DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cục Cưng Có Chiêu
Chương 258 4

CHƯƠNG 2584

 

“Lam Dũng ạ!”

 

Tĩnh Hy suýt bị sát khí của Phương Chính dọa cho tè ra quần.

 

Chẳng phải chỉ là một người đàn ông tàn tật hay sao? Quốc chủ đâu cần để tâm đến thế? Hay Lam Dũng kia còn có thân phận khác?

 

Lúc Tĩnh Hy đang suy nghĩ lung tung, thì Phương Chính bỗng tức giận đập bàn quát: “Người đâu, mau lục soát toàn thành bắt Lam Dũng cho tôi! Tìm thấy người rồi thì mặc kệ sống hay chết, cứ giết ngay không cần luận tội”

 

Có lẽ người khác không biết Lam Dũng là ai, nhưng Phương Chính thì thật sự biết rõ Lam Dũng là em trai Lam Tử Thất, có mối quan hệ thân thiết với Thẩm Hạ Lan, đôi chân đó cũng vì cô mà bị tàn phế, thậm chí sau khi cả nhà họ Lam bị diệt, hai chị em Lam Dũng và Lam Tử Thất chẳng hề oán trách Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn, ngược lại còn ngày càng thân thiết.

 

Do đó Phương Yến Nhi thích Lam Dũng?

 

E rằng Lam Dũng đã biết thân phận của Phương Yến Nhị, nên chỉ lợi dụng cô mà thôi.

 

Sao người phụ nữ ngu xuẩn này lại là con gái ông chứ?

 

Giờ Phương Chính cảm thấy Phương Yến Nhi sẽ không có lá gan làm ra chuyện phản bội mình. Con bé này luôn nhát gan sợ phiền phức giống hệt mẹ cô, mặc dù nhà họ Lăng có một Lăng Thiên Vũ quật khởi, nhưng cô không thân với Lăng Thiên Vũ, hơn nữa ông cũng không nghe nói hai người có tiếp xúc gì, một cô công chúa không được gia tộc mẹ đẻ ủng hộ, thì lấy đâu ra lá gan để phản bội ba ruột mình.

 

Giờ Phương Chính đang rất chắc chắn, là Lam Dũng mê hoặc Phương Yến Nhị, hơn nữa còn thuận thế vào cung cứu Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn, bằng không còn ai vào đây nữa?

 

Ai có bản lĩnh lặng lẽ đưa người ra ngay dưới mi mắt ông?

 

Vừa nghĩ tới Phương Yến Nhi bị người khác lợi dụng, Phương Chính lại tức đến mức ngực nhói đau.

 

“Các cậu mau dẫn công chúa xuống, rồi giam lỏng nhốt trong cung, không có mệnh lệnh của tôi thì không được cho nó ra ngoài, bằng không giết không tha.”

 

Phương Chính giận thật rồi.

 

Mọi người xung quanh đều rụt cổ lại, không dám thở mạnh, Tĩnh Hy vốn định nói gì đó, nhưng bộ dạng này của Phương Chính khiến cô không dám hé răng nửa lời.

 

Phương Yến Nhi được đưa đi, cả cung điện vì sự mất tích của Vu Phong và chuyện của Phương Yến Nhi, mà trở nên ngột ngạt và nghiêm nghị.

 

Còn bên này, sau khi Lam Dũng được người khác đưa đi, vì bên ngoài canh phòng nghiêm ngặt, nên nhất thời không thể ra ngoài được, nên người phụ nữ đành phải đưa anh đến cung điện của Tiêu Nguyệt.

 

Giờ ngoài Phương Nguyên ra thì cũng chỉ có Phương Chính là đi tới bên này, nhưng lúc này có lẽ hai người bọn họ đều không thể rời đi được.

 

Người phụ nữ ném Lam Dũng xuống giường, thấy anh vẫn hôn mê bất tỉnh, thì chợt nhớ lại ban nấy Phương Yến Nhi suýt lột sạch người anh, vậy mà anh lại chẳng hề hay biết.

 

Sắc mặt người phụ nữ hơi ảm đạm, đôi mắt xinh đẹp đó cũng trở nên hơi ác liệt, nhưng Lam Dũng đang ngủ say hoàn toàn không cảm nhận được.

 

Thấy Lam Dũng ngủ rất say sưa, người phụ nữ liền đi tìm một chậu nước lạnh, rồi giội vào người anh.

 

“Mẹ kiếp!”

Đọc truyện chữ Full