DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1887

Chương 1887:

Anh khế hỏi: “Sao lại tốt với anh như thế?”

Đường Nhược Tuyết nhìn Diệp Phi, nhẹ nhàng cất tiếng: “Ai tốt với em, em sẽ tốt lại với người đó gấp bội”

Lòng Diệp Phi rưng rưng cảm động, nhưng ngoài miệng thì đáp lại một cách cụt hứng: “Ý của em là nếu anh cho em một trăm tệ thì em sẽ cho lại anh hai trăm tệ hả?”

Anh rút ví tiền ra: “Nhanh lên, trong ví của anh còn hơn mười nghìn đô la Hongkong, cho em hết, em mau biến lại thành hai mươi nghìn cho anh đi!”

Đường Nhược Tuyết trừng mắt nhìn Diệp Phi, quát mắng không thương tiếc: “Cái loại xảo quyệt này sao anh không chết đi?”

Diệp Phi túm lấy tay cô và hôn lên: “Anh chết rồi thì tái hôn với em thế nào được…

Đường Nhược Tuyết nhéo Diệp Phi một cái Nửa tiếng đồng hồ sau, ô tô đã đến Sở cảnh sát Cảng Thành, Diệp Phi và Đường Nhược Tuyết vào trong đại sảnh.

“Cậu chủ Miêu, hình như thãng khốn Diệp Phi nó phát hiện ra chúng ta rồi Lúc này, trên chiếc xe Jeep, Miêu Gia Ý dừng lại ở hình ảnh của Diệp Phi ngoái đầu ở phủ cuối, đồng thời nói với Miêu Kinh Vân đang nhầm mắt nghỉ ngơi “Phát hiện thì phát hiện thôi”

Miêu Kinh Vân từ từ mở mắt, nhìn vào hình Diệp Phi và nở một nụ cười dị hợm: “Ngày mốt, Đường Nhược Tuyết sẽ ra tòa làm chứng, chúng ta không có hành động gì mới là lạ. Lúc này bám theo Đường Nhược Tuyết đợi thời cơ ra tay quá là bình thường. Nhưng chỉ cần chúng ta không ra tay tấn công trước, anh ta sẽ không chủ động gây rắc rối cho chúng ta”

So với những ngày tháng vênh váo ở Long Đô, Miêu Kinh Vân của hiện tại đã tiết chế hơn nhiều, xử sự điềm tĩnh hơn, có thể thấy rõ thành quả chỉ dạy của Uông Kiều Sở.

“Cậu chủ Miêu, những người xuất sắc nhất đã đến Cảng Thành, bao gồm cả mười ba người chuyên dùng bùa ngải”

Miêu Gia Ý khẽ gật đầu rồi báo cáo tin tức mới nhất cho Miêu Kinh Vân: “Đội súng lục Hắc Ưng của cậu chủ Kim cũng đã lén vào trong sáng nay, các cao thủ vùng sa mạc là Đông Tà Tây Độc mà cậu chủ Uông mời tới cũng đã có mặt Chúng ta có đến ba trăm người có thể dùng được, các loại vũ khí nóng, lạnh và ám khí cùng thuốc độc đều đã chuẩn bị đầy đủ. Cậu chủ Uông đã nói toàn bộ số người và vũ khí này sẽ do cậu phụ trách. Nên chỉ cần cậu ra lệnh là chúng ta có thể huy động lực lượng hùng hậu giết Đường Nhược Tuyết và Diệp Pl Ánh mắt anh ta sôi sục, cuối cùng cũng đã có cơ hội trút mối hận với Diệp Phi khi ở Long Đô cho hả dạ.

Lần này có lực lượng hùng hậu, anh ta tin chắc có thể chèn ép Diệp Phi và Đường Nhược Tuyết “Chỉ giết người không thôi thì còn gì là thú vị?”

Miêu Kinh Vân vuốt ve cánh tay sưng vù của mình, cười bảo: “Chẳng phải Uông Kiều Sở suốt ngày bảo giết người là phải giày vò tra tấn còn gì?

“Trước khi giết người, chúng ta cũng phải học theo cậu chủ Long Đô, tra tấn đã chứ…”

Gần sáu giờ chiều, Đường Nhược Tuyết từ sở cảnh sát đi ra.

Sự việc kết thúc rất suôn sẻ, Tiền Gia Hân lại tổ chức một bữa tiệc cá nóc tuyệt ngon mời Đường Nhược Tuyết và Phác Anh Long, Dùng bữa xong, Tiền Gia Hân cảm thấy vẫn chưa thỏa thích, bèn kéo Đường Nhược Tuyết lên bar thư giãn.

Sự nhiệt tình và chu đáo của cô ấy làm cho Đường Nhược hoàn toàn không có cơ hội để từ chối Đường Nhược Tuyết đành bất lực đi theo.

Nhưng cô hiểu rõ, thay vì nói rằng Tiền Gia Hân chiêu đãi mình nồng hậu, chẳng bảng nói là cô ấy thể hiện sự ân cần niềm nở với Phác Anh Long.

Tuy Phác Anh Long tỏ ra không màng vật chất nhưng vẫn làm tròn bổn phận của một người vệ sĩ.

Anh ta không nói nhiều, tất cả đều nghe theo Đường Nhược Tuyết và Tiền Gia Hân.

Nửa tiếng đồng hồ sau, cả nhóm đã đến Alyssa.

Diệp Phi thấy thế nén nhịn cười, không ngờ thế giới nhỏ bé như vậy, Tiền Gia Gia Hân cũng đến đây giải tỏa.

Ban đầu anh muốn khuyên Đường Nhược Tuyết về sớm nghỉ ngơi, nhưng nhìn thấy chiếc du thuyền Alyssa thì lập tức từ bỏ ý định.

 

Đọc truyện chữ Full