DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1849

Chương 1849:

Hàn Thường Sơn ra lệnh: “Ra tay!”

Trong chốc lát bọn tên mặt sẹo bạo động.

Mười mấy người cầm theo gậy vung gậy đánh Diệp Phi.

“BốpP Chưa đợi bọn họ lại gần, Diệp Phi đã hừ lạnh một tiếng, dậm nhẹ chân phải về phía trước.

Chỉ nghe tiếng răng rắc, sàn nhà đá cẩm thạch trong nháy mắt vỡ vụn.

“Vụt vụt vụt!”

Mấy chục mảnh đá bay tới khiến đám vệ sĩ không tránh kịp, từng tên một bị đá đập trúng, tiếng binh bốp vang lên.

Bọn họ vừa giơ hai tay ngăn lại vừa kêu r3n không thôi lùi về sau.

Chỉ là lùi được mấy mét thì ngã ra đất, đầu gối tung tóe máu tươi, rõ ràng là bị đá đập trúng.

Dù tên mặt sẹo rất mạnh, một mình ngăn mười mấy mảnh đá, nhưng hai tay và thân thể cũng đau đớn không thôi.

Ngay sau đó một mảnh đá đập trúng đầu gối, càng khiến mặt anh ta đau đớn quỳ sụp xuống.

Tên mặt sẹo cố gắng vùng vẫy, nhưng trước sau vẫn không thể đứng thẳng người được, cơn đau từ đầu gối khiến anh ta hoàn toàn không còn sức đánh đấm.

Sau khi anh ta tức giận cũng kinh ngạc không gì so sánh được.

Diệp Phi trông không có gì đặc biệt, bản lĩnh lại hơn anh ta mấy con phố Âe Thấy đám vệ sĩ ngã ra đất, nơi đó lại yên tính.

Sao bọn họ có thể ngờ được mười mấy tên vệ sĩ được huấn luyện bài bản còn chẳng chạm được vào góc áo Diệp Phi đã ngã xuống rồi.

Càng khủng khiếp hơn là, một cú đạp của Diệp Phi lại làm vỡ nền nhà bằng đá cẩm thạch.

Các quý phu nhân quý phái bọn họ kẹp chặt chân theo bản năng.

Hàn Thường Sơn cũng cảm thấy miệng lưỡi khô rát, cầm ly nước trà tận ba lần liên tiếp cũng không thể uống được Lúc này, không ít người ở đó đã tin lời Diệp Phi nói, dẫu sao thì thực lực này cũng không thể khinh thường được.

“Tử Thất, cái nhà này quá máu lạnh, quá thờ ơ, ngay cả bố đẻ cũng ép em, không ở thì thôi”

Diệp Phi phủi hai tay nhìn Hàn Tử Thất: “Đi với anh rời khỏi nhà họ Hàn đi, ngoại trừ việc công ra thì sau này đừng đến đây nữa”

“Thảng khốn, chuyện nhà họ Hàn không đến lượt cậu khoa tay múa chân”

Dù Hàn Thường Sơn sợ hãi bản lĩnh của Diệp Phi nhưng vẫn giữ cường thế như cũ trừng Hàn Tử Thất.

“Tử Thất, cháu đừng có ăn cây táo rào cây sung khiến nhà họ Hàn thất vọng?

Vô cùng khí thế.

“Thất vọng?”

Diệp Phi cười ha ha nhìn Hàn Thường Sơn, trong nụ cười lộ ra sự giễu cợt “Hình như người bao vây đánh tôi và Tử Thất là ông”

“Tôi nói cho ông biết, nếu không phải nể mặt ông là ông nội của Tử Thất, chắc chắn hôm nạy tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ông”

Anh đe dọa nhìn Hàn Thường Sơn, nói: “Không dìm ông xuống biển thì cũng phải cho ông hai cái bạt tai”

“Tử Thất, đã thấy chưa? Đã nghe chưa?”

Cái mặt già của Hàn Thường Sơn dữ tợn hẳn lên.

“Con nhóc, đe dọa người thân của cháu trước mặt mọi người như thế, chẳng lẽ cháu không cảm thấy tức giận sao?”

“Cháu qua đây cho ông, trước mặt mọi người, nói cho cậu ta, cháu muốn cắt đứt quan hệ với cậu ta”

Ông ta vỗ bàn ra lệnh cho Hàn Tử Thất: “Bảo cậu ta cút đi!”

 

Đọc truyện chữ Full