DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mật Ngọt Hôn Nhân
Chương 783: Anh ấy không chấp nhận lời mời của tôi (1)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content
Em muốn trở thành một người lính ưu tú, Phó Thần Hiên, chúng ta hẹn hò đi.

Phó Thần Hiên, anh đối tốt với như vậy, có phải anh thích em không? Phó Thần Hiên, muốn làm bạn trai của em không? Phó Thần Hiển, Phó Thần Hiển, Phó Thần Hiên, cô luôn thích gọi cả họ lẫn tên của anh

Ánh mắt Phó Thần Hiên u ám, chẳng phải đã hứa sẽ cùng trở thành người lính ưu tú sao, sao lại bỏ cuộc giữa chừng? Hừ, anh là đồ lừa đảo.

“Thần Hiến.” Bả vai bị người nào đó vỗ một cái, Phó Thần Hiên quay đầu thì nhìn thấy Bùi Hạo, “Sao lại ngồi ngẩn người thế?”

Phó Thần Hiên tỉnh táo lại, nhìn Bùi Hạo, “Anh Hạo.”

“Ban nãy tâm hồn treo ngược cành cây à, đang nghĩ gì vậy?” “Không có3gì, đang nghĩ đến vài chuyện trước đây

Anh Hạo, hôm nay sao lại muốn uống rượu với em thể?” Phó Thần Hiên không muốn Bùi Hạo truy hỏi nên lảng sang chuyện khác.

“Trước đây bạn chuyện của công ty suốt, sau khi em về nước cũng không kịp đón gió tẩy trần

Hôm nay có thời gian, anh em chúng ta ra ngoài gặp mặt một bữa.” Bùi Hạo ôn hòa nói

Có lẽ vì ảnh hưởng của Giang Thần Hi nên tính tình Bùi Hạo cũng rất ôn hòa, dáng vẻ dịu dàng nho nhã, hệt như Giang Thần Hi ngày trẻ

Quầy bar bên này quá ồn ào, Phó Thần Hiên và Bùi Hạo đến phòng riêng chuyên dùng cho họ

“Anh Hạo, trước đó không phải anh nói về gặp ba mẹ bạn gái sao? Sau đó thế nào rồi?” Phó Thần0Hiến nhớ đến một trong những mục đích hôm nay mình muốn biết, làm như tùy ý nhắc đến.

Bùi Hạo cười nhạt, “Hôm nay hẹn cậu ra đây, cũng là muốn uống với cậu một ly.” Phó Thần Hiến hơi nhướng mày, “Nhìn anh thế này thì hình như không thuận lợi lắm nhỉ?”

“Đúng vậy

Thần Hiến, cậu từng thích cô gái nào chưa?”

Phó Thần Hiên ngẩn người, sau đó lắc đầu, “Chưa

Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?” Anh trả lời rất tự nhiên, Bùi Hạo không phát hiện có gì không đúng.

“Bỗng nhiên thấy kết hôn là một chuyện rất phiền phức.” Bùi Hạo ôn tồn mở miệng

“Chỉ là về nhà ra mắt ba mẹ thôi mà? Sao đã nhắc đến chuyện kết hôn rồi, anh muốn kết hôn với người ta à?” Phó Thần Hiên thấy bất ngờ, mới5qua lại chưa được nửa năm, có cần phải gấp gáp thể không?

“Vốn định như vậy, nhưng có lẽ bây giờ cần phải suy nghĩ lại.” Lúc Bùi Hạo nói lời này, ánh mắt rất lạnh lùng, trông không giống như muốn kết hôn với người ta.

“Anh Hạo, có phải gặp phải chuyện gì hay không?” Anh em bọn họ từ nhỏ đã rất thân thiết, chẳng có chuyện gì không thể nói, vì vậy Bùi Hạo kể cho anh nghe chuyện đến thăm nhà gái

Bạn gái của Bùi Hạo là Tưởng Hiểu Nguyệt, là nhân viên ở công ty đối tác của Bùi Hạo, quen biết trong một dịp tình cờ.

Bùi Hạo và Tưởng Hiểu Nguyệt qua lại một thời gian, hai người đều rất hài lòng về đối phương, nên lúc Tưởng Hiểu Nguyệt nhắc tới việc muốn giới4thiệu Bùi Hạo với nhà cổ ấy, Bùi Hạo không từ chối.

Sau khi đến nhà họ Tưởng, ba mẹ của Tưởng Hiểu Nguyệt bắt đầu đầu hỏi thăm về công việc và gia đình của Bùi Hạo

Bùi Hạo thấy như vậy là rất bình thường nên cũng trả lời thật

Có lẽ do điều kiện của Bùi Hạo, nên ba mẹ của Tưởng Hiểu Nguyệt vô cùng hài lòng, hai bên nói chuyện rất vui vẻ

Chỉ là sau bữa ăn, ba mẹ của Tưởng Hiểu Nguyệt bỗng nói đến việc kết hôn, còn nhắc đến chuyện sính lễ.

Họ yêu cầu lễ hỏi phải có một triệu tám trăm tám mươi tệ, cộng thêm một ngôi nhà có diện tích không nhỏ hơn 200m2 ở trung tâm thủ đô và một chiếc xe giá trị không được thấp hơn một triệu tệ

Nhà ở9và xe đều phải để Tưởng Hiểu Nguyệt đứng tên.

Đương nhiên lúc Bùi Hạo nghe thấy những yêu cầu này, tuy vẻ mặt không hề biểu hiện ra điều gì khác thường, nhưng trong lòng lại thấy rất không thoải mái

Không phải anh không cho được những thứ này, với điều kiện của anh thậm chí rất dễ dàng để đưa ra những thứ này, thế nhưng khi đối phương đưa ra yêu cầu trắng trợn như vậy, anh thấy như vậy không phải cưới vợ, mà là đối phương đang bán con gái

“Thế nên anh từ chối rồi à?” Phó Thần Hiên hỏi.

Bùi Hạo lắc đầu, “Không, anh chỉ nói với bọn họ, kết hôn là chuyện lớn, ba mẹ hai bên nên gặp mặt nói chuyện, sau khi bàn bạc mới có thể quyết định được

Có điều, hình như ba mẹ cô ấy không hài lòng lắm với câu trả lời của anh, thái độ sau đó hơi lạnh nhạt, vì thế hôm sau anh quay về luôn.” “Vậy bạn gái của anh nói thế nào?” Phó Thần Hiên thấy thái độ của phía nữ về vấn đề này cũng rất quan trọng

Nhắc đến đây, ánh mắt của Bùi Hạo lại lạnh lùng hơn, “Không nói gì, chỉ bảo anh thông cảm cho ba mẹ cô ấy, dù sao họ cũng chỉ có mình cô ấy là con gái, nuôi dưỡng cô ấy lớn chừng này cũng không dễ dàng.” Phó Thần Hiên nghe đến đây thì càng hiểu rõ hơn, cô Tưởng Hiểu Nguyệt này không phải là một cô gái thông minh, tám, chín phần mười là mối hồn sự của hai người này sẽ đi tong

Anh nghĩ đến đây thì bỗng nhớ đến Quả Quả, có lẽ anh có thể giúp một tay

“Anh Hạo, em hỏi thật, anh nghĩ thế nào?” “Tạm gác lại chuyện này đã, bây giờ anh còn trẻ, không vội kết hôn

Hơn nữa thời gian quen biết của anh và cô ấy cũng ngắn, chưa hiểu rõ về đối phương, có lẽ cần thêm thời gian để tìm hiểu rồi lại tính đến chuyện kết hôn.”

“Vậy cũng đúng, hôn nhân là chuyện lớn của cả đời người, dù sao cũng phải suy nghĩ kỹ.” Phó Thần Hiến phụ họa

“Đúng rồi, hôm đó anh gặp Quả Quả, tâm trạng của cô ấy không tốt lắm, sau đó thế nào rồi?” Bùi Hạo chủ động nhắc tới Quả Quả, ánh mắt có chút lo lắng

Phó Thần Hiên cười cười, “Đâu phải anh không biết tính của Quả Quả

Con bé ấy à, cảm xúc đến nhanh đi cũng nhanh, không sao rồi

Có điều...” Anh ngập ngừng.

“Có điều gì?” Bùi Hạo hỏi.

“Anh Hạo, thật ra em vẫn luôn không hiểu chuyện này, anh có thể giải đáp cho em không?” “Chuyện gì, em nói đi?”

“Trước đây anh đang đang làm giảng viên ở trường, sao đột nhiên lại từ chức?” Bùi Hạo không thích kinh doanh, anh ấy thích làm một học giả chuyên tâm nghiên cứu học thuật hơn

Vì vậy ban đầu Giang Thần Hi mới khuyên anh ấy đến trường làm giảng viên.

Sức khỏe của ba anh không tốt, công ty lớn như thế cũng phải có người quản lý, anh là con trai duy nhất, không thể bỏ mặc được.” Bùi Hạo hờ hững nói.

Lý do này nghe có vẻ rất hợp lý, nhưng Phó Thần Hiên không tin, “Công ty có thể giao cho giám đốc chuyên môn quản lý, anh Hạo, anh không nói thật với em.” “Đây chính là sự thật, chẳng lẽ cậu còn nghĩ ra đáp án nào khác sao?”

Đọc truyện chữ Full