DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 69

CHƯƠNG 69

Thật ra Tôn Mạc đã từng nhìn thấy Trình Kiêu móc tấm thẻ tử kim này ra ở Biển Lam rồi, Cô ta biết đây là thứ Lôi Chấn Vũ cho anh, hình như rất quý trọng. Nhưng cô ta không biết cụ thể trong thẻ có bao nhiêu tiền!

“Đây là?” Đầu tiên trên mặt quản lý lộ ra vẻ nghi hoặc, lại nhìn Lôi Hồng Húc đang tức giận một hồi, nhất thời khẳng định được suy đoán trong lòng.

“Má ơi, đây là thẻ tử kim chí tôn của Chủ tịch Lôi!” Quản lý trực tiếp sợ đến thất thanh nói.

Lôi Chấn Vũ từng vì ba tấm thẻ này mà đặc biệt mở đại hội mời công nhân viên đến dự họp, để tất cả nhân viên trong công ty đều biết đến tấm thẻ này.

Hơn nữa Lôi Chấn Vũ còn từng nói, người có tấm thẻ này của ông khi mua sắm bất cứ thứ gì ở trung tâm thương mại thuộc tập đoàn Chấn Vũ đều sẽ được miễn thanh toán.

Trung tâm thương mại này chính là sản nghiệp do công ty con của tập đoàn Chấn Vũ mở ra.

“Thẻ tử kim chí tôn? Làm sao có thể?” Lưu Tào Khang cũng thất thanh kêu lên, sau đó vẻ mặt hồ nghi nhìn sang Trình Kiêu.

Lý Ngôn không hiểu hỏi: “Thẻ tử kim chí tôn là cái gì?”

Sắc mặt Lưu Tào Khang âm trầm nói: “Là loại thẻ do Lôi Chấn Vũ đặc biệt làm ra, tổng cộng có ba cái, một cái cho Mã đại lão Mã Tài, một cái cho thị trưởng đại nhân của thành phố Hà Tây!”

“Lôi Chấn Vũ đã từng nói ông ấy sẽ biếu ba tấm thẻ cho người ông tôn kính nhất!”

“Cái gì?” Lần này ngay cả Lý Ngôn cũng bối rối!

Người Lôi Chấn Vũ tôn kính nhất? Đưa mắt nhìn toàn bộ Hà Tây thì cũng chỉ có thị trưởng đại nhân và Mã Tài thôi.

Hiện tại Lôi Chấn Vũ lại biếu tấm thẻ thứ ba cho Trình Kiêu, chẳng phải là nói trong mắt Lôi Chấn Vũ, Trình Kiêu trở thành một nhân vật có thể đứng ngang hàng với thị trưởng đại nhân, còn có cả đại lão Mã Tài sao?

“Trò đùa này hơi quá rồi đó!” Lý Ngôn trợn mắt há hốc mồm.

Nghe Lưu Tào Khang giải thích xong, nhìn thấy cái vẻ khó coi trên mặt anh ta, hai người Vương Hiểu Hi và Triệu Cương cũng lộ ra biểu cảm khó có thể tin nổi.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn, trong trẻo nhưng lạnh lùng tuyệt thế của Y Linh cũng đầy kinh ngạc, hóa ra một Trình Kiêu nhìn có vẻ bình thường lại có bối cảnh kinh khủng như vậy.

Thời điểm Tôn Mạc tiếp xúc với tấm thẻ này ở Biển Lam lần đầu tiên, Cô ta còn cho rằng thái độ của Thư kí Dương đối với tấm thẻ có phần thận trọng quá mức.

Ngày hôm nay nhìn thấy ngay cả Lưu Tào Khang cũng mang vẻ mặt ngưng trọng, Cô ta mới hiểu thì ra tấm thẻ tử kim trước mắt sang quý tới cỡ nào.

Chỉ là mặc kệ ra sao Cô ta cũng không tài nào hiểu nổi, Trình Kiêu có tài đức gì mà lại khiến Lôi Chấn Vũ biếu một thứ trân quý như vậy.

“Trình Kiêu, rốt cuộc tôi cũng hiểu rồi! Khó trách từ sau khi trở về từ nhà họ Lôi, anh lại mang theo tư thái cao ngạo không ai bì nổi, hóa ra tấm thẻ này chính là chỗ dựa của anh!” Tôn Mạc nhìn Trình Kiêu lạnh lùng nói, tự cho là đã nhìn thấu Trình Kiêu.

“Thế nhưng tôi vẫn dùng câu nói kia, thực lực của người khác suy cho cùng cũng là của người khác, chỉ có chính mình mạnh mẽ mới thật sự mạnh mẽ. Nhà họ Lôi có thể giúp anh trong chốc lát nhưng không giúp được cả đời!”

“Cho nên tôi mong anh hãy nhận thức rõ xem mình là ai, nếu không dựa vào nhà họ Lôi che chở, anh căn bản không thể trêu chọc nổi!”

Đọc truyện chữ Full