DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Phu Nhân Có Thai Rồi
Chương 336: Rốt cuộc thì ai mới là người thay thế đây? (1)

Tôi sửng sốt vài giây rồi khó hiểu nhìn cô ấy: “Là sao?”

Cô ấy do dự một hồi bởi vì xấu hồ, nhưng mà người bên cạnh cô ấy lại lên tiếng: “Cô gái này rất giống với Tường Vân Nam, nhưng khí chất lại cao hơn nhiều so với cô ta.”

Một lúc sau, có người ngập ngừng nói với Hoàng Nhược Vi: “Giám đốc Hoàng đang định…”

Hoàng Nhược Vi gật đầu rồi nhìn tôi: “Thầm Xuân Hinh, nét mặt của cô thật sự rất giống với Tường Vân Nam, nhưng khí chất của cô lại nổi bật hơn. Nếu cô không quay giúp chúng tôi đoạn ngày hôm nay thì Tập đoàn Phó Thiên sẽ bị thua lỗ. Nếu Tổng giám đốc Phó trách tội thì tôi sẽ phải đối mặt với nguy cơ mất việc làm. Cô có thể giúp tôi quay được không?”

“Quay hả?” Tôi ngập ngừng: “Tôi không biết nhiều về mấy cái này, trước đây cũng chưa từng thử qua.”

“Không sao đâu!” Cô ấy nói: “Không khó đâu. Cô chỉ cần thay quần áo là được, mọi việc còn lại sẽ do thợ quay phim hướng dẫn”

Tôi mím môi nhìn Hoàng Nhược Vi, cô ấy lo lắng đến nỗi mồ hôi túa ra trên trán, cho nên lòng trắc ần của tôi đột nhiên xuất hiện.

Tôi im lặng một lúc rồi cũng gật đầu đồng ý.

Có lẽ bời vì rắc rối đã được giải quyết nên mọi người an tâm hơn một chút, Hoàng Nhược Vĩ nói: “Cảm ơn!” Lời nói của cô ấy cực kỳ nghiêm túc.

Hoàng Nhược Vi dẫn tôi vào phòng thay đồ: “Tôi vốn tường rằng cô sẽ không đồng ý. Tổng giám đốc Phó cưng cô như vậy, tất nhiên sẽ không đề cô làm mấy chuyện này rồi. Tôi còn định năn nỉ cô cơ đấy, Thẩm Xuân Hinh, cảm ơn cô rất nhiều!”



Cô ấy nhìn tôi với vẻ chân thành.

Tôi cười nhẹ vì cảm thấy cô ấy nói quá lên rồi: “Chỉ tiện đường giúp đố mà thôi, cô không cần phải làm như vậy”

Cô ấy mìm cười: “Cô không biết sự giúp đỡ của cô có ý nghĩa như thế nào đối với tôi đâu.”

Sau khi tôi vào phòng thay đồ, nhà trang điểm và nhà tạo mẫu cũng lần lượt đến, Hoàng Nhược Vi sắp xếp xong thì

cũng bị người ð chỗ ghi hình gọi đi.

Lúc tôi ngồi trước gương thì chuyên viên trang điểm nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc: “Cô Thẩm, trông cô thật giống Tường Vân Nam”

Tôi cười và cũng không nói gì thêm.

Có người chen ngang: “Nét mặt của họ rất giống nhau, nhưng khí chất và phong thái thì không. Nét mặt của cô Thẩm tự nhiên hơn, phong cách của Tường Vân Nam luôn khiến tôi có cảm giác cô ta đang bắt chước người khác, thật kỳ lạ.”

Chuyên viên trang điểm bắt đầu trang điểm cho tôi, có lẽ mọi người cảm thấy tôi chỉ là người thay thế tạm thời nên cũng không thèm quan tâm, họ bắt đầu bàn tán sôi nổi với nhau.

“Không phải đâu, có lẽ cô ta đã bắt chước Mạc Hạnh Nguyên, người được Tổng giám đốc Phó chống lưng”

“Có thể là như vậy đấy, tôi nghe nói cô Mạc là người phụ nữ của Tổng giám đốc Phó Thắng Nam. Mấy năm nay cô ta được nuôi dưỡng trong một biệt thự nào đó của anh ấy thì phải.”

“Làm sao cô biết được?”

“Không phải tôi từng được sắp xếp trang điểm cho cô Mạc vào ngày lễ đấu giá sao? Chưa kể, Tường Vân Nam và cô ta gần như được tạc ra từ một khuôn mẫu, quá giống nhau.”

Cuộc thảo luận giữa hai người càng lúc càng gay gắt, tôi nghĩ Phó Thắng Nam đã bảo vệ Mạc Hạnh Nguyên rất tốt trong bốn năm qua, có lẽ là vì trách nhiệm!

Hai người tiếp tục thảo luận: “Tôi nghe nói Tổng giám đốc Phó dường như đã đính hôn với cô Mạc này. Một số người trong



tộc đã nói rằng họ đối xử với nhau rất

ngọt ngào.” “Có thật không?”

“Tất nhiên, ngày hôm qua có người đã chụp được bức ảnh Tổng giám đốc Phó và cô Mạc hôn nhau ở quảng trường trung tâm thành phố, nhưng có vẻ như chỉ nhìn thấy được bóng lưng của cô Mạc. Khi bức ảnh bị tung ra, có người còn nói đó là Tường Vân Nam!”

Tôi theo phản xạ cảm thấy hốt hoảng, hôn ở quảng trường sao?

Có người trả lời: “Tôi cảm thấy bóng lưng của người phụ nữ kia không giống cô Mạc, cũng không phải Tường Vân Nam, rõ ràng quần áo trên người phụ nữ trong bức ảnh đều là hàng bán ngoài vỉa hè! Cả hai người phụ nữ đều đang bị truyền thông dòm ngó, làm sao họ có thể tung tăng ra ngoài dạo phố được? Hơn nữa, quần áo thường ngày của Tường Vân Nam đều là

hàng hiệu, còn quần áo trên người của người phụ nữ kia chẳng có tên tuổi gì cả!”

Có người định nói thêm thì đột nhiên bị âm thanh ồn ào ð bên ngoài cắt ngang.

Chuyên gia trang điểm hoàn thành xong nhiệm vụ thì kinh ngạc nhìn tôi: “Đẹp quá đi! Cô Thẩm, nét mặt của cô thật là tinh xảo, làn da của cô được chăm sóc thật tôt”

Tôi chỉ mỉm cười, sau đó lại nhìn thấy một nhóm người bước vào từ bên ngoài phòng thay đồ, người đứng đầu là một phụ nữ khoảng chừng bốn mươi tuổi.

Tâm trạng của cô ta không được tốt: “Vân Nam của chúng tôi còn chưa tới, ai cho phép các người tự tiện đổi thành người khác?”

“Chị Trần, không phải chị nói Tường Vân Nam bị bệnh sao? Hôm nay cô ta ông đến thì chúng tôi phải quyết định

tìm người đề thay thế thôi!” Đó là Lâm Gia Hân, trường phòng tài vụ.

Người phụ nữ được gọi là “chị Trần” lạnh lùng nhìn tôi với vẻ mặt khinh thường: “Vân Nam đúng là bị bệnh, nhưng tôi đã nói sẽ không dẫn cô ấy đến đây đâu? Vậy mà xem kìa, chưa gì các người đã tìm người khác thay thế rồi, nghĩ rằng chỉ cần trang điểm là có thể so sánh với Vân Nam của chúng tôi sao? Chỉ sao chép bừa bãi mà thôi!”

Cô ta nói xong thì lập tức nhìn trợ lý đằng sau: “Ra xe gọi Vân Nam vào đây đi, đề chuyên gia trang điểm và nhà tạo mẫu chuẩn bị cho Vân Nam.”



Cả chuyên gia trang điểm và nhà tạo mẫu đều cảm thấy ngượng ngùng: “Chị Trần, chúng tôi đều sắp xếp xong hết rồi, mọi người đều đã đồng ý để cô Thẩm đây ghi hình cho lần này. Chúng tôi

cũng đã thay đồ và trang điểm xong, sẵn sàng để quay rồi, nếu bây giờ làm lại thì sẽ rất tốn thời gian.”

“Thời gian của mấy người quý giá đến mức nào? Chẳng lẽ thời gian của chúng tôi không quý giá hay sao? Bộ trang điểm và tạo hình khó lắm hả? Mấy người thật sự cho rằng có thể dùng người khác đề thay thế Vân Nam quay đợt cao cấp của Tập đoàn Phó Thiên à?” Trần Linh giếu cợt: “Khuôn mặt tựa Vân Nam thì nghĩ rằng chim trĩ có thể hóa thành phượng hoàng hay sao? Không tự thấy được thân phận của mình như thế nào hả?”

Những lời này thật sự có thể công kích người nghe.

“Chị Trần Linh, từ lúc nào mà chị độc mồm độc miệng như vậy? Ai là chim trĩ và ai là phượng hoàng?” Hoàng Nhược Vi bước vào trong, cô ấy vỗ mu bàn tay tôi để an ủi: “Không sao chứ?

Tôi lắc đầu với vẻ mặt bình thản, tôi đã quen với những điều này từ bốn năm trước rồi. chúc các bạn đọc truyện vui vẻ

Thấy Hoàng Nhược Vi xuất hiện, Trần Linh lập tức cười khẩy: “Tôi còn tường là người nào, hóa ra là giám đốc Hoàng. Một người làm ở bộ phận thị trường như cô chạy đến nơi này làm cái gì?”

Hoàng Nhược Vi vốn dĩ lăn lộn trên thương trường nhiều năm, cho nên cô ấy đã quen với những người như vậy rồi: “Chị Trần Linh chỉ là một người đại diện mà thôi, từ khi nào chị có tư cách chạy đến Tập đoàn Phó Thiên đề làm loạn thế? Ít nhất thì tôi vẫn là nhân viên của Tập đoàn Phó Thiên, còn chị Trần Linh là cái thá gì? Theo Tổng giám đốc Phó thì chị chỉ là người đại diện của Tường Vân Nam, nói thằng ra thì chị chẳng liên quan gì đến Tập đoàn này cả”

“Cô..” Lồng ngực của Trần Linh như muốn nổ tung, cô ta tức giận nói: “Xem ra cô không định tiếp tục hợp tác với Vân Nam của chúng tôi nữa, cho nên chúng tôi sẽ nói chuyện này với Tổng giám đốc Phó. Đề xem thử rốt cuộc Vân Nam của chúng tôi có phải người của Tập đoàn Phó Thiên hay không”

Những lời này dường như có ý xuyên tạc lời nói của Hoàng Nhược Vi, cô ấy chỉ lạnh lùng cười rồi nhìn nhiếp ảnh gia đang đứng bên cạnh: “Trang điểm và tạo hình đều đã xong, chuẩn bị quay thôi. Ngoài nhân viên ở đây thì dẫn hết những người không liên quan ra ngoài cho tôi.”

Đọc truyện chữ Full