DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám
Chương 11 42

CHương 1142:

 

Cô ta thỉnh thoảng sẽ nói cái gì đó với ông cụ và Khương Ninh, xem ra dáng vẻ vô cùng quen thuộc.

 

“Kít”

 

Tiêu Diễn phanh một cái, “Chu Tư Tư sao lại ở chỗ này.”

 

“c8 Lâm Quán Quán bình tĩnh nhìn Chu Tự Tư, lông mày nhướng lên, không nói gì.

 

Ngược lại là Tiêu Diễn không bình tĩnh.

 

“Mẹ em sao lại để Chu Tư Tư đến nhà. Tiểu Quán Quán, hay là chúng ta trở về đi?”

 

“Trỏ về?” Lâm Quán Quán nhếch môi, “Trở về làm gì! Chu Tư Tư này…

 

chị còn chưa đi tìm cô ta, cô ta lại đưa tới cửa, cơ hội ngàn năm khó có được như vậy, sao có thể trở về chứ!”

 

Giỏ tròi Tiêu Diễn nghĩ lại, Chu Tư Tư căn bản không phải là đối thủ của Tiểu Quán Quán, loại kịch xé bức này nếu bỏ lỡ, cuộc đời và con cá muỗi có gì khác nhau chứ?

 

Anh ấy quyết định không đi nữa.

 

Tiêu Diễn giãm chân ga, lái xe vào biệt thự.

 

“Sao còn chưa tới!”

 

Khương Ninh và ông cụ có chút nóng nảy, bọn họ nhớ Tâm Can, hét lần này tới lần khác lại không thể chạy đến Hương Tràn Tử quận thăm, cho nên, hai người họ chỉ có thể lặng yên chạy đến trường Tâm Can lén lút nhìn cô bé một cái.

 

Giờ phút này, Tâm Can rốt cục đã trở về, bọn họ cũng có thể quang minh chính đại nhìn cô bé.

 

Hơn nữa… còn có Duệ Duệ.

 

Biết hôm nay Duệ Duệ sẽ tới, hai người họ vừa kinh ngạc vừa vui.

 

Khương Ninh ở trong biệt thự chờ với tâm trạng lo lắng, dứt khoát chạy đến cửa chờ, tâm tình của ông cụ cũng giống của bà ấy, cho nên đều canh giữ ở cửa lón.

 

Hai người đợi một tiếng rưỡi.

 

Khương Ninh càng chờ càng tức giận.

 

“Lâm Quán Quán có phải cô ý đùa giỡn chúng ta hay không? Cổ ta căn bản không có ý. định dân Tâm Can tới đây, cố ý đồng ý chúng ta, chính là vì đê cho chúng ta vui mừng một hồi?”

 

Ông cụ an ủi bà ấy, “Không, A Diễn không phải cũng gọi điện thoại nói tới sao?”

 

“Vậy tại sao họ chưa đến? Đã bao lâu rôi!”

 

“Chờ một chút đi.”

 

Đẳng sau.

 

Chu Tư Tư nhìn Khương Ninh càng ngày càng phiền. não, con ngươi lóe lên, nghiêng ô vê phía Khương Ninh, lúc này mới nói, ‘Bác gái, sắp án trưa rồi, lúc này thời tiết đang nóng, thân thể bác và bác trai cũng không tốt lắm, vẫn là trở về phòng khách chờ đi, tuyệt đối đừng đề bị say nắng.”

 

“Đứa trẻ tốt, bác gái không sao.” Nhìn thấy hơn phân ¡ nửa thân thê Chu Tư Tư đều phơi nắng dưới ánh mặt trời, ánh mắt Khương Ninh chọt lóe, “Con nóng không?”

 

Chu Tư Tư được chiều chuộng kinh ngạc, vội vàng xua tay, “Không nóng không nóng! Tư Tư không nóng chút nào.

 

Mặc dù nhìn thấy mồ hôi trên trán cô ta, nhưng nghe cô ta nói không nóng, Khương Ninh cũng thật sự tưởng cô ta không nóng, không mở miệng quan tâm đến cô ta nữa.

 

Mặc dù vậy, Chu Tư Tư cũng rất vui vẻ.

 

Người trước mắt là Khương Ninh!

 

Mẹ đỡ đầu của Tiêu Lăng DạI Lúc trước, cô ta và Tiêu Lăng Dạ trở vệ từ kinh thành, cô ta đã được Tiêu Lăng Dạ sắp xếp ở trong một khách sạn, cô ta tràn đây ảo tưởng sau này có thể tiếp xúc nhiều với Tiêu Lăng Dạ, nhưng tưởng tượng tốt đẹp, hiện thực lại tàn khốc.

 

Cô ta ở trong khách sạn rất lâu, Tiêu Lăng Dạ lại chưa bao giờ liên lạc với cô ta.

Đọc truyện chữ Full