DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám
Chương 433

Chương 433:

 

“Bây giờ con cũng còn nhỏ”

 

“Không được, không được!”

 

Khi hai mẹ con đang giằng co, Tiêu Lăng Dạ đi tới: “Để anh đi! Quán Quán, em đi vào nhà vệ sinh xả bồn nước ám.”

 

“Anh sao?” Lâm Quán Quán nhìn anh một cách hoài nghi.

 

*Yên tâm, anh có thể.”

 

Lâm Quán Quán nửa tin nửa ngờ, lưu luyễn bước vào nhà vệ sinh.

 

Phòng bệnh.

 

Tiêu Lăng Dạ cởi áo khoác ra, đặt tay lên chăn của cậu bé, Duệ Duệ nhìn anh ấy một cách phòng bị và lạnh lùng nói: “Không cần chú!”

 

“Trên mông của cháu dính thứ gì đấy,cháu không cảm thấy khó chịu sao.”

 

Khó chịu!

 

Rất khó chịu.

 

Duệ Duệ không dám nhúc nhích, nhưng để Tiêu Lăng Dạ rửa sạch mông cho cậu…

 

Cậu bé thà bị khó chịu còn hơn.

 

Cậu đè chăn lại: “Cháu đồng ý cho mẹ là người rửa sạch mông cho cháu.”

 

Hai người giằng co.

 

Một lúc lâu sau.

 

Tiêu Lăng Dạ đột nhiên nói: “Cháu có nhận ra rằng, mẹ cháu đang gầy đi không?” Ị Duệ Duệ nhìn anh đầy cảnh giác: “Chú muốn nói cái gì?”

 

“Cháu nên thương mẹ của cháu hơn nữa nhất là trong những ngày này, mẹ cháu ở đoàn phim để đóng phim, mỗi ngày đều đi sớm về khuya, bên ngoài dáng vẻ nhẹ nhàng và điềm tĩnh nhưng đôi khi đang ngủ lại giật mình thức giấc vì lo cho cháu.”

 

Mẹ cháu ngủ, sao chú ở bên cạnh mẹ!

 

Duệ Duệ nắm bắt được điểm mắu chốt, cậu bé trừng mắt lên nhìn Tiêu Lăng Dạ, cắn răng nói: “Đồ độc ác nham hiểm, chú muốn chinh phục mẹ cháu trong lúc cháu đi vắng! Cháu nói cho chú biết, cháu không để chú thành công đâu!”

 

Tiêu Lăng Dạ ho nhẹ một tiếng: “Điều đó không quan trọng, quan trọng là…… Mẹ lo lắng cho cháu cả đêm không ngủ, mệt mỏi trong công việc của chính mình. Bây giờ, cháu muốn mẹ tiếp tục lo lắng cho cháu nữa sao?”

 

Đương nhiên cậu bé không muốn vậy rồi.

 

Vẻ mặt của Duệ Duệ có chút buông lỏng.

 

“Mẹ cháu sẽ rất buồn khi nhìn thấy cháu không chăm sóc tốt cho bản thân.”

 

“Chú mới không chăm sóc bản thân!”

 

Tuy là nói như vậy nhưng cậu bé lại buông lỏng góc chăn đang nắm chặt.

 

Tiêu Lăng Dạ mở chăn bông.

 

Anh khom lưng, luồng tay vào dây thun quản, lập tức cậu bé vô cùng căng thẳng.

 

Tiêu Lăng Dạ chậm rãi cởi quần cậu ra, kéo xuống cái ấy.

 

Anh kéo thứ nước màu xanh lục đó ra, quần lót, quần ngoài, khăn trải giường bệnh đều bị bẩn, ướt hết cả một vùng.

 

Lúc này, Lâm Quán Quán đem nước ấm tới.

 

Duệ Duệ lập tức che chăn lại.

 

“Đem nước ám để chỗ này là được, em ra ngoài trước đi.”

 

Lâm Quán Quán không yên tâm: “Thật sự không cần em sao?”

 

“Không cần!”

 

Lâm Quán Quán cắn môi, từ phòng bệnh đi ra ngoài.

 

Ra khỏi cửa thì đụng phải Tiêu Diễn vừa mới chạy đi lấy quần áo về.

 

“Tiểu Quán Quán, sao chị lại đứng ở đây, anh của em đâu?”

 

“Anh ấy đang vệ sinh cho Duệ Duệ.”

 

Tiêu Diễn kinh ngạc!

 

OMGI Anh ấy rửa mông cho Duệ Duệ sao?

 

Anh trai hắn nổi tiếng là bị bệnh sạch sẽ nha, anh có thể làm chuyện này sao!

 

Tiêu Diễn nuốt nước miếng, nhìn về phía Lâm Quán Quán: “Vậy sao chị lại ra đây đứng?”

 

“Duệ Duệ nói, nam nữ thụ thụ bắt thân.”

Đọc truyện chữ Full