh ấy hễ rảnh liền gọi cho con, hễ có kỳ nghỉ cũng đến gặp con

Anh ấy thực sự rất tốt với con.”

Thực ra cô có thể cảm nhận được sự quan tâm của anh dành cho cô, chỉ là bị giới hạn bởi thời gian và tự do, nên Cố Dương không thể thường xuyên ở cạnh cô mà thôi

Nhưng cô không hề để tâm đến những chuyện này, cái cô quan tâm là trong lòng Cố Dương có cô hay không.

Mẹ cô nghe xong không phản đối cũng chẳng đồng ý, nhưng cũng không nói xấu thêm về Cố Dương nữa, bà lo sẽ dẫn đến tâm lý phản nghịch của con gái, nhường một bước mà nói, “Nhiên Nhiên, vậy thế này có được không, con thứ gặp con trai chú Thường trước, coi như kết giao thêm một người bạn.”

“Con không quan tâm chú Thường, chú Lý nào cả, con hiện giờ đã có bạn trai, con không muốn đi xem mắt, cũng sẽ không đi xem mắt

Còn cái cớ kết giao bạn bè này, mẹ cũng đừng nói với con nữa.” Đào Nhiên từ chối thẳng thừng, cô là một người chung thuỷ trong tình cảm, cũng là người rất nghiêm túc, nên rất phản cảm với cách làm như thế.

“Sao con lại cố chấp thể hả? Mẹ có bảo con bắt cá hai tay đâu, mẹ chỉ muốn con đi nhìn thế giới bên ngoài nhiều hơn, có thêm nhiều cơ hội lựa chọn hơn.” Mẹ Đào Nhiên nghe thấy thái độ cương quyết của cô thì cũng hơi sốt ruột.

Bà và chồng chỉ cần nghĩ đến chuyện tình cảm của con gái liền thân ngắn thở dài

Chưa bao giờ gặp thần long thấy đầu không thấy đuôi như thằng nhóc bạn trai của con gái này

Ban đầu, vốn hai người họ cũng không để ý người yêu Đào Nhiên làm nghề gì, chỉ cần là người tốt, sống chân thành là được

Nhưng hiện giờ, hai người đúng là có chút ý kiến với nghề quân nhân này.

Giờ mới yêu đương mà đã như vậy, sau này lấy nhau về vẫn kiểu này thì còn như thế nào nữa

Họ muốn tìm một người đàn ông đối tốt với con gái, chứ không phải để con gái họ âm thầm chờ đợi người ta.

Đào Nhiên hòa hoãn lại ngữ khí, cố gắng bình tĩnh nói, “Mẹ, con biết mẹ cũng vì muốn tốt cho con, nhưng con và Cố Dương thật lòng yêu nhau, anh ấy thích con, con cũng thích anh ấy

Lúc con quyết định chọn người đàn ông này, con đã biết tương lai con sẽ phải đối mặt với cuộc sống như thế nào

Nhưng mẹ à, chẳng phải chúng ta nên cảm thấy vinh dự vì anh ấy sao? Anh ấy hy sinh bản thân là bởi vì anh ấy đang bảo vệ tổ quốc, bởi vì chúng ta đó mẹ.”

“Lời này nghe êm tại quá nhỉ, cậu ta hy sinh bản thân ư? Cái cậu ta hy sinh là thanh xuân của con thì có

Nhiên Nhiên, mẹ xót xa cho con.”

“Mẹ, mẹ cho con thêm chút thời gian, con sẽ nói vấn đề này với Cố Dương

Nếu có thể bọn con sẽ cố gắng sớm xác định chuyện cưới hỏi, mẹ thấy có được không ạ?”

“Nhiên Nhiên, con biết rõ ý mẹ không phải là vậy, ý mẹ là muốn con chia tay với cậu ta

Mẹ và bổ con không hy vọng con cưới một quân nhân

Làm vợ quân nhân rất cực khổ, bố mẹ không nỡ để con phải chịu vất vả như thể Đúng, quân nhân rất vĩ đại, họ hy sinh gia đình nhỏ của họ để bảo vệ nhân dân, là một người dân thường, mẹ rất cảm kích sự hy sinh đó

Nhưng Nhiên Nhiên, con nên nhớ mẹ là mẹ con, vì con mẹ có thể ích kỷ

Mẹ chỉ muốn con có được hạnh phúc của một người bình thường

Mẹ không cần con phải có sự vinh quang khi làm vợ quân nhân.”

Mắt Đào Nhiên ửng đỏ, cô mở miệng, giọng nói mang chút nức nở, “Nhưng mẹ ơi, con chỉ yêu anh ấy, cả đời này còn chỉ muốn ở bên anh ấy

Dù anh ấy ở trong quân đội cả đời, quanh năm không về nhà, thì con cũng chỉ muốn lấy anh ấy, con thấy đó chính là hạnh phúc.”

Mẹ cô nghe thấy tiếng con gái khác, trong lòng đau xót, do dự một hồi lâu, cuối cùng bà không khuyên con gái nữa, “Nhiên Nhiên, con đừng khóc, mẹ không nói nữa

Chuyện này con cứ suy nghĩ đi, khi nào nghĩ kỹ rồi thì mình nói tiếp, được không?” Đào Nhiên cúp máy, nằm soãi người trên bàn, nước mắt ướt đẫm mặt

Cô nhìn mấy tấm ảnh cô chụp cùng anh trong điện thoại, khẽ nức nở, “Cố Dương, nói cho em biết em nên làm gì bây giờ

Cố Dương, em rất nhớ anh.”

Đọc truyện chữ Full