DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hàng Tỷ Ngôi Sao Cũng Không Bằng Em
Chương 476: Mong ước ngày nổi danh (6)

Bài thứ tư là ca khúc thành danh của nam MC, âm nhạc vừa vang lên, anh ta đã giơ tay. 

Đội của Thiên Ca rốt cuộc cũng được một điểm. 

Bài thứ năm là bài hát mà Quý Ức rất thích, cô liền giơ tay lên. 

Bài thứ sáu là một ca khúc rất ít được chú ý, sáu người trên sân khấu đều không biết, cuối cùng, nữ MC hô cho qua, trực tiếp nhảy đến bài thứ bảy. 

Quý Ức bình thường không có việc gì thì rất hay nghe nhạc, nữ MC mặc dù là nổi danh bởi vai trò người dẫn chương trình truyền hình nhưng cũng có liên qua đến phim truyền hình và âm nhạc, cộng thêm nam diễn viên trẻ có xuất thân từ ca sĩ... Suốt khoảng thời gian sau đó, nếu không phải là Quý Ức giành hát thì đến nam diễn viên trẻ kia, còn nếu cả hai đều không biết thì nữ MC sẽ đứng ra. Chỉ một lát sau, điểm số giữa hai đội đã là mười và một. 

Mặc dù nói là làm chương trình, thắng thua không quan trọng, nhưng điểm số như vậy cũng có hơi khó coi. Tất cả mọi người đều phải lăn lộn trong ngành, muốn sống yên ổn thì chẳng ai muốn mình bị so sánh. Cho nên khi bài hát thứ mười ba vang lên, đội của Quý Ức đều giả vờ như không nghe ra, nhường cơ hội lại cho đội của Thiên Ca. 

Nam diễn viên Hồng Kông không có sở trường âm nhạc, nhưng khi nghe bài nay, anh vẫn giơ tay giành quyền hát. 

Kế tiếp còn hai bài hát, đội của Quý Ức không hát, nam MC lại hát một bài. Bài cuối cùng là một ca khúc rất quen thuộc "Chúc mừng sinh nhật".... Từ khi bắt đầu trò chơi cho đến giờ, chỉ có Thiên Ca là chưa hát lần nào, cho nên khi đội của Quý Ức không hát, nam MC và nam diễn viên Hồng Kông cũng ngầm hiểu là tặng bài hát này cho Thiên Ca. 

Kỳ thật Thiên Ca hiểu rõ, loại trò chơi dạng này trong chương trình chỉ chú trọng hiệu quả, không ai quan tâm đến thắng thua. Nhưng bởi vì đối diện với Quý Ức, thấy điểm của đội cô ta càng lúc càng lớn, thì oán hận trong lòng cô lại càng thêm sâu. 

Bây giờ, mọi người tặng cho cô một ca khúc đơn giản như vậy, cho dù là có lòng tốt, nhưng trong mắt cô, lại chẳng khác nào châm chọc. 

Thế nhưng cô lại không thể không hưởng ứng, chỉ có thể cầm Microphone lên, ngay trước khi mở miệng, khóe mắt Thiên Ca lơ đãng liếc nhìn Quý Ức. Quý Ức cảm nhận được ánh mắt của cô ta, nhưng cô cũng không nhìn lại, mà khẽ mỉm cười, ngồi lắc lư theo nhạc. 

Thái độ thoải mái tự nhiên của Quý Ức rơi vào mắt Thiên Ca, khiến cô cực kỳ chướng mắt. Đến khi cần phải hát, cô lại quên mở miệng... đợi đến lúc hoàn hồn thì lại bị trễ nhịp đối với một ca khúc đơn giản như "Chúc mừng sinh nhật". 

Bởi vì đang ghi hình, cho nên đạo diễn để Thiên Ca hát lại một lần nữa. 

Ngay khi Thiên Ca bị trễ nhịp, cô đã ý thức được mình đang tự làm mất hình tượng, cô nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc, nghe nhạc, bắt đầu lại từ đầu. 

Lần này thì không có vấn đề gì xảy ra, nhưng bởi vì bên dưới sân khấu có không ít người chứng kiến cảnh tượng vừa nãy, nên Thiên Ca vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu. 

Thu xong "Hát Karaoke trực tiếp" thì đến giờ cơm trưa. Hai giờ chiều, bắt đầu diễn ra trò chơi "Chung sức học đường". 

Đối với trò chơi này thì mỗi người sẽ là một đội, trên sân khấu có sáu cái bàn cao nửa thước, bên cạnh là một cái ghế, mỗi người ngồi một bàn, Quý Ức vừa vặn ngồi cạnh Thiên Ca. 

Các câu hỏi trong trò chơi "Chung sức học đường" khá đa dạng, cũng may Quý Ức vẫn còn đến trường nên nhớ kỹ nhiều thứ, cô dễ dàng giành lấy hạng nhất trong trò chơi lần này. 

Đọc truyện chữ Full