DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường
Chương 119: Chương 119: Hai tay bắt mười trái bóng

  • Thằng ngu này thật sự là hung hăng nha.

- Kỳ thật tao thấy Trịnh Vân Hạo cũng rất vô sỉ, mười đánh một mà còn nói chỉ có mười…

- Không sao, đối phó với con hàng này vô sỉ một chút cũng không sao.

- Các cậu nói lát nữa Tần Thủy Dao chỉ cùng Trịnh Vân Hạo ăn cơm, hay cùng một trăm người bọn họ ăn cơm đây?

- Lỡ Đường Kim không thua thì sao?

- Chẳng lẽ thằng ngu Đường Kim còn cơ hội thắng?

Trên khán đài Vương Giai lại trêu chọc Tiếu Thiền:

- Ai, Tiếu Thiền có phải Đường Kim nhà cậu thích tự ngược không?

- Cậu mới cuồng tự ngược

Tiếu Thiến tức giận nói, Vương Giai không có việc gì liền công kích nàng, nàng tự nhiên cũng sẽ không khách khí với Vương Giai.

- Hehe! Tiếu Thiền cậu rốt cuộc không phủ nhận rồi nhé, đang lo cho Đường Kim nhà cậu rồi sao?

Vương Giai có chút ngạc nhiên

- Vương Giai tôi không rãnh nói nhảm với cậu.

Tiếu Thiền hừ một tiếng.

- Tôi cũng không nói nhảm cùng cậu, Đường Kim nhà cậu rõ ràng là tạo cơ hội cho Trịnh Vân Hạo còn gì, cố tình muốn lấy một chọi một trăm, đây không phải thích tự ngược là gì?

Vương Giai cười hì hì, nhìn thấy Tiếu Thiền tức giận nàng thật vui sướng.

- Không có kiến thức.

Tiếu Thiền khinh thường nhìn Vương Giai.

Vương Giai nhất thời có chút mất hứng:

- Tiếu Thiền tôi sao lại không có kiến thức? Chẳng lẽ cậu thấy Đường Kim có thể thắng sao?

- Cậu cho là hắn ngốc giống cậu sao?

Tiếu Thiền xem thường:

- Nếu hắn biết hắn không thể thắng, hắn còn làm như vậy sao?

Vốn Tiếu Thiền cũng không muốn nói giúp Đường Kim, nhưng Vương Giai cứ chọc nàng, nàng nhịn không được phải phản kích.

- Đường Kim nếu có thể thắng tôi sẽ ăn hết mấy trái bóng. nguồn

Vương Giai hừ một tiếng:

- Tiếu Thiền, nếu không tụi mình đánh cược?

- Chơi thì chơi, cược gì?

Tiếu Thiền không yếu thế nói.

- Cậu không phải nói Đường Kim sẽ thắng sao? Tôi nói là hắn thua, nếu hắn thua cậu sẽ thoát y mặc bikini chạy một vòng sân vận động.

Vương Giai mặt đầy khiêu khích nhìn Tiếu Thiền, còn hếch bộ ngực của mình lên:

- Tạo cơ hội cho mọi người thưởng thức thân hình của cậu.

- Vậy nếu cậu thua có phải cậu sẽ ăn hết mấy quả bóng không?

Tiếu Thiền có chút tức giận, Vương Giai này không phải ngực chỉ lớn hơn mình một chút thôi sao? Chẳng qua là dậy thì muộn một chút mà thôi, có quái gì mà không được chứ!

- Đường Kim nếu có thể thắng tôi sẽ ăn hết mấy trái bóng.

Vương Giai tỏ ra nắm chắc thắng lợi, nói xong hét lớn với mấy người bên cạnh:

- Mọi người làm chứng nha, tôi đánh cược với Tiếu Thiền, nếu Đường Kim thắng tôi sẽ ăn hết mấy trái bóng, nếu Đường Kim thua Tiếu Thiền liền mặc bikini chạy một vòng sân vận động.

- Được, tôi làm chứng.

- Tôi cũng làm chứng

- Có thể xem bikini, tôi cũng làm chứng.

Nhất thời có vô số người làm chứng, trận đánh cược này coi như đã xác định.

Mà Tiếu Thiền cùng Vương Giai một lần nữa dời tầm mắt lên sân, nhất thời cả hai người đều có chút khẩn trương.

Tiếu Thiền kỳ thật không nắm chắc, chỉ là bị Vương Giai khiêu khích nên mới nóng đầu đánh cược với nàng, nàng cảm thấy tên Đường Kim này không có đạo lý gì sẽ làm cho mình thua thảm như vậy, đặc biệt trải qua chuyện lúc trước, nàng thấy Đường Kim tuy rất đáng giận, nhưng hắn thực sự có bản lĩnh.

Đến nỗi Vương Giai vốn nắm chắc Đường Kim sẽ thua, nhưng khi Tiếu Thiền dám cược với nàng, nàng bắt đầu cũng có chút bận tâm, Tiếu Thiền cùng Đường Kim cũng có chút ít quan hệ, chẳng lẽ Tiếu Thiền có biết nội tình gì?

Đúng lúc này giọng nói của Trương Tiểu Bàn truyền vào tai mọi người:

- Trận đấu chuẩn bị bắt đầu, Đường Kim đã đứng vào vị trí của thủ môn, mà khu vực ngoài mười sáu mét năm mươi, mười người khiêu chiến cũng đã chuẩn bị sút, cái gọi là song quyền nan địch tứ thủ, hai tay khó bắt được mười trái bóng, Đường Kim có bảo vệ được vị hôn thê của mình hay không, chúng ta cùng chờ xem....... A sút, sút.

Không thể không nói. Trương Tiểu Bàn rất có khả năng làm MC, hai câu cuối nghe có chút quái dị, nhưng không ai để ý. Lúc này mọi người đều dồn lực vào đôi mắt để chú ý mười trái bóng.

Lấy Trịnh Vân Hạo cầm đầu mười người cơ hồ sút cùng một lúc, tuy mười người này không tính là chuyên nghiệp, nhưng tốt xấu cũng đều đá bóng nhiều năm, sút rất uy lực, mười trái bóng đều bay về gôn.

Mười trái bóng bay rất nhanh, trong nháy mắt sắp bay vào lưới, mà mỗi trái bóng đều bay vào vị trí khác nhau, mọi người đều cảm thấy được cho dù Đường Kim có ba đầu sáu tay đi nữa cũng không thể nào bắt được hoặc là đấm cho nó bay ra.

- Thua, Đường Kim thua, Tiếu Thiền cậu chuẩn bị thoát y rồi chạy vòng sân vận động đi hahaha.

Vương Giai hưng phấn nhảy lên, sau đó đắc ý cười to, nàng đột nhiên phát hiện có điều không thích hợp, bốn phía sao lại hoàn toàn yên tĩnh, tựa hồ có rất nhiều ánh mắt quái dị nhìn nàng.

Tiếu Thiền dùng ánh mắt nhìn đồ ngốc ngó Vương Giai, một chút cảm giác thua cược cũng không có, Vương Giai vội vàng quay đầu nhìn về phía gôn, ánh mắt có chút ngây ngốc, miệng thì há to, sao lại có thể vậy được chứ?

Điều này có thể sao?

Mọi người ở đây đều cùng một ý tưởng, không ai có thể tưởng tượng rằng Đường Kim có thể chụp được hết, nhiều nhất có thể chụp được hai ba trái là cùng, nhưng vấn đề hiện tại Đường Kim chụp được hết mười trái bóng mà không phải là đấm ra ngoài.

Mười trái bóng đều bị Đường Kim bắt được, không một trái rơi ra ngoài.

- Bắt được, Đường Kim bắt được, Đường Kim đã thành công bảo vệ gôn, bảo vệ cho vị hôn thê.

Trương Tiểu Bàn cao giọng hét lớn.

Hơn một ngàn người đều há to mồm, thật lâu không có ai nói chuyện, thằng này có phải là người không, sao lại chụp được một lúc mười trái bóng như vậy, điều này thật không hợp lý.

- Ảo giác, nhất định là ảo giác, điều này sao có thể?

Vương Giai xoa nhẹ đầu sau đó dụi dụi con mắt, thì thào tự nói:

- Tôi nhất định là nằm mơ, là nằm mơ…

Mặt khác một bên trên khán đài, Tiểu Đậu Nha trừng to mắt rồi hô lớn:

- Anh Đường Tinh thật là lợi hại.

Tần Thủy Dao có chút sửng sờ, tên chết tiệt Đường Kim như thế nào có thể chụp được hết mười trái bóng a? Quá biến thái rồi.

Đọc truyện chữ Full