DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi
Chương 4598

Chương 4598

“Chúng ta nên làm sao bây giờ?” Quan Hạo Nhân quay sang nhìn Tân Tấn Tài.

Vẻ mặt Tần Tấn Tài rất khó xử: “Mặc dù anh hai trúng thuốc gây tê, nhưng thuốc †rong người anh ấy còn chưa được giải quyết. Chỉ có phụ nữ mới có thể giải loại thuốc này..”

Chuyện xảy ra quá đột nhiên nên Hạ Phi Dương không biết rõ đầu đuôi sự việc. Vừa nghe nói chỉ có phụ nữ mới có thể làm thuốc giải, cô ta vội nói: “Tôi làm được! Tôi có thể giúp được gì không?”

Hạ Phi Dương vừa dứt lời, vẻ mặt của Tần Tấn Tài và Quan Hạo Nhân trở nên rất quái dị. Tân Tấn Tài ngơ ngác nhìn Hạ Phi Dương, lắp bắp giải thích: “Phi Dương, ý tôi là anh hai bị hạ thuốc mê tình, người phụ nữ có thể giải độc cho anh ấy phải là người thân mật nhất với anh ấy mới được.”

Tần Tấn Tài đã nói tới nước này, nếu Hạ Phi Dương còn không hiểu thì thực sự sống uổng phí.

Thì ra Quan Triều Viễn lại bị trúng loại thuốc này! Chỉ có xảy ra quan hệ với phụ nữ thì mới có thể giải được dược hiệu. Quan Triều Viễn có vợ, cho dù làm thuốc giải thì cũng là vợ anh ấy, cô có là gì đâu?

Nhớ tới lời nói vừa rồi của mình, Hạ Phi Dương chỉ cảm thấy trên mặt nóng ran, nhưng trong lòng lại rất buôn khổ.

Alexander sợ Hạ Phi Dương nhất thời nghĩ quẩn nên tiến lên kéo cô ta ra: “Phi Dương, chuyện kế tiếp giao cho chính họ xử lý đi!”

Nhưng Hạ Phi Dương vẫn không yên lòng, giấy dụa tránh thoát Alexander: “Alexander, nếu anh còn việc bận thì hay đi trước đi, tôi thật sự không yên lòng.”

“Em còn có gì mà không yên lòng?

Tần Tấn Tài đều đang ở đây, ngay cả vợ của Quan Triều Viễn cũng ở đây, em ở lại cũng chỉ là dư thừa mà thôi! Em làm thế sẽ chỉ khiến mình càng thêm xấu hổ, chẳng lẽ em không biết hay sao?”

Alexander nói rất trắng trợn, thậm chí không chừa chút mặt mũi nào cho Hạ Phi Dương.

Mặc dù Hạ Phi Dương lăn lộn trong quân đội, tính cách rất kiên nghị, nhưng nghe Alexander nói vậy, cô vẫn sẽ cảm thấy rất xấu hổ. Cô ta ngẩng đầu lên nhìn cô gái đã hôn mê trong góc phòng.

Cô ấy tên là Tô Lam, khuôn mặt rất tinh xảo xinh đẹp, khí chất tươi mát thoát tục, thậm chí còn rất dễ gần gũi, khiến người ta không thể nảy sinh cảm giác phản cảm và cảnh giác đối với cô ấy.

Hạ Phi Dương lập tức nhận ra cô gái này chính là người trong màn hình điện thoại của Quan Triều Viễn. Cô ấy thậm chí còn xinh đẹp hơn cả trong ảnh. Hạ Phi Dương biết số lượng mỹ nữ mà Quan Triều Viễn từng gặp còn nhiều hơn cả cơm anh đã ăn, không thể nào rung động vì ngoại hình của một cô gái. Có lẽ cô gái yếu đuối kia có được đặc điểm mà mình không có, cho nên mới khiến Quan Triều Viễn nhớ mãi không quên.

Alexander cũng nhận ra lời nói của mình không ổn, ông ta xấu hổ đứng bên cạnh Hạ Phi Dương: “Phi Dương, thực ra anh…”

Hạ Phi Dương bất đắc dĩ thở dài, khóe môi cong lên: “Alexander, thực ra anh nói không sai đâu. Lời nói vừa rồi của tôi sẽ chỉ làm cho mình càng xấu hổ hơn mà thôi. Nhưng dù gì đi nữa, tôi cũng đã quyết định sẽ ở lại đây. Sau khi xác nhận Triều Viễn không còn nguy hiểm tới tính mạng, tôi sẽ lập tức rời đi”

Thấy thái độ kiên quyết của Hạ Phi Dương, Alexander cũng không nói gì nữa, chỉ im lặng đứng bên cạnh, thậm chí tư thế như muốn ở lại với Hạ Phi Dương, sau đó sẽ cùng nhau rời đi.

Tần Tấn Tài quay lại nhìn Hạ Phi Dương: “Phi Dương, mặc dù tôi biết yêu cầu của tôi hơi vô lễ, nhưng ở đây chỉ có mình cô là nữ, có thể làm phiền cô xử lý vết thương của chị dâu, lại kiểm tra xem cô ấy có bị thương chỗ khác không”

“Tần Tấn Tài, cậu đừng quá đáng!”

Sắc mặt Alexander lập tức thay đổi.

“Xin hỏi ở đây có chuyện của anh không? Phiên anh câm mồm hộ cái!”

Tân Tấn Tài không có chút thiện cảm nào với Alexander, lạnh lùng nhìn lướt qua ông ta, vẻ mặt ghét bỏ.

Đọc truyện chữ Full