DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám
Chương 299

Chương 299:

 

“Mẹt”

 

Cơ Dã Hỏa tức khắc có chút hoảng.

 

Trừ bỏ lần trước ba đột nhiên té xỉu, anh còn không có gặp qua người mẹ cường thế con mắt đỏ lên, anh do dự một chút, vẫn là đi trở về, ngồi vào bên người bà: “Mẹ, mẹ làm Sao Vậy.”

 

*“A Dận! Mẹ biết trong lòng con tức giận ba mẹ, chính là hiện tại lúc này, ba mẹ cũng chỉ có thể dựa hai người các con, công ty hiện tại đã như thế này, ai cũng khó mà nói về sau sẽ thê nào. Vài công ty vôn hợp tác với chúng ta đã vào thời khắc quan vọng, ngay cả ngân hàng đều không muốn cho chúng ta vay.”

 

Hai anh em trầm mặc.

 

Thấy thé, Liễu Uyễn Lê lại lần nữa giữ chặt tay bọn họ.

 

“Hiện tại ba mẹ chỉ có dựa vào các con thôi.”

 

Tiêu Dục nhíu mày: “Mẹ, mẹ muốn tụi con làm gì?”

 

“Trước tiên mẹ đã kiếm cho hai con đối tượng xem mắt X v15 11202 184 sutS2 dÐer or triiaatc L0 uc cọc biÊ 3E Và rồi, các cô ây đêu là nhân vật nồi tiêng thê gia tại Vân Thành, chỉ cần tiến đến thành công, đến lúc đó có nhà thông gia giúp đố, những nhà đối tác cùng ngân hàng cũng sẽ cho chút mặt mũi, có thể giải quyết tình trạng lửa sém lông mày của chúng ta.”

 

Sát!

 

Cơ Dã Hỏa kinh ngạc!

 

Đây là kêu anh đi bán thân sao?

 

Cơ Dã Hỏa tức khắc bùng nổ.

 

Anh không nói hai lời “Xoát” một chút đứng lên, khuôn mặt trầm xuống, đứng dậy liền chuẩn bị đi ra ngoài.

 

Liễu Uyển Lê tựa hồ đã sớm đoán được anh sẽ như vậy, bà cũng bỗng nhiên đứng dậy: “Tiêu Dận, hôm nay con dám đi ra cánh cửa này.”

 

“Liền cùng đoạn tuyệt quan hệ với con sao?” Cơ Dã Hỏa ngắt lời bà, anh vẫn trong trạng thái bực tức nói: “Mẹ! Mẹ có thể không cần mỗi lần đều uy hiếp con được hay không, đều dùng lý do này!”

 

Liễu Uyễển Lê không nói gì.

 

Một cái phương pháp nếu như có thể một mực có hiệu quả, bà cần gì phải đổi những phương pháp khác.

 

“A Dận, con không thể hiểu cho ba mẹ sao, hiện tại công ty đã thành như vậy. Con là của con trai ruột của ba mẹ, vì cái gì con không muốn giúp chúng ta? Mẹ biết trong lòng con có khúc mắc, giận ba mẹ mấy năm qua không quan tâm đến con. Nhưng chúng ta cũng không có cách nào, con khăng khăng muốn vào giới giải trí, con có biết những người có quan hệ với chúng ta, ở sau lưng đều nghị luận chúng ta như thế nào không?”

 

Cơ Dã Hỏa cười lạnh.

 

Chỉ bởi vì người khác nghị luận, có thể đối không quan tâm tới đứa con ruột như anh nhiều năm như vậy.

 

Nói trắng ra là, bất quá chính là không qua được mặt mũi, cảm thấy anh làm mát mặt bọn họ.

 

Mắấy năm nay.

 

Từ lúc anh vào giới giải trí đến khi đạt được thành tựu như ngày hôm nay, quãng thời gian đó đã trải qua không ít gian khổ.

 

Mà người làm ba mẹ như bọn họ.

 

Có từng quan tâm anh có mệt hay không đâu?

 

Chưa từng có!

 

Nói trong lòng không có oán hận, đó là không có khả năng.

 

*A Dận, ba mẹ cực cực khổ khổ nuôi dưỡng con nên người, hiện tại ba mẹ gặp khó khăn, con chẳng lẽ không thể giúp một phen sao?”

 

“Có thể!”

 

Liễu Uyễn Lê vui vẻ.

 

Cô vừa muốn nói cái gì liền nghe được Cơ Dã Hỏa nói tiếp: “Con sẽ đem tiền của mình cho ba mẹ xoay vốn.”

 

Tiền?

 

Hiện tại là chuyện tiền bạc sao?

 

Huống chỉ, coi như thật sự cần tiền, trong tay anh ta có chút tiền ấy, đối với công ty mà nói bất quá là như muối bỏ biển mà thôi.

 

*A Dận!”

 

“Con cũng chỉ có thể làm như vậy thôi, còn muốn con bán mình sao? Xin lỗi, làm không được!”

 

Liễu Uyễển Lê tức đến run cả người: “Con nói cái kiểu gì vậy! Mẹ khi nào kêu con bán thân! Con năm nay đã 24 tuổi, vốn dĩ đã đến tuổi yêu đương, mẹ chỉ là tìm kiếm mấy.

 

người thích hợp cho con, như thế nào lại thành bán thân rôi!”

 

*Úc ~ vậy ý mẹ là, kêu con lừa gạt tình cảm của máy cô gái đó, sau đó lợi dụng gia thế người ta, giúp trong nhà vượt qua cửa ải khó khăn sao?”

 

Liễu Uyễển Lê nghẹn lại.

 

Cô đương nhiên vô cùng hy vọng Tiêu Dận cùng Tiêu Dục đều có thể cưới con nhà giàu nhưng cô cũng biết, A Dận cùng Tiêu Dục bất đồng, anh từ nhỏ đã phản nghịch, để anh ấy nghe lời bà đi xem mặt căn bản chính là không có khả năng.

 

Càng đừng nói là kết hôn.

 

Cho nên…

 

Ý của bà ta đúng như Tiêu Dận nói.

 

Chỉ là…

 

Nghĩ cũng chỉ là nghĩ.

Đọc truyện chữ Full