DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám
Chương 584

Chương 584:

 

Bà Lãnh cũng nhận thấy lúc này tâm trạng Lâm Song Song đang chán nản, bà bước tới phủi bông tuyết trên người cô: “Sao vậy, có phải Quân Lâm lại bắt nạt con không?”

 

Lâm Song Song miễn cưỡng nở nụ cười: “Không có… Mẹ, Quân Lâm anh ấy bận quá, con đợi anh ấy hai tiếng mới nhìn thấy anh, vậy mà anh cũng không rảnh để về ăn cơm với con. Nhưng không sao đâu… Hôm nay con có bảo ông Lý làm thêm một vài món ăn, chúng ta hãy ăn ở nhà.”

 

Bà Lãnh nghe thấy liền bùng nổ: “Quân Lâm thực sự bắt con đợi tận hai tiêng?”

 

Đôi mắt Lâm Song Song đỏ hoe, làm ra dáng vẻ cực kỳ ủy khuắt, cô hít hít cái mũi: ‘Không sao đâu mẹ… Quân Lâm là đàn ông, mà đàn ông thì phải chú trọng sự nghiệp, anh ấy làm việc chăm chỉ để cuộc sống của gia đình này tốt hơn thôi.”

 

Nghe được Lâm Song Song nói như vậy, trong lòng bà Lãnh vừa nhẹ nhõm nhưng cũng vừa áy náy.

 

Bà vui mừng vì có được con dâu ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy.

 

Áy náy.

 

Bọn họ che giấu chuyện tình yêu của con trai với Hứa Dịch.

 

Bà Lãnh cùng ông Lãnh cũng vì thúc đẩy mối quan hệ vợ chồng hai đứa nên mới chuyển đến sống cùng, hai vợ.

 

chồng già mới chuyển đến được máy ngày, sinh hoạt hằng ngày của Lâm Song Song cũng không quá hiểu biết, họ thực sự nghĩ Lãnh Quân Lâm đã khiến cô phải chịu ủy khuất.

 

Bà Lãnh thở dài, vỗ vỗ tay cô: “Con ngoan, khiến con phải chịu ủy khuất rồi.”

 

“Mẹ, con không cảm thấy ủy khuát.”

 

Bà Lãnh lại lần nữa thở dài.

 

Cô gái tốt như vậy.

 

Con trai của bà sao lại không nhìn thây!

 

Lâm Song Song đang chuẩn bị lên lầu nghỉ trưa thì đột nhiên nhìn thấy ông Lãnh mặc một bộ áo dài, nhìn rất có khí chất, cô lại nhìn bà Lãnh, bà Lãnh hôm nay cũng vô cùng ăn diện, trên cổ còn đeo một chuỗi trân châu.

 

Cô sửng sốt một chút: “Ba mẹ, hai người định ra ngoài sao?”

 

“Ừ!” Bà Lãnh trả lời cô: “Hôm nay là ngày 5 tháng giêng âm lịch, theo tục hằng năm, mẹ cùng ba con chuẩn bị đi thăm một người bạn cũ.”

 

Sau khi suy nghĩ, bà Lãnh giữ chặt tay cô: “Con có muốn đi cùng không?”

 

“Nhà ai ạ?”

 

“Nhà họ Tiêu!”

 

Lâm Song Song sửng sốt.

 

Vốn dĩ cô không quan tâm lắm về vấn đề này, nhưng khi nghe thấy hai chữ Tiêu gia, cô lập tức quan tâm: “Mẹ, là Tiêu gia nào ạ?”

 

“Còn có thể là Tiêu gia nào, tập đoàn Tiêu thị con biết không?”

 

Lồng ngực Lâm Song Song nhảy loạn xạ: “Là tập đoàn quốc tế Tiêu thị?”

 

Bà Lãnh gật đầu.

 

Nhịp tim Lâm Song Song đập ngày càng dồn dập.

 

Cô nghẹn họng nhìn trân trối: “Mẹ, nhà của chúng ta, có lui tới với nhà họ Tiêu sao?”

 

“Đúng vậy, nhà của chúng ta cùng nhà họ Tiêu đã thân thiết với nhau từ lâu, trước kia khi Quân Lâm còn nhỏ, chúng ta sống trong cùng một khu biệt thự, sau này, nhà của chúng ta dọn ra ngòai, nhưng nhiều năm nay vẫn hay lui tới.”

 

Sát!

 

Cả người Lâm Song Song kích động đến phát run.

 

Nhà họ Lãnh kinh doanh vật liệu gỗ, cô vẫn luôn biết Lãnh gia có tiền, của cải hùng hậu nhưng hoàn toàn không nghĩ đến nhà bọn họ lại thân thiết với nhà họ Tiêu!

 

Mặc dù năm đó Tiêu Lăng Dạ có đên khi cô kêt hôn với Lãnh Quân Lâm, nhưng cô chỉ nghĩ rằng hai nhà lưu tới để bàn chuyện làm ăn.

 

Không nghĩ tới.

 

Gia đình thân thiết với nhau máy đòi!

 

Có thể cùng thân thiết với nhà họ Tiêu.

 

“Mẹ…” Lâm Song Song nuốt nước miếng: “Sao trước kia con lại không biết quan hệ của nhà chúng ta với nhà họ Tiêu.”

 

Bà Lãnh xấu hổ cười cười.

 

Bởi vì…

 

Gia đình họ từng sống cạnh biệt thự của Tiêu gia. Trong khu biệt thự đó, không ai không biết gia đình họ. Không chỉ biết gia đình họ mà còn có cả Hứa gia.

Đọc truyện chữ Full