DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường
Chương 318: Chương 318: Bàn tay Thượng Đế

Thanh âm này cũng hơi khó nghe, còn hơi ảo diệu nữa, không rõ là phát ra từ hướng nào.

- Ai?

Tần Thủy Dao kinh hãi, quát nhẹ một tiếng. Sau đó nàng vội vàng tìm khắp nơi, nhưng nhìn cả một vòng

mà cũng chẳng thấy nửa cái thân ảnh.

- Tiểu thư xinh đẹp, đừng kinh hoảng. Tôi nghe được lời cầu nguyện của em, cho nên, tôi sẽ xuất hiện.

Vừa dứt lời, Tần Thủy Dao đột nhiên phát hiện cách đó không xa xuất hiện một thân ảnh cao lớn. Mà

gần như cùng lúc, đèn trong biệt thự cũng đột ngột sáng lên. Lần này, Tần Thủy Dao lập tức thấy rõ bộ

dạng người kia.

Hắn là một người ngoại quốc, tóc vàng hoe, thân hình cao lớn khôi ngô, mặc một thân áo gió đen. Mà

trên mặt hắn lại mang theo nụ cười ấm áp.

Tần Thủy Dao vô thức thối lui tới bên cạnh Đường Kim, ngồi xổm người xuống, dùng sức lay Đường Kim,

cố gắng gọi hắn dậy. Vào lúc này, một người đàn ông nước ngoài xuất hiện trong nhà nàng, cho dù hắn

đang tươi cười thì Tần Thủy Dao cũng không tin kẻ này đến đây là để nói chuyện vui đùa.

- Rốt cuộc anh là ai?

Tần Thủy Dao vừa cố gắng gọi Đường Kim, vừa giả bộ trấn định hỏi. Làm nàng buồn bực chính là, Đường

Kim vẫn ngủ như chết, làm thế nào cũng không tỉnh.

- Tôi là Thượng Đế, Thượng Đế không gì không làm được.

Tên tóc vàng khẽ mỉm cười:

- Thượng đế muốn em sống, em sẽ sống. Thượng đế muốn em chết, em phải chết. Tiểu thư xinh đẹp,

em muốn sống, hay muốn chết đây?

Tần Thủy Dao bắt đầu cấu mạnh vào tay Đường Kim, cố gắng làm hắn đau mà tỉnh. Đến lúc này, nàng có

thể xác định kẻ tự xưng là Thượng Đế này cũng là sát thủ.

- Làm anh thất vọng rồi, tôi không tin Thượng đế.

Tần Thủy Dao tiếp tục tán phét với tên tóc vàng, cô gắng trì hoãn một lúc để chờ Đường Kim tỉnh lại.

Mà Tần Thủy Dao cũng không biết sát thủ đứng đầu liên minh thích khách là Thượng Đế. Nếu không,

chắc chắn nàng không trấn định được như bây giờ.

- Tiểu thư xinh đẹp. Tin Tượng Đế, được vĩnh sinh, nếu em không tin Thượng Đế, em sẽ bị Thượng Đế

trừng phạt.

Nụ cười của gã tóc vàng vẫn rất ôn hòa, nhưng lời hắn nói lại không ôn hòa cho lắm.

- Anh là sát thủ?

Tần Thủy Dao rốt cuộc cũng hỏi thẳng, trong lòng lo lắng dị thường, đồng thời còn mắng mỏ Đường Kim.

Tên đáng chết, sớm không uống muộn không uống, hết lần này tới lần khác uống say mèm lúc có sát

thủ. Bây giờ ngủ như lợn thế kia, lay vậy mà vẫn không tỉnh!

- Không không không. Tiểu thư xinh đẹp, tôi là Thượng Đế! Thượng Đế có thể quyết định sinh tử của bất

luận kẻ nào.

Gã tóc vàng lắc đầu:

- Nếu em muốn được vĩnh sinh, em nên cầu nguyện với tôi...

- Mày nói nhảm nhiều thế? Động thủ đi!

Đúng lúc này, một thanh âm lại đột nhiên chen vào.

Thanh âm này cũng rất khó nghe, chỉ khác là, thanh âm này rất lạnh lùng, lại mang theo sự mất kiên

nhẫn.

Tần Thủy Dao lại cả kinh, thanh âm này phát ra từ phía sau nàng. Nàng vội vàng quay người lại, thấy

được một gã tóc vàng khác giống hệt tên vừa rồi, điều này khiến nàng không khỏi kinh ngạc. Đến quần

áo cũng giống, chỉ khác nhau ở chỗ, trên mặt hắn không có nụ cười.

- Anh... anh là ai?

Tần Thủy Dao nhìn gã tóc vàng kia, giọng nói bắt đầu lắp bắp. Cho dù nàng muốn giả bộ trấn định, nhưng

bây giờ làm sao cũng không trấn định được.

- Tiểu thư xinh đẹp, hắn cũng là Thượng Đế.

Gã tóc vàng biết cười lại tiếp lời:

- Thượng Đế rất phức tạp, hắn biết vui vẻ, cũng biết bi thương. Tôi có thể cho em vui vẻ, hắn có thể cho

em bi thương. Cho nên, tôi là Thượng Đế vui vẻ, còn hắn là Thượng Đế bi thương. Nhưng chúng tôi, đều

là Thượng Đế.

- Mày không động thủ, tao động thủ.

Thượng Đế bi thương không nhịn được nói.

- Được rồi, ngày vui ngắn chẳng tày gang, thật là làm người ta hơi thất vọng.

Thượng Đế vui vẻ thở dài:

- Tôi vốn tưởng tối nay sẽ là một ký ức khó quên. Đáng tiếc, tôi đã đánh giá cao Đường Kim, thật không

nên chờ nhiều ngày như vậy mới động thủ.

- Quả thật không nên đợi.

Thanh âm lười biếng đột nhiên vang lên, Đường Kim ngồi dậy từ dưới đất:

- Tôi đợi đến phát phiền rồi.

- Cậu tỉnh rồi?

Tần Thủy Dao nhất thời mừng rơn.

- Mi không say?

Nụ cười trên mặt Thượng Đế vui vẻ đột nhiên biến mất.

- Nếu không phải anh giẩ say, thằng ôn nhát cáy như chú thế nào lại xuất hiện?

Đường Kim ngáp một cái, sau đó kéo Tần Thủy Dao đứng lên, ánh mắt đảo qua Thượng Đế bi thương,

trên mặt hắn xuất hiện một tia ngạc nhiên:

- Nhưng mà, anh cũng thật không ngờ, sát thủ đứng đầu thế giới lại không phải một người. Hai chú là

anh em sinh đôi hả?

Tần Thủy Dao rốt cục cũng hiểu, đùa nửa ngày, hóa ra biểu hiện khác thường của Đường Kim cũng

không phải kỳ lạ. Hắn cố ý uống rượu giả say chỉ là vì dụ sát thủ này ra.

- Đường Kim, mi thật là không làm cho ta thất vọng. Xem ra, Kinh Kha và Athena chết trong tay mi cũng

không oan uổng.

Trên mặt Thượng Đế vui vẻ lại xuất hiện nụ cười:

- Đáng tiếc, mi đã gặp phải bọn ta. Thượng Đế muốn mi chết, mi nhất định phải chết!

- Anh em của chú nói không sai, chú nói nhảm nhiều thật.

Đường Kim thở dài:

- Còn nhảm hơn cả thằng Lạc Trần kia. Chẳng nhẽ chú không biết, sát thủ nói nhảm nhiều rất dễ chết

sớm hay sao?

- Mi cũng nói nhảm quá nhiều!

Thanh âm lạnh lùng truyền tới từ sau lưng:

- Bàn tay Thượng Đế!

- Cẩn thận!

Tần Thủy Dao kinh hô. Lúc Đường Kim nói chuyện với Thượng Đế vui vẻ kia, Tần Thủy Dao cũng ngó

chừng Thượng Đế bi thương. Lúc này, nàng phát hiện Thượng Đế bi thương đột nhiên giơ tay trái lên,

tiếp tay, bàn tay trái đột nhiên bay ra.

Nhất thời, Tần Thủy Dao hoài nghi mình nhìn nhầm, tay trái sao lại bay được?

Song, trên thực tế, tay trái của Thượng Đế bi thương thật sự bay ra, rời khỏi thân thể hắn, dùng tốc độ

cực nhanh bay về phía Đường Kim và Tần Thủy Dao. Mà khi cái tay này cách bọn họ không tới một mét,

nó đột nhiên nổ tung, vô số sợi tơ bung ra, cái tay này nháy mắt biến thành một cái lưới lớn. Mà cái lưới

này trong nháy mắt đã bao phủ Đường Kim và Tần Thủy Dao.

Gần như cùng một lúc, Thượng Đế vui vẻ cũng hành động. Hắn cũng giơ một tay lên, chẳng qua lại là tay

phải. Tay phải của hắn cũng rời khỏi thân thể, bay về phía Đường Kim, sau đó bung ra thành một cái lưới

lớn trong không trung.

Hái tấm lưới lớn kết hợp, hoàn toàn bao vây Đường Kim và Tần Thủy Dao bên trong. Cứ thế trong nháy

mắt, hai người đã thành cá trong chậu, nhìn qua đã hết đường trốn!

- Bàn tay Thượng Đế, không ai có thể trốn. Tiểu thư xinh đẹp. Bây giờ, em có nguyện ý thờ phụng

thượng đế không?

Trên mặt Thượng Đế vui vẻ tràn đầy nụ cười. Theo hắn thấy, Đường Kim và Tần Thủy Dao đã thành

miếng mồi trong tay hắn.

Đọc truyện chữ Full