DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 69: Nạp Lan Dịch, anh còn nói là không biết võ công sao?




Tô Thương vừa nói xong, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía anh, biểu cảm thoáng chút ngạc nhiên.

Lấy mình là vật hi sinh, đánh Nạp Lan Dịch mấy cái bạt tai, uy hiếp anh ta sao?”

Mẹ kiếp!

Anh ấy là hi sinh bản thân mình, hay là hi sinh Nạp Lan Dịch?

"Tô đại thiếu gia!"

Lúc này, Nạp Lan Dịch phản ứng lại, nghiến răng nói: "Sao anh lại tới nơi này, lúc nãy không phải tôi đã chuyển tiền sửa xe cho anh rồi sao?”

"Tiền sửa xe gì?" Nạp Lan Tổ đứng bên cạnh hỏi.

"Là như vậy này."

Tô Thương cướp lời nói: "Tôi chẳng phải là lái xe ra ngoài mua trà sữa sao, kết quả xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đụng phải chiếc Porsche của Nạp Lan Dịch, đơn giản chỉ là một vấn đề nhỏ, nếu không thì tôi nên nghi ngờ nhà họ Nạp Lan các ông có âm mưu hãm hại với tôi rồi.”

Nạp Lan Tổ nghe vậy, gượng cười nói: "Tô đại thiếu gia cứ nói đùa, mưu đồ làm hãm hại là không thể nào, hai nhà chúng ta từ trước đến nay có quan hệ tốt mà."

"Tô đại thiếu gia!"

Lúc này, Nạp Lan Dịch đang quỳ trên mặt đất hỏi lại lần nữa: "Tôi đã bồi thường tiền cho anh rồi, anh đến nhà họ Nạp Lan làm cái gì?"

"Há, hôm qua anh đấu chó thắng tôi, trong lòng tôi hơi khó chịu chút, được biết Quốc Nhận muốn tới đây gây phiền phức cho anh, nên tôi liền tới theo thôi."

Tô Thương cười đùa nói: "Dù gì thì chuyện cũng náo nhiệt như vậy, sao có thể thiếu được thiếu gia ăn chơi lêu lổng nhất ở Giang Bắc tôi đây được."

“Chỉ là tôi không ngờ, Nạp Lan Dịch anh lại là một tên cao thủ ẩn mình.”

Tô Thương giả vờ ngạc nhiên nói: "Anh khiến người khác bất ngờ quá đấy, tôi còn tưởng rằng anh giống như tôi, đều là thiếu gia ăn chơi trác táng."

"Anh đừng có nói bậy!"

Nạp Lan Dịch giật nảy mình, mặt đầy hốt hoảng cắn răng nói: "Ai là cao thủ ẩn mình, tôi chỉ là một người bình thường, Quốc Nhận đã nhầm lẫn rồi!"

"Thôi đi, còn giả vờ à, đội trưởng Giang tài trí hơn người làm sao có thể nhầm lẫn được."

Tô Thương đề nghị lần nữa: "Chị Tây Dao, theo tôi thấy, tên ranh Nạp Lan Dịch này ăn nói rất ngang bướng, không uy hiếp anh ta, thì anh ta sẽ không nói thật, để tôi đánh cho anh ta mấy cái bạt tai, tôi không ngại đau tay đâu."

"Tô Thương!"

Nạp Lan Dịch nổi cáu, cắn răng nói: "Anh bớt thêm dầu vào lửa ở đây đi, tôi có phải người bình thường hay không, sĩ quan huấn luyện Tây Dao đã kết luận rồi, vừa rồi bà ấy đã nói tôi không có chân khí đấy!"

"Không sai."

Nạp Lan Tổ nói tiếp: "Tô đại thiếu gia, cậu có mâu thuẫn với Nạp Lan Dịch, đợi một lát rồi nói, sau chuyện này tôi bảo nó xin lỗi cậu, rồi bảo nó tặng cho cậu một con chó tốt nữa, cậu đừng làm loạn thêm nữa."

"Nạp Lan Tổ, tôi lại thấy Tô Thương nói rất có lý đấy."

Ai ngờ, Tây Dao lại mở miệng nói: "Giới luyện võ có rất nhiều các loại võ công, có lẽ Nạp Lan Dịch thật sự có mánh khóe ẩn giấu thực lực, tôi nhìn qua loa cũng không chắc, cứ để Tô Thương thử một lần đi."

"Nếu như Nạp Lan Dịch là người bình thường, bị đánh một trận cũng không có gì, ít nhất cũng chứng minh được sự trong sạch nhà họ Nạp Lan."

Tây Dao mặt lạnh như băng, trầm giọng nói: "Nhưng, nếu như Nạp Lan Dịch không nhịn được mà đánh trả, để lộ ra chân khí, vậy chứng tỏ chính là anh ta tối hôm qua đã cướp Hồng Liên đao, khiêu khích người Quốc Nhận, đến lúc đó đừng trách ta không khách sáo!"

"Cái này... Được thôi!"

Tây Dao đã lên tiếng rồi, Nạp Lan Tổ tất nhiên không thể từ chối, sau đó nhìn về phía Tô Thương với ánh mắt phức tạp, lạnh nhạt nói: "Tô đại thiếu gia, cậu có thể bắt đầu rồi."

"Ông chủ Nạp Lan, ông có thái độ gì đấy."

Mặt Tô Thương lúc này, đầy khó chịu nói: "Sở dĩ tôi đề nghị đánh Nạp Lan Dịch, còn không phải là vì trả lại sự trong sạch cho nhà họ Nạp Lan các ông à, tôi đây là đang giúp đỡ ông một tay, ông không cảm ơn tôi thì thôi đi, sao lại thấy bộ dáng giống như đang giận tôi vậy?"

Giúp đỡ?

Tôi còn phải cảm ơn cậu?

Nghe đến câu này, Nạp Lan Tổ sắp tức điên lên luôn, nhưng lại không thể nổi giận, đành phải trả lời: “Tô đại thiếu gia, là tôi không đúng, cậu mau bắt tay vào làm đi.”

“Ông bảo tôi đánh thì thì đôi đánh à?”

Tô Thương mặc kệ nói: "Ngại quá, bây giờ tôi đổi ý rồi, đội trưởng Giang, tối hôm qua Nạp Lan Dịch cướp Hồng Liên đao từ tay anh, còn uy hiếp anh, còn không giữ thể diện cho anh, cơ hội này hay là để cho anh đi."

"Không có vấn đề, Tô đại thiếu gia, cảm ơn cậu cho tôi cơ hội này nhé, ha ha."

Giang Thành Dương nghe vậy, nhất thời vui mừng, xắn tay áo lên nóng lòng muốn thử, biểu cảm cũng nham hiểm đáng sợ.

Nhưng anh ta đã nhẫn nhịn đầy một bụng tức giận, từ lâu đã muốn dạy dỗ Nạp Lan Dịch, bây giờ có cơ hội rồi, đương nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình.

“Đừng!”

Nạp Lan Tổ vội vàng ngăn cản, ông ấy biết thực lực của Giang Thành Dương, Hóa Kình đỉnh phong, ra tay không hề có chừng mực, nhỡ may đánh chết Nạp Lan Dịch thì làm sao bây giờ?

Nếu như nhất định phải muốn sắp xếp một người dạy dỗ Nạp Lan Dịch, Tô Thương chắc chắn là thích hợp nhất, bời vì theo Nạp Lan Tổ thấy, Tô Thương chỉ là một đại thiếu gia ăn chơi bị rượu chè, gái gú bào mòn hết cơ thể, sức lực có thể mạnh bao nhiêu chứ.

Nghĩ tới đây, Nạp Lan Tổ cười xòa nói: "Tô đại thiếu gia, xin lỗi nhé, vừa rồi tôi làm cho cậu không vui lắm, tôi nhận lỗi với cậu, xin cậu dùng bàn tay quý báu này, dạy dỗ Nạp Lan Dịch đi, không phải nó đấu chó thắng cậu, rồi khiến cậu rất khó chịu sao, cậu đánh nó mạnh vào, rồi trút hết giận lên nó đi."

Tô Thương giả vờ do dự vài giây, sau đó nói: "Vậy được rồi, ông chủ Nạp Lan, thấy ông hết sức van xin tôi, tôi cố mà đồng ý vậy."

"Cảm ơn Tô đại thiếu gia." Nạp Lan Tổ cảm kích nói, rồi thở dài một hơi.

"Đội trưởng Giang, hay là anh nghỉ ngơi một chút trước đi, tôi thay anh dạy dỗ Nạp Lan Dịch." Tô Thương cười nói.

"Được."

Giang Thành Dương cảm thấy hơi mất hứng chút, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

Ngay sau đó, Tô Thương đi tới trước mặt Nạp Lan Dịch.

Lúc này, hai đầu gối Nạp Lan Dịch quỳ xuống đất, Tô Thương cúi xuống nhìn anh ta: "Nạp Lan Dịch, anh cũng nghe thấy rồi chứ, là ông nội anh cầu xin tôi đánh anh, đợi chút nữa tôi ra tay nặng rồi, thì chớ có trách tôi đấy."

"Tô Thương!"

Nạp Lan Dịch nhìn qua Tô Thương một cách căm tức, nghiến răng nghiến lợi, nhưng anh ta không dám lắm lời.

"Tôi muốn bắt đầu rồi."

Tô Thương cười cười, sau đó liền đưa tay quất vào mặt Nạp Lan Dịch.

Bốp!

Trong phòng khách vang lên một âm thanh của tiếng bạt tai rất rõ ràng, ai nhìn thấy đều cảm thấy rất đau.

Trên mặt Nạp Lan Dịch lộ hẳn ra bộ mặt đau khổ, nhưng vẫn phải cắn răng chịu đựng.

Bốp!

Bốp!

Bốp!

Tô Thương vẫn chưa dừng lại, vừa đánh vừa vặn hỏi: "Nạp Lan Dịch, thành thật nói ra đi, rốt cuộc anh có võ công hay không!"

"Không!"

Nạp Lan Dịch nghiến răng đáp lại, nhưng đợi anh ta lại là hàng loạt phát bạt tai liên tục được đánh tới.

"Có hay không?"

"Không!"

"Không thật sao?"

"Không thật đó!"

...

Mười mấy cái bạt tai giáng xuống , hai bên má Nạp Lan Dịch sưng đỏ ửng, miệng bị đánh sắp bị lệch luôn rồi, nhưng trong mồm vẫn là lẩm bẩm không phải.

"Cứ tiếp tục như vậy cũng không được, nếu như đã quyết định đôt tiếng oan cho Nạp Lan Dịch, thì không thể bỏ dở nửa chừng được."

Tô Thương nhanh chóng suy nghĩ, lập tức liền nghĩ đến một cách, thầm nghĩ: "Mình có thể đưa linh khí vào trong cơ thể Nạp Lan Dịch, trong thời gian ngắn để anh ta làm một cao thủ."

"Dựa vào năng lực bây giờ của mình, cho anh ta một ít linh khí, chắc anh ta cũng có thực lực tương đương với Hóa Kình đỉnh phong, nhiều nhất có thể duy trì tầm năm phút."

"Tuy thời gian rất ngắn, nhưng cũng đủ dùng rồi, hoàn toàn có thể để cho Nạp Lan Dịch gánh chịu tiếng oan to lớn này trên lưng rồi.”

Suy nghĩ đến tận đây, Tô Thương đưa tay ra là một bạt tai, quất thật mạnh vào mặt Nạp Lan Dịch.

Nhưng lần này khác với lần trước, khi bàn tay chạm đến khuôn mặt Nạp Lan Dịch, Tô Thương dẫn vào bên trong cơ thể anh ta một ít linh khí.

Bời vì cách thức tu luyện không giống nhau, cho nên hai người cấp tông sư võ đạo ở hiện trường, ai cũng không hề phát giác được mánh khóe của Tô Thương.

"A!"

Lúc này, Nạp Lan Dịch đã thu được linh khí, trong nháy mắt đứng phắt lên, quanh người toát ra một năng lượng rất kinh khủng, có hình dạng như sóng lăn tăn, tỏa ra xung quanh

"Cái gì!"

Tô Thương “giật nảy cả mình”, giả vờ bị luồng năng lượng kinh khủng này đánh ngã xuống đất, sau đó chỉ sang Nạp Lan Dịch, giống như phát hiện ra một đại lục mới lớn tiếng nói:

"Nạp Lan Dịch, cuối cùng không nhịn được rồi phải không, rõ ràng mạnh như vậy, anh còn nói là không biết võ công!"

Đọc truyện chữ Full