DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cửu Tinh Thiên Thần Quyết
Chương 1221: Hất xem một chút (2)

Giờ phút này ngay cả Viêm Hồn, cũng là vô cùng rung động, hắn chỉ cảm thấy Diệp Thần, Long Đế cùng Đằng Vân thực lực có chút cao, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới Đằng Vân lại cường hãn đến loại tình trạng này, thử nghĩ xem mới vừa rồi, ở dưới Ô Lâm Thu áp bách, hắn khuất nhục chuẩn bị giao ra hai kiện đồ vật kia, chỉ cảm thấy trên mặt rát, giống như là bị người rút hai cái tát.

Không chỉ đám người Ngưu Nguyên, mấy Thị Thần còn lại vây xem kia cũng toàn bộ há hốc mồm, thực lực Ô Lâm Thu bọn họ là biết đến, đã là Thị Thần thập trọng, tồn tại gần với Tinh Chủ cấp, cộng thêm một thân Kim Chung chiến giáp cùng bảo vật Tử Nguyệt Tiêm Toa, trừ Tinh Chủ không người nào có thể cùng nàng đối kháng.

Nhưng mà, người trẻ tuổi phía trước này lại xích thủ không quyền cùng Ô Lâm Thu đánh ngang tay, chẳng lẽ người trẻ tuổi này có thực lực hạ vị Tinh Chủ cấp sao?

Thình thịch thình thịch!

Ô Lâm Thu Tử Nguyệt Tiêm Toa oanh kích ở trên người Đằng Vân, tiêm thoi kia sắc bén vô cùng, cũng chỉ ở trên người Đằng Vân để lại một chút vết thương rất nhỏ mà thôi.

- Uy, nếu ngươi không có bổn sự khác, kia ta muốn phát lực nha.

Đằng Vân vẻ mặt dễ dàng, nói ra lời làm cho người ta thiếu chút nữa chấn kinh cằm, thì ra thằng này đánh đến hiện tại vẫn không phát lực?

- Đi tìm chết!

Ô Lâm Thu giận dữ, sắc mặt xanh mét, không ngừng thúc dục huyền khí, thế công mạnh hơn .

Đằng Vân cười hắc hắc, dễ dàng né qua Ô Lâm Thu công kích, một quyền chiếu vào bộ ngực Ô Lâm Thu oanh khứ, "thình thịch" một tiếng, Ô Lâm Thu biến sắc, lảo đảo lui về phía sau.

Nếu như không phải là Kim Chung chiến giáp phòng hộ, sợ rằng nàng đã đi đời nhà ma !

Quyền kình thật là bá đạo!

Đang ở thời điểm Ô Lâm Thu bị đánh rút lui, Đằng Vân lướt thân mà lên, một quyền tiếp theo một quyền trào ra, thình thịch thình thịch! Quyền kình của Đằng Vân làm Kim Chung chiến giáp ở trên người Ô Lâm Thu chấn vù vù, xuất hiện tiếng vỡ ra.

Trong lòng Ô Lâm Thu kinh hãi, không ngừng tránh lui, nhưng tốc độ Đằng Vân quá nhanh, quyền ảnh như bay, nàng căn bản không thể tránh khỏi!

"Rắc" một tiếng, Ô Lâm Thu cảm giác đầu vai chợt lạnh, cúi đầu vừa nhìn, phát hiện Kim Chung chiến giáp trên người đã bắt đầu bể nát, bên giáp vai cùng ngực giáp rụng xuống.

Nàng bình thời quen chỉ mặc Kim Chung chiến giáp, bên trong cái y phục gì cũng không mặc, giáp vai cùng ngực giáp rụng hơn phân nửa, nàng lập tức cảnh xuân tiết ra ngoài, đầu vai mượt mà cùng cánh tay thon dài triển lộ không bỏ sót, trước ngực lại càng có nửa viên cầu căng đầy nửa che che đậy, chọc người mơ màng vô hạn.

"Xôn xao" một tiếng, nơi xa những Thị Thần vây xem kia cười ha ha, từng đạo ánh mắt tất cả đều tập trung ở trên người Ô Lâm Thu.

Ô Lâm Thu xấu hổ, gương mặt nóng hổi, vội vàng che kín trước ngực của mình, tức giận nhìn chằm chằm Đằng Vân.

- Moá, ta chỉ nói là hất Kim Chung chiến giáp xem một chút mà thôi, nhưng mà ngươi không cần thiết bên trong không mặc quần áo cho ta xem a, bất quá vóc người thật là chính xác!

Đằng Vân dừng lại bước chân, đánh giá Ô Lâm Thu một phen, lại sờ sờ quả đấm của mình, cười xấu xa nói.

- Ngô, da cũng rất bóng loáng.

- Ha ha ha. . .

Những Thị Thần vây xem kia lại bộc phát ra một trận cười to.

- Ngươi nhớ kỹ cho ta, ta không để yên cho ngươi!

Ô Lâm Thu giận đến hai mắt gần như muốn phóng hỏa, oán hận để xuống ngoan thoại, hóa thành một đạo lưu quang biến mất ở nơi xa, tiếp tục đánh xuống, nàng sợ rằng sẽ ở trước mặt mọi người thân thể trần truồng .

Ô Lâm Thu từ trước đến giờ mắt cao hơn đầu, tung hoành Tinh Không nhiều năm, chưa từng bị qua vũ nhục như vậy, hôm nay khuất nhục, nàng là quả quyết sẽ không quên!

Hai Thị Thần thập trọng cường giả đi theo Ô Lâm Thu kia nhìn nhau, tất cả cũng hóa thành lưu quang đuổi theo.

Nơi xa những Thị Thần vây xem nhìn về phía đám người Đằng Vân, Diệp Thần, tròng mắt hiện lên một tia kính sợ, Đằng Vân lấy thực lực chấn nhiếp mọi người bọn họ rồi.

Long Đế thấy Đằng Vân như vậy, chẳng qua là nhàn nhạt cười một chút.

Đằng Vân nhìn về phía mấy người Ngưu Nguyên nói:

- Sau này các ngươi cẩn thận một chút, tốt nhất đừng đến Vĩnh Hằng Tinh Mộ, Ô Lâm Thu tìm không được chúng ta, nhất định sẽ bắt nạt các ngươi!

- Cám ơn ba vị huynh đệ, chuyện ngày hôm nay nếu như không phải là ba vị huynh đệ hỗ trợ, thật không biết sẽ như thế nào, hai kiện đồ vật kia, chúng ta phân các ngươi một vật a!

Ngưu Nguyên thành khẩn nói, đối với Diệp Thần, Long Đế, Đằng Vân tràn đầy cảm kích, nhìn về phía những Thị Thần đoàn đội bên cạnh kia nói.

- Ta đồng ý!

- Ta cũng đồng ý!

Từng cái từng cái Thị Thần rối rít đồng ý nói, những Thị Thần này cũng là người sáng sủa.

Viêm Hồn nhìn thoáng qua ba người Đằng Vân, cũng toát ra một tia cảm kích, nhưng mà hắn trời sanh tính cao ngạo, không có đem lời cảm kích nói ra, chẳng qua là gật đầu.

- Không cần, các ngươi giữ đi!

Đằng Vân cười khoát tay áo, mặc dù không biết đám người Viêm Hồn, Ngưu Nguyên chiếm được thứ gì, nhưng bọn hắn đã có hai quả Vực thú tinh hạch, coi như là thu hoạch phong phú, cùng lắm thì sau này lại đào nhiều một chút, Thiên Nguyên Tinh nhất định sẽ từ từ giàu có lên, mà hai kiện đồ vật kia đối với mấy người Ngưu Nguyên mà nói, quả thực chính là tánh mạng .

Long Đế cùng Diệp Thần cũng cự tuyệt.

- Các ngươi không nhìn thử là vật gì sao?

Ngưu Nguyên nhìn đám người Diệp Thần, hắn có chút khó có thể tin, ba người Diệp Thần lại không cần.

- Bất kể là vật gì, chúng ta nói không là sẽ không muốn, các ngươi thu đi!

Diệp Thần cười nhạt nói, vỗ vỗ bả vai Ngưu Nguyên.

- Biết các ngươi thật cao hứng!

Hắn nhìn ra được, đám người Ngưu Nguyên phẩm tính cũng không tệ lắm, Viêm Hồn kia mặc dù trời sanh tính cao ngạo một điểm, nhưng cùng Nguyễn Thanh Vũ, Tả Ẩn những thứ kia cũng không phải là một loại người.

- Từ nay về sau, các ngươi chính là huynh đệ Ngưu Nguyên ta! Có chuyện gì, Ngưu Nguyên ta cho dù đánh bạc mạng già, cũng không chối từ!

Ngưu Nguyên trịnh trọng nói.

- Tốt! Sau này tất cả mọi người là hảo huynh đệ!

Đằng Vân sảng lãng cười nói.

Diệp Thần cũng gật đầu cười, mặc dù vũ trụ mịt mờ, lần này ly biệt, người nào cũng không biết gặp nhau lần nữa sẽ là lúc nào, nhưng Diệp Thần biết, Ngưu Nguyên nói lời này là chân tâm thật ý, vậy là đủ rồi.

Kể từ khi Đằng Vân đánh bại Ô Lâm Thu, đám người Ô Lâm Thu liền ẩn núp không xuất hiện, ba người Diệp Thần, Long Đế, Đằng Vân thành người lãnh đạo Thị Thần quân đoàn này, như vậy là có chút ngoài đám người Diệp Thần dự liệu.

Ở chỗ này, hết thảy cũng lấy thực lực vi tôn!

Mọi người lại đợi chờ mấy ngày, đã đến thời gian ước định, nơi này đã không sai biệt lắm tụ tập chừng năm ngàn Thị Thần.

Hơn sáu ngàn Thị Thần cùng nhau tiến vào, đợi đến thời điểm đi ra ngoài, chỉ còn lại chừng năm ngàn, những người khác sợ rằng sẽ vĩnh viễn lưu lại bên trong Vĩnh Hằng Tinh Mộ.

Đọc truyện chữ Full