DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cục Cưng Có Chiêu
Chương 13

Cục Cưng Có Chiêu

CHƯƠNG 13: ĐIỀU KHÔNG NÊN HỎI THÌ ĐỪNG HỎI

Sau khi Thẩm Hạ Lan ra khỏi tập đoàn Hoàn Trí thì nhanh chóng tìm một hiệu thuốc mua chút đá viên và thuốc hạ nhiệt rồi mới về nhà.

May mà Thẩm Minh Triết đã theo Lam Tử Thất tới trường mầm non, nếu để con trai nhìn thấy cô thế này thì không biết lại hỏi đông hỏi tây tới khi nào.

Có đôi lúc Thẩm Hạ Lan rất cảm ơn ông trời vào lúc cô tuyệt vọng nhất đã ban cho cô thiên sứ Thẩm Minh Triết, mặc dù còn nhỏ nhưng lại rất biết quan tâm cô.

Nghĩ tới con trai, biểu cảm trên mặt Thẩm Hạ Lan dịu dàng đi rất nhiều.

Cô về tới nhà, lấy đá chườm lên mặt, cảm giác mát lạnh khiến cô không khỏi nheo mắt lại.

Sao bây giờ Sở Anh Lạc vẫn chưa trở thành bà Diệp, vì sao nhỉ?

Chỉ bằng việc cô ta sinh cho Diệp Ân Tuấn một đứa con trai thôi đã là công thần rồi, hơn nữa Diệp Ân Tuấn cũng có tình cảm với cô ta, vì cô ta mà còn định giết cả người vợ là cô đây, không phải sao? Nhưng vì sao anh vẫn chưa cưới cô ta?

Thẩm Hạ Lan nghĩ mãi không ra điều này, cô cảm thấy mình cần điều tra xem rốt cuộc đã có chuyện gì. Nhưng hôm nay Sở Anh Lạc cho cô một cái tát, cô không định dễ dàng cho qua như vậy.

Lấy tâm thái Diệp Ân Tuấn muốn hợp tác với tập đoàn HJ đến vậy mà nói, chắc chắn anh sẽ bảo Sở Anh Lạc tới xin lỗi cô. Đến khi đó dù Diệp Ân Tuấn có ở trước mặt cô thì cô vẫn có thể trả quà đáp lễ một chiếc bạt tai này về, dù sao bây giờ cô cũng không phải Thẩm Hạ Lan – vợ anh nữa.

Thẩm Hạ Lan của năm năm trước đã chết rồi, chết trong vụ hoả hoạn năm đó.

Thẩm Hạ Lan dường như vẫn có thể cảm nhận được cảm giác nóng rực và đau đớn trên da khi bị lửa lớn thiêu đốt, cảm giác đau không muốn sống, tê tâm liệt phế mà lại vô cùng tuyệt vọng. Cảm giác đó dù cô có vào địa ngục cũng không quên được.

Mà người khiến cô nếm trải đau khổ ấy, cô sẽ không bỏ qua cho một ai!

Thẩm Hạ Lan ôm nửa bên mặt đi vào phòng ngủ, cô cũng không nói chuyện này với tổng công ty, chỉ nằm lên giường rồi yên lặng ngủ thiếp đi.

Tống Đình mau chóng tra được địa chỉ của Thẩm Hạ Lan, khi anh ta nói cho Diệp Ân Tuấn thì mắt Diệp Ân Tuấn híp lại.

Nơi ở của Lam Tử Thất!

Anh vẫn còn nhớ người bạn thân nhất của Thẩm Hạ Lan chính là Lam Tử Thất.

Lisa này chẳng những tên Trung Quốc giống tên Thẩm Hạ Lan mà đến nơi ở cũng là nhà bạn thân nhất của Thẩm Hạ Lan, trong đây thật sự không có vấn đề gì sao?

Hay là nói, cô chính là Thẩm Hạ Lan?

Vừa nghĩ tới đây, tay Diệp Ân Tuấn không tự chủ nắm chặt.

“Tra cho tôi, không cần biết dùng cách gì, tôi cũng muốn biết tất cả tư liệu liên quan đến Lisa. Nhất là tư liệu năm năm về trước.”

Lời Diệp Ân Tuấn khiến Tống Đình ngây người.

“Tổng giám đốc Diệp, tư liệu của Lisa bên Mỹ vẫn luôn rất bảo mật, chúng tôi chưa chắc đã điều tra được, hơn nữa trước kia cũng đã có người tra rồi nhưng không có kết quả gì.”

“Vậy dùng quan hệ đường dây không bình thường để điều tra.”

Lời của Diệp Ân Tuấn một lần nữa khiến Tống Đình phải sững sờ.

Đường dây không bình thường là đường dây gì, Tống Đình biết rất rõ, nhưng đã rất nhiều năm rồi Diệp Ân Tuấn không sử dụng, không ngờ lần này lại dùng vì Lisa, anh ta không khỏi hơi tò mò.

“Tổng giám đốc Diệp, rốt cuộc cô Lisa đó có vấn đề gì vậy?”

“Điều không nên hỏi thì đừng hỏi.”

Lời cảnh cáo của Diệp Ân Tuấn khiến Tống Đình rụt cổ lại.

“Vâng, tôi đi điều tra đây ạ.”

Sau khi Tống Đình đi, Diệp Ân Tuấn bực bội châm một điếu thuốc.

Đã rất lâu rồi anh không hút thuốc, nhưng hôm nay anh cần một điếu nicotin để xoa dịu cảm xúc bực bội của mình.

Khuôn mặt khác nhau nhưng lại có thân hình, dáng đi giống nhau, thậm chí đến bạn bè cũng giống, thật sự là trùng hợp sao?

Nhưng nếu cô thật sự là Thẩm Hạ Lan thì vì sao không nhận anh? Anh vẫn nhớ năm năm trước Thẩm Hạ Lan rất yêu anh.

Rốt cuộc năm năm trước đã xảy ra chuyện gì?

Khi trên mạng đưa tin Thẩm Hạ Lan đi gặp riêng tình nhân rồi xảy ra hoả hoạn, hài cốt cũng không còn, anh không tin. Một cô gái yêu anh như thế, sao có thể lặng yên không một tiếng động thay lòng đổi dạ được? Nhưng hai vệ sĩ mất tích, Thẩm Hạ Lan cũng không còn hài cốt, không ai biết rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì.

Anh vẫn nhớ năm năm trước Thẩm Hạ Lan đang mang thai. Con của họ, có lẽ cũng mất trong vụ hoả hoạn đó rồi nhỉ?

Diệp Ân Tuấn nhíu chặt lông mày, khói thuốc lúc sáng lúc tối, chỉ thoáng chốc đã cháy tới ngón tay anh.

Bỗng nhiên anh run rẩy, nhanh chóng dập tắt điếu thuốc nhưng lại nhìn vệt đen trên ngón tay đến ngây người.

Còn nhớ Thẩm Hạ Lan là một người sợ đau, vụ hoả hoạn đó lớn như vậy, gần như thiêu rụi hết mọi thứ xung quanh, khi ấy cô đã đau thế nào?

Diệp Ân Tuấn không còn tâm tư tiếp tục làm việc, anh cầm áo khoác tây trang của mình rồi nhanh chóng ra khỏi văn phòng.

“Tổng giám đốc Diệp, anh đi đâu vậy ạ?”

“Ra ngoài một chuyến, lùi lại hết tất cả cuộc họp của ngày hôm nay.”

Diệp Ân Tuấn nói xong thì biến mất ở cửa phòng làm việc, chỉ để lại thư ký với vẻ mặt ngơ ngác.

Đây là lần đầu tiên tổng giám đốc Diệp trốn việc đó!

Diệp Ân Tuấn không thèm quan tâm người khác nghĩ về mình thế nào, anh nhanh chóng lái xe tới nhà Lam Tử Thất.

Tiếng chuông cửa không ngừng vang lên bên tai.

Thẩm Hạ Lan tỉnh lại từ trong giấc mộng, toàn thân không có chút sức lực.

Cô biết không phải Lam Tử Thất về vì cô ấy có chìa khoá, mà cô cũng không đặt đồ ăn ngoài, vậy là ai tới?

Sở Anh Lạc?

Nếu là cô ta thì Thẩm Hạ Lan không định dễ dàng mở cửa thế đâu.

Đọc truyện chữ Full