DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1885

Chương 1885:

Ang biết Hàn Thường Sơn trước ngạo mạn sau cung kính, là kiêng kị mình diệt cứ điểm Hẻm Ô Y, cùng chấp chưởng nguyên nhân tàu biển chở khách định kỳ Trạng thái hiện tại của ông ta, chỉ sợ là sau khi cầu xin mình tha thứ, còn muốn tiếp tục phân một chén canh trong ván cược.

Anh không chê cười, ngược lại còn bộc lộ một tia thưởng thức đối với Hàn Thường Sơn.

Đường đường là chủ của một gia tộc giàu có, có thể bỏ xuống lòng kiêu ngạo và mặt mũi như vậy, quá hiếm có.

“Diệp thần y, lần trước cũng là lão thân lỗ mãng, chưa phân rõ đúng sai đã khiêu chiến với cậu, còn làm tổn thương đến tình cảm của Tử Thất”

Lúc này, Tịch Diệt sư thái cũng thu hồi vẻ mặt không ai bì nổi, cung kính mở miệng nói với Diệp Phi: “Ngày đó sau khi từ phòng ăn trở về, tôi đã đóng cửa suy nghĩ rất nhiều ngày!

“Hôm nay có cơ hội gấp lại, tôi phải nói một tiếng xin lỗi với cậu”

Lần trước sau khi bà ta bị Diệp Phi một quyền đánh bại, trong lòng còn nghĩ muốn báo thù, hôm nay mời Hàn Thường Sơn tới, cũng là thương lượng cách đối phó với Diệp Phi.

Kết quả từ trong miệng Hàn Thường Sơn bà ta biết được, không chỉ có nhà họ Hàn bị thu thập, Long Thiên Ngạo cũng bị đuổi đi, bà ta liền quyết định biến chiến tranh thành tơ lụa.

Nếu phải ăn thua đủ với Diệp Phi, còn không bằng tạo quan hệ với Nam Cung Yến và Hàn Tử Thất, để cho mình vớt vát được chỗ tốt từ phía Diệp Phi.

Nhìn vẻ mặt cung kính của Tịch Diệt sư thái, Diệp Phi lại cười một tiếng: “Sư thái cũng khách sáo rồi, không đánh nhau thì không quen biết”

Không phải kẻ thù sống chết, Diệp Phi cũng không muốn phải không chết không được.

“Không khách sáo, không khách sáo!”

Hàn Thường Sơn và Tịch Diệt sư thái cùng nhau giơ chén rượu lên: “Nào, cậu Diệp, chúng tôi kính cậu một chén”

“Chúng tôi làm, cậu cứ tùy ý”

Bọn họ chụm ba chén rượu đầy lại với nhau, giống như thành ý hôm nay của bọn họ.

“Lão Hàn và sư thái nế tình như vậy, Diệp Phi liền kết giao bạn bè với hai vị”

Phi cầm chén rượu lên nhẹ nhàng đụng một cái, sau đó nhấp một ngụm nhỏ.

“Cảm ơn cậu Diệp, cảm ơn cậu Diệp!”

Hàn Thường Sơn và Tịch Diệt sư thái thụ sủng nhược kinh, ực một cái cạn ba chén rượu.

Cách đó không xa, thư ký Mễ từ trong toilet đi ra vừa hay nhìn thấy một màn này, gắt gao bắt lấy ống tay áo rồi ngây ra như phông.

Một tia kinh ngạc nồng đậm bay thẳng vào đại não.

Uống rượu xong, Diệp Phi quay bước trở về phòng, lúc đi lướt qua còn liếc nhìn thư ký Mễ.Chỉ một cái liếc mắt mà khiến thư ký Mễ run bắn, không một lời nói nhưng ý đồ cảnh cáo rõ ràng.

‘Ý muốn cô ấy hãy quên hết những điều mắt thấy tai nghe đi.

Thư ký Mễ run lẩy bẩy.

Tuy cô ấy chưa biết thân phận của Diệp Phi nhưng người mà có thể khiến cho Hàn Thường Sơn và sư thái Tịch Diệt khiếp sợ tuyệt nhiên không phải dạng tầm thường.

Ngay đến Tiền Gia Hân còn không thể khiến cho họ nể sợ như vậy.

Cô ấy cắn môi, mặt cúi gảm, nuốt trọn nôi sợ hãi cùng những lời định nói xuống.

Bữa tiệc trưa nhanh chóng kết thúc, tuy Phác Anh Long đã dọa cho sư thái Tịch Diệt và Hàn Thường Sơn chạy mất, nhưng Tiền Gia Hân vẫn thấp thỏm không yên Nên ngồi ăn hơn một tiếng rồi rời khỏi nhà hàng chay, rồi sau đó hộ tống.

Đường Nhược Tuyết đến sở cảnh sát báo cáo.

Trên đường đi, Đường Nhược Tuyết nhất quyết đòi ngồi cùng xe với Diệp Phi, Phác Anh Long đành miễn cưỡng đi chung với Tiền Gia Hân.

Đọc truyện chữ Full