DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường
Chương 246: Chương 246: Tuyệt Thế Tao Nhã

Khúc nhạc nổi tiếng như Thư gửi Elise thì rất nhiều người đã từng nghe qua. Nghe tiếng piano mềm mại động lòng người ấy, lại theo ánh đèn sân khấu, nhìn thấy cô gái mặc đồ trắng ngồi bên đàn, mọi người nhất thời có chút sững sờ. Đây... đây là Hàn Tuyết Nhu?

Vài phút trước, Hàn Tuyết Nhu mặc một thân đồ bó, phát huy nhuần nhuyễn sự gợi cảm của mình. Mà bây giờ, nàng lại mặc một thân đồ trắng, điềm đạm nho nhã ngồi bên piano, làm người ta có cảm giác vô cùng thanh thuần. Thế này... tương phản cũng quá lớn đi.

- Thế đạo đổi thay, Hàn Tuyết Nhu cũng bắt đầu theo lộ tuyến thanh thuần.

Có người lẩm bẩm tự nói.

- Mấy phút đồng hồ trước còn theo lộ tuyến gợi cảm mà.

Có người không nhịn được phản bác.

Cho nên, có người đưa ra kết luận:

- Cái này là giai nhân hai mặt trong truyền thuyết a!

Được nhờ biểu diễn tiết mục khai mạc, thành ra Hàn Tuyết Nhu sẽ biểu diễn đến hai tiết mục. Tiết mục thứ nhất bày ra sự gợi cảm của nàng, mà tiết mục thứ hai lại biểu lộ sự thanh thuần. Tương phản mãnh liệt lại khắc sâu ấn tượng trong lòng mọi người. Không hề nghi ngờ, Hàn Tuyết Nhu diễn lần này khá là thành công. Rất nhiều người cảm thấy, màn diễn hôm nay của nàng đã đủ để khiêu chiến địa vị của Tần Thủy Dao rồi. Kế tiếp, phải xem Tần Thủy Dao có mang lại kinh hỉ cho mọi người hay không.

Hàn Tuyết Nhu đã tạo một khởi đầu tốt cho tối nay, mà những tiết mục đằng sau cũng không ít đặc sắc. Lớp 11/8 nhảy robo khiến cả sảnh đường ủng hộ, hai đứa bé cấp 2 diễn một tiểu phẩm hài chọc cười toàn trường. Mà hai MC cũng tương đối khá, Vương Cầm làm theo quy củ, Trương Tiểu Bàn thỉnh thoảng khôi hài vài cái, phối hợp rất tốt. Đối với một hội diễn không trải qua diễn tập, biểu hiện của hai người đã khó mà chê được rồi.

Thời gian nhanh chóng tới tám giờ, buổi tiếc cũng đã hơn phân nửa, tiết mục vừa rồi là đơn ca, không ít người nghe đến buồn ngủ. Nhưng lúc này, thanh âm của Vương Cầm lại làm rất nhiều người phấn chấn:

- Tiết mục tiếp theo là do Tần Thủy Dao lớp 10/1 gửi đến chúng ta. Năm nay, Tần Thủy Dao gửi tặng mọi người một màn vũ đạo, do chính bạn ấy tự biên soạn: Tuyệt Thế Tao Nhã!

"Lép bép..."

Tiếng vỗ tay và hoan hô nhiệt liệt vang lên. Tần Thủy Dao thật sự rất được ủng hộ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m

Mà khi Tần Thủy Dao xuất hiện trên sân khấu, toàn trường lại càng thét chói tai. Một thân trang phục của nàng hôm nay, vừa lên sàn đã khiến mấy ngàn nam sinh ngã gục.

Áo da đen bó sát người, quần da ngắn màu đen, giày ống cũng da đen nốt. Tần Thủy Dao luôn luôn thanh thuần, tối nay lại mặc một thân trang phục lãnh diễm khêu gợi như thế!

Dưới ánh đèn sâu thẳm, Tần Thủy Dao bắt đầu nhảy múa. Không có âm nhạc, không có nhạc đệm, đây chỉ là một màn độc vũ chân chính. Bất tri bất giác, những người dưới sàn đều yên tĩnh.

Gợi cảm, xinh đẹp, Tần Thủy Dao đột nhiên để lộ mặt gợi cảm của mình. Nhưng, trong màn độc vũ của nàng, mọi người lại cảm nhận được một cỗ cao ngạo mãnh liệt. Trong cả quá trình nhảy múa, nàng không nhìn bất cứ ai, không nhìn bất cứ vật gì, rất chuyên chú, giống như nàng chỉ nhảy múa vì chính mình!

Tuyệt Thế Tao Nhã, ai có thể hiểu?

Nàng, Tần Thủy Dao, chỉ nhảy múa vì chính mình. Nàng cao ngạo, nàng thanh cao, nàng lãnh diễm, đều có trong màn độc vũ này, thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Cho đến khi Tần Thủy Dao múa xong, toàn trường vẫn còn tĩnh lặng. Ngay cả hai MC cũng ngây người vài giây đồng hồ, sao đó mới phản ứng.

- Tuyệt Thế Tao Nhã, là tuyệt thế tao nhã chân chính, danh xứng với thực...

Rốt cuộc Vương Cầm cũng kịp phản ứng:

- Cảm tạ Tần Thủy Dao đã mang đến cho chúng ta màn vũ đạo đặc sắc như vậy. Sau đây xin mời...

Tiết mục tiếp theo bắt đầu, mọi người vẫn đang đắm chìm trong màn biểu diễn của Tần Thủy Dao mới tỉnh táo lại.

- Hoa khôi chính là hoa khôi a. Ra tay là bất phàm!

- Mặc dù Hàn Tuyết Nhu biểu diễn rất khá, nhưng nếu xét cảnh giới thì vẫn kém Tần Thủy Dao kém một chút.

- Không sai, Hàn Tuyết Nhu rốt cuộc chỉ là phàm nhân, mà Tần Thủy Dao là tiên nữ chân chính a!

- Ớ, chú có khoa trương quá không thế?

- Anh cảm thấy, Tần Thủy Dao đã bị Đường Kim kích thích cho nên mới biểu diễn tiết mục như vậy...

- Có lẽ, chẳng nhẽ Tần Thủy Dao hết hy vọng với đàn ông rồi?

- Đậu, nó mới mười sáu, sao có thể hết hy vọng với đàn ông...

- Có thể là hết hy vọng với Đường Kim...

- Đó là chuyện tốt a.

Trong thính phòng, hai cô gái xinh đẹp đang bàn luận về Tần Thủy Dao.

- Chị Tần, sao hôm nay Dao Dao nhà chị lại khiêu vũ? Đẹp thì đẹp, nhưng em cứ cảm thấy không ổn làm sao đó? Đâu có giống tính cách thường ngày của nó.

Nói chuyện là một phụ nữ mang thai, chính là Liễu Nguyệt suýt chút nữa bị hủy dung. Mà ngồi bên nàng chính là Tần Khinh Vũ.

Tần Khinh Vũ khẽ mỉm cười:

- Thật ra cũng đâu có gì không ổn, con bé này từ trong xương cũng rất kiêu ngạo. Gần đây có lẽ đang giận dỗi với Đường Kim, tính cách vốn bị ẩn giấu đang dần bộc lộ a.

- Nói đến Đường Kim, hình như em không thấy nó nha.

Nhất thời Liễu Nguyệt nhớ tới chuyện này.

Tần Khinh Vũ cũng hơi kinh ngạc:

- Cũng hơi lạ, sao không thấy nó đâu nhỉ?

Thật ra thì lúc này cũng có người đang buồn bực. Lúc Hàn Tuyết Nhu biểu diễn không thấy Đường Kim cổ vũ, lúc Tần Thủy Dao cũng không thấy đâu. Chẳng nhẽ thằng này không tới?

Không ít người của lớp 10/4 thấy buồn bực. Đường Kim không xuất hiện, hình như quá bất bình thường a. Sao lại không đến cổ vũ cho Hàn Tuyết Nhu chứ?

Thời gian tiếp tục trôi qua, bất tri bất giác đã đến mười giờ tối. Một số người đã bắt đầu đứng dậy chuẩn bị rời đi, nhưng vào lúc này, Trương Tiểu Bàn lại nói:

- Thế này... mình biết không ít bạn muốn đi rồi. Thật ra cũng không sao, mình cũng muốn đi lắm. Nhưng mà mình có trách nhiệm nói với các bạn, nếu bây giờ mà đi thì không có cách nào thưởng thức tiết mục áp trục của ngày hôm nay. Chắc chắn bạn sẽ hối hận đó.

Tiết mục áp trục?

Một số người chuẩn bị về lại ngồi trở lại. Chẳng qua tất cả đều tò mò, Hàn Tuyết Nhu và Tần Thủy Dao đã lên sàn, tiết mục áp trục là do ai biểu diễn?

Mấy bài hát qua đi, tới một màn ảo thuật làm vài người thấy hứng thú. Sau đó lại là vài tiết mục nhàm chán. Bất tri bất giác đã đến mười một giờ, đột nhiên có người la một câu:

- Tám mươi chín tiết mục rồi, cũng chỉ còn thiếu tiết mục cuối cùng thôi!

Không thể không nói, tên này thật lợi hại, thế nào mà đếm kỹ thế?

Tiết mục áp trục sắp trình diễn. Học sinh lớp 10/4 đột nhiên thấy không ổn, làm sao tới giờ vẫn chưa thấy tiết mục của lớp họ?

Chẳng lẽ, tiết mục của lớp 10/4 chính là áp trục?

Trên thực thế, lúc này, ngay cả Tô Vân Phỉ đều rất ngạc nhiên. Xem cả tối cũng không thấy tiết mục của 10/4, Tiếu Thiền và Đường Kim chuẩn bị làm cái gì?

- Thời khắc phấn khích nhất sắp đến. Bên dưới, tiết mục cuối cùng của tối nay được Tiếu Thiền và Đường Kim của lớp 10/4 mang đến, là màn biểu diễn như kỳ tích tặng cho chúng ta: Ba lê trên Piano!

Lần này là do Trương Tiểu Bàn giới thiệu, mà hắn cũng lộ vẻ hết sức kích động. Hiển nhiên, hắn cũng biết sơ sơ về tiết mục này.

Đọc truyện chữ Full