DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 3521

Chương 3521

Cành tượng đó diễn ra khoảng chừng mười phút thì Lâm Dương mới dừng lại. Bây giờ nhìn anh giống như một con ác quỷ nơi địa ngục, hơi thở cuồng bao đến cùng cực làm cho người xem tê dại cả da đầu.

Nhưng mà thứ làm cho người khác phải hoàng sợ hơn nữa chính là khí thể của anh. Luồng khí thế xem thường cả thế giới này có thể khiến cho bất kì ai đứng trước mặt anh đểu không thể có can đàm ngưoc đầu nhìn thẳng vào anh được.

“Đây là tà pháp gi? Đây có phải là y thuật không? Thủ đoạn gì đây?” Chấn Hám Sơn không nhận ra, bây giờ toàn thân ông ta đang bắt đầu run rẩy.

Mặc dù Từ Huyền Thiên là một thể lực có trăm ngàn năm lịch sử, nhưng lại chưa từng có bí pháp nào quỷ dị như vậy. “Cũng tương đối rồi.” Lúc này Lâm Dương moi nói một câu, trong giọng nói như có hai âm chong chéo lên nhau, Anh lấy trong ngực ra một cái mặt nạ bằng sắt đeo lên khuôn mặt, sau đó lại đưa cánh tay khác cẩm lây kim châm, bắt đầu đâm vào cổ tay.

Khi nhìn thấy cổ tay anh, trong đầu Chan Hám Sơn nổ tung một tiếng, thiếu chút nữa thì đầu bị nổ tung ra.

“Hai… Hai… Hai mươi giọt?”

Ông ta liều mạng dụi mắt mình, hy vọng mắt mình xảy ra vấn đề. Nhưng dụi mắt đến nỗi sưng đỏ mà hình ành kia vẫn không hề thay đổi.

Vẫn là hai mươi giọt… Lạc Linh Huyết!

Kim châm vừa đâm vào, Lâm Dương nhìn về phía Trường Sinh Thiên Cung, cất bước đi tới.

Sau khi Lâm Dương rời đi, Chấn Hám Sơn mới từ trong chỗ ẩn nấp đi ra ngoài. Ông ta cảm nhận được sau lưng mình đã ướt đẫm, toàn thân run rẩy không ngừng, hai chân run lẩy bẩy va vào nhau liên tục.

Chấn Hám Sơn run rẩy lấy điện thoại ra, nhấn vào số điện thoại của Thiên Die…

“Anh Hám Sơn, anh đã đi đâu vậy? Tôi tìm mãi không thấy anh đâu”

Trong điện thoại truyền ra tiếng tức giận của Thiên Diệp.

“Phó… Phó… Phó… Phó chưởng môn Thiên Diệp… Nhanh… Nhanh… Nhanh chóng quay về! Nhanh lên…’ Giọng nói của Chan Hám Sơn run rẩy liên tục hét lên.

“Quay về? Đã xảy ra chuyện gì vậy Hám Son? Sao nghe giọng anh có vẻ hoảng sợ như vậy?” Ở đầu dây bên kia, Thiên Diệp không hiểu có chuyện gì đang xày ra thì hỏi lại một cách khó hiểu.

“Anh Thiên Diệp, không cần để ý nhiều như vậy, nhanh quay về!” Chấn Hám Sơn lại hét lên, không thể khống chế được cảm xúc.

Thiên Diệp quen biết với Chấn Hám Sơn đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên ông ta thấy Chấn Hám Sơn hoàng sợ như vậy. “Anh chờ tôi, chúng tôi sẽ quay về ngay lập tức”

Thiên Diệp nói nhỏ một câu, sau đó cất điện thoại vào trong túi.

Khoảng mười lăm phút sau, bọn họ gặp Chần Hám Sơn ở dưới chân núi, trên đầu Chan Hám Sơn đổ đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt.

“Anh Hám Sơn, rốt cuộc là có chuyện gì?”

“Hay là người của Trường Sinh Thiên Cung làm khó anh?” Thiên Diệp và những người khác lập tức dò hoi.

Đọc truyện chữ Full