DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết
Chương 674: Tổ tiên chi linh (1)

Ngẫm lại nếu Bệ Diệt và ba thái thượng trưởng lão thực tìm tới cửa, hắn cũng không gánh được, cũng chỉ mang Đạm Thai Lăng ra gánh trách nhiệm. Ai bảo nàng không nói một tiếng, làm cho hắn gánh tiếng xấu cho người khác chứ?

Càng làm cho Diệp Thần phiền muộn là, không ngờ mình "Bị" sủng hạnh cơ đấy, đây quả thực là vũ nhục nam nhân như hắn.

Con mắt Diệp Thần đảo qua, khóe miệng bỗng nhiên cười tà, không thể không duyên cớ bị chiếm tiện nghi, hắn phải tìm trở về mới được.

Dò xét Chân Ngạn trước mặt, xem bộ dáng kia của hắn, Diệp Thần đã biết rõ đây là người thẳng tính, trung thực, trong nội tâm khẽ động, cười ha hả nói với Chân Ngạn:

- Lời nói thật với các ngươi, đừng xem bệ hạ các ngươi bình thường lạnh như băng, kỳ thật bên trong vẫn đặc biệt ôn nhu nha.

Nói xong còn chặc chặc lưỡi như còn dư vị.

Nghe được Diệp Thần nói thì Chân Ngạn sững sờ, ngẩn người sững sờ nhìn qua Diệp Thần, hắn hoàn toàn không có ý tứ cho rằng Diệp Thần đang lừa gạt hắn, hắn suy nghĩ cả buổi, cũng hoàn toàn không cách nào tưởng tượng được bộ dáng Đạm Thai Lăng ôn nhu thế nào.

- Càng lạnh lùng như băng, càng kích thích dục vọng chinh phục của nam nhân, ngươi hiểu hay không?

Diệp Thần vẻ mặt cao thâm mạt trắc nói ra.

Chân Ngạn há hốc mồm, mờ mịt lắc đầu, con mắt ngây ngốc, bộ dáng thỉnh giáo Diệp Thần.

- Nhìn ngươi cũng không hiểu, lúc này ta không phải được bệ hạ các ngươi sủng hạnh, mà là ta sủng hạnh bệ hạ các ngươi! Lời này ngươi nên hiểu a?

Diệp Thần nhìn thấy bộ dáng ngây ngốc của Chân Ngạn, có chút muốn cười, quả nhiên ngốc tử dễ gạt.

Chân Ngạn vốn sửng sốt, sau đó rốt cục hiểu được, con mắt mở to ra, khó có thể tin nhìn qua Diệp Thần, miệng há to có thể nhét mười quả trứng gà vào, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

- Nam nhân nên khí phách một chút, như các ngươi nhìn thấy nữ nhân thì hai chân nhũn ra, căn bản không thể theo đuổi nữ nhân mà. Mặc dù như bệ hạ các ngươi là nữ cường nhân, cũng cần bị người chinh phục, cần phải có người cho nàng dựa vào, mới có thể đạt được nàng ưu ái.

Diệp Thần nói dối con mắt cũng không nháy mắt, dõng dạc lừa gạt Chân Ngạn.

Nhìn thấy Chân Ngạn bị chính mình lừa dối xoay quanh, trong nội tâm Diệp Thần thầm thoải mái không thôi, Đạm Thai Lăng không nói một tiếng mà khiến hắn gánh tiếng xấu, hắn cũng phải cho nàng gánh tiếng xấu mới được, bất kể như thế nào, ở chung với Đạm Thai Lăng đúng là áp lực rất lớn, hiện tại cuối cùng vẫn hiểu được đôi chút.

Chân Ngạn cân nhắc cả buổi, cuối cùng cũng tiêu hóa lời của Diệp Thần nói rõ ràng, một tay nện vào lòng bàn tay, "Ba" được một tiếng giòn vang, liều mạng gật đầu, thì ra là thế ah! Trách không được người của Hải yêu nhất tộc không có người nào theo đuổi bệ hạ, thì ra là không đủ khí phách.

Chân Ngạn nhìn qua Diệp Thần với ánh mắt cung kính và sùng bái.

- Đối với nữ nhân tốt thì một nam nhân phải có trách nhiệm, nhưng mà thời điểm nữ nhân không nghe lời nên đánh đòn phải đánh đòn, hiểu chứ?

Diệp Thần vẻ mặt khí phách, dùng tay ra hiệu, lại lộ ra vài phần dư vị, giống như hắn thật đánh mông của Đạm Thai Lăng.

Nhìn thấy thần sắc Diệp Thần, Chân Ngạn mặt đỏ lên, gật gật đầu, càng sùng bái Diệp Thần sát đất, không ngờ dám đánh mông của bệ hạ, đúng là quá cường hãn mà.

Nhìn thấy Chân Ngạn đang xấu hổ, Diệp Thần nghĩ thầm người Hải yêu nhất tộc đúng là đơn thuần ah, mình ở đây khoe khoang một trận, Chân Ngạn lại tin hắn, ngẫm lại bờ mông cao ngạo và đầy đặn của Đạm Thai Lăng, lúc nào có thể đánh vài cái thì đoán chừng cảm xúc rất không tồi.

Thời điểm Diệp Thần đang định thổi lớn, đột nhiên bên tai Diệp Thần có âm thanh tức giận và lạnh lẽo vang lên.

- Nếu như ngươi tiếp tục ở đây nói bậy, có tin ta giết ngươi hay không!

Giọng của Đạm Thai Lăng trong trẻo nhưng lạnh lùng lại pha chút tức giận vang lên, không còn tỉnh táo kiềm chế nữa, dường như có chút hổn hển.

Diệp Thần nhìn qua sâu trong bắc hải, lại nhìn qua Chân Ngạn bên cạnh, Chân Ngạn có lẽ không nghe thấy Đạm Thai Lăng nói, khóe miệng của hắn mỉm cười, không biết vì cái gì nhưng lại có một loại tự tin. Đạm Thai Lăng sẽ không giết hắn, mặc dù như thế hắn cũng không dám chọc giận Đạm Thai Lăng.

Không biết vì cái gì nghĩ đến thần sắc Đạm Thai Lăng hiện tại, Diệp Thần muốn cười lên vài câu.

- Dùng không bao lâu ta sẽ quay lại, đi trước!

Diệp Thần cười ha hả nói với Chân Ngạn, lăng không bay vút đi.

Chân Ngạn sùng bái nhìn qua Diệp Thần rời xa, hắn quyết định tiếp theo nhất định phải cầu Diệp Thần làm lão đại của mình. Bảo Diệp Thần dạy hắn làm thế nào bắt được tâm hồn thiếu nữ mỹ nhân Hải yêu tộc.

Hải yêu nhất tộc thập phần trung trinh với tình cảm, cả đời chỉ biết có một người bầu bạn, những mà mỹ nữ Hải yêu tộc đối đãi cảm tình rất chân thành, chọn lựa bầu bạn cũng cực kỳ thận trọng, cho dù hắn thực lực trong tộc cường đại, muốn tìm được mỹ nhân Hải yêu tộc vừa ý rất khó.

Thân ảnh Diệp Thần biến mất phía chân trời, Đạm Thai Lăng thu hồi ý niệm, dùng thân phận và địa vị cộng tính cách của nàng, tự nhiên sẽ không giải thích với Chân Ngạn cái gì. Nhưng mà bị Diệp Thần chiếm tiện nghi như vậy, trong nội tâm Đạm Thai Lăng khó bình tĩnh được, cắn cắn hàm răng ngà, trong nội tâm có vài phần không camlongf.

Trong Thủy Tinh Cung điện rộng lớn nhưng lại chẳng biết tại sao, cảm thấy nó quá trống trải cô tịch.

Đạm Thai Lăng đứng lặng trước rèm che, dung nhan xinh đẹp trang nhã như điêu khắc hoàn mỹ, nhớ tới Diệp Thần và Chân Ngạn nói những kia...

Rốt cuộc Đạm Thai Lăng không nhịn được cười lên, trong nháy mắt cả Thủy Tinh Cung to lớn này đã ảm đạm đi vài phần.

Nếu như có người Hải yêu nhất tộc nhìn thấy cảnh tượng này, đoán chừng sẽ chấn kinh rớt cầm xuống đất, thì ra bệ hạ xưa nay lạnh như băng lại có nụ cười khuynh quốc khuynh thành như thế.

Thời điểm Đạm Thai Lăng cười yếu ớt thì ba đạo hồn niệm từ ngàn dặm kéo tới.

Đạm Thai Lăng nhíu mày, đó là ba thái thượng trưởng lão Hải yêu nhất tộc trấn thủ tổ địa!

Tuy nàng là bắc hải vương cao quý, nhưng mà ba thái thượng trưởng lão này địa vị vẫn cao hơn nàng, trong tổ địa mai táng nhiều linh hồn tổ tiên, ngay cả phụ thân của Đạm Thai Lăng sau khi chết cũng hồn quy tổ địa. Với tư cách ba thái thượng trưởng lão trấn thủ tổ địa, uy vọng trong Hải yêu nhất tộc rất cao.

Ngay cả nàng cũng chỉ dám dùng chút thủ đoạn đối kháng với ba thái thượng trưởng lão, cũng không dám trực tiếp trở mặt.

- Không biết ba vị thái thượng trưởng lão cần làm chuyện gì?

Đạm Thai Lăng ý niệm xuyên thấu ra ngoài cấm chế, nàng đã thu hồi nụ cười xinh đẹp tuyệt luan, lại khôi phục thần sắc trang nhã lạnh lùng như trước.

- Bệ hạ, chúng ta xin chỉ thị tổ tiên, tổ tiên chi linh nói, Hải yêu nhất tộc có thể không cần kết minh với Lôi Thú nhất mạch, dù sao Hải yêu nhất tộc và Lôi Thú nhất mạch cũng không có hôn ước.

Trong đó một thái thượng trưởng lão nói thêm, ngữ khí có chút ôn hòa.

- Bệ hạ là chiến sĩ thiên phú cao nhất Hải yêu nhất tộc mấy ngàn năm qua, là người duy nhất được tổ tiên truyền thừa, không cần phải bị Lôi Thú nhất mạch trói buộc.

Đọc truyện chữ Full