DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng Em
Chương 118: Cô không xứng để tôi là như vậy (8)

Editor: Hồng Phan – Virgo

Beta: Stuki^^

Có thể bởi vì Hạ Qúy Thần vô duyên vô cớ lại xuất hiện ở chỗ này khiến Qúy Ức lúc mới bắt đầu diễn biểu hiện có chút mất tự nhiên, thậm chí còn quên từ nên bị NG một lần.

(NG: ngưng)

Bất quá rất nhanh Qúy Ức liền ổn định lại cảm xúc. Vào trạng thái, cô càng diễn càng nhập vai, do đó lúc quay cũng càng ngày càng thuận lợi, vài đoạn diễn sau trên cơ bản đều một lần liền thông qua.

Quay chụp kết thúc cũng gần 11 giờ, Qúy Ức không trở về thành phố mà trực tiếp ở lại khách sạn phụ cận mà đoàn làm phim đã sắp xếp.

Chỉ cần kiên trì nốt hôm nay cô liền hoàn thành xong vai diễn trong “Vương thành”, Qúy Ức không muốn chỉ vì vết thương của cô mà lưu lại ấn tượng không tốt với đạo diễn Lương cho nên liền thay một băng vải mới, quấn thật chặt vài vòng thấy máu không có thấm ra mới đeo lại vòng ngọc lên tay, sau đó đi vào đoàn phim.

Trừ bỏ việc Qúy Ức lâu lâu lại trốn vào toilet thay băng vải, hôm nay quay phim vẫn thuận lợi như cũ.

Tuy rằng cô và Hạ Qúy Thần cùng tồn tại trong một đoàn làm phim nhưng hai người lại không có bất kỳ tiếp xúc gì, trừ bỏ lúc cô đóng phim có thể nhìn thấy hắn ngồi ở trước mắt theo dõi, thời gian còn lại cô cơ hồ đều không đụng mặt hắn.

Hôm nay là phân đoạn cuối cùng, tiểu Cửu nhân ái vì hận mà tự sát trong mưa.

Mùa đông ở Bắc Kinh độ ấm vốn rất thấp, nước lạnh dội xuống cũng đủ để cả người run run đến đông lạnh. Giữa trưa Qúy Ức đi toilet thay băng vải, miệng vết thương có vẻ như đã nhiễm trùng, bắt đầu phiếm đau, lúc bắt đầu diễn nước lạnh lại dội thẳng xuống, Qúy Ức cơ hồ đau thấu tim khiến cho cô trong thời gian ngắn đã quên lời thoại, hôm nay lần đầu xuất hiện đã NG.

Một lần nữa chuẩn bị ổn thỏa, Qúy Ức bắt đầu diễn lần 2. Đau đớn vẫn như cũ chưa có giảm nhưng cô vẫn cưỡng bách chính mình tập trung vào vai diễn,, mặc dù vậy biểu hiện của cô vẫn ít nhiều đã chịu một ít ảnh hưởng, không có được phát huy đến mức tốt nhất.

Đạo diễn Lương cùng Hạ Qúy Thần ngồi ở trước máy theo dõi bàn luận phân đoạn Qúy Ức vừa diễn.

“Tôi cảm thấy tiểu Cửu còn có thể biểu hiện tốt hơn nữa, hay là quay lại lần ba?”

Hạ Qúy Thần không có lên tiếng, chỉ nhìn chằm chằm màn hình máy theo dõi, Qúy Ức cầm kiếm đâm về phía ngực, túi máu đã chuẩn bị tốt liền vỡ ra, máu tươi cũng theo đó mà tràn ra, cô từ từ rút kiếm ra rồi ngã xuống đất; màn hình liền chiếu đến chỗ tay cầm đao của cô, Hạ Qúy Thần tinh tường nhìn thấy ngoại trừ máu dính đầy trên tay của Qúy Ức còn có băng vải lộ ra qua khe hở của vòng ngọc, máu cũng đang thấm ướt cả băng vải.

Hắn có thể phân biệt được đó không phải là túi máu giả mà là máu thật.

Hắn không nghĩ cô bị thương nặng như vậy? Cô như thế nào lại không phản hồi với đoàn làm phim một tiếng, thậm chí còn bị hai trận mưa trút xuống xối xả?

Trong đầu Hạ Qúy Thần còn chưa có suy nghĩ xong, đạo diễn Lương ngồi một bên đã lại mở miệng: “Chuẩn bị đóng máy…”

Đạo diễn Lương vẫn còn muốn nói tiếp nhưng lời còn chưa kịp nói ra đã bị Hạ Qúy Thần đánh gãy: “Qua đi”.

Trong đoàn làm phim Hạ Qúy Thần nổi tiếng yêu cầu hà khắc, hiện tại hắn bỗng nhiên nói như vậy khiến đạo diễn Lương có chút kinh ngạc.

Hạ Qúy Thần vờ như không nhìn thấy biểu tình của đạo diễn Lương, tiếp tục không lạnh không đạm mở miệng: “Tôi nhìn rồi, thấy biểu hiện như vậy không có vấn đề gì, xử lý hậu kỳ kĩ một chút là được”.

Đạo diễn Lương nghe Hạ Qúy Thần nói như vậy cũng không kiên trì nữa, cầm lấy loa ở trên bàn hô một tiếng: “Qua”.

Diễn xong phân đoạn này, hôm nay cũng kết thúc quay chụp.

Lúc đóng máy, Qúy Ức cũng không lưu lại lâu, đổi xong quần áo liền gọi xe.

Cô lên xe, một giây trước xe rời khỏi phim trường, giây tiếp theo liền có một chiếc Audi chạy theo sau.

Hạ Qúy Thần ngồi trên ghế điều khiển quan sát xe taxi phía trước, chạy xe cách một đoạn, sau đó tầm mắt lại nhìn về phía đống đồ hôm qua tùy tiện mua đang vứt ở trên ghế phụ, hắn mím môi liền chuyển tay lái đem xe dừng lại ven đường.

Hạ Qúy Thần nhìn chằm chằm xe taxi không chớp mắt, chờ đến khi xe hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của hắn mở hòm để đồ ra, sờ soạng bên trong giây lát mới lấy ra một cái điện thoại, ngón tay linh hoạt gõ gõ trên màn hình một lúc, sau đó gửi đi một cái tin nhắn.

Đọc truyện chữ Full