DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 261: Cái Gì Gọi Là Chênh Lệch

Hết thảy tiếng động nghị luận, Lâm Minh mắt điếc tai ngơ, nhường ta ba chiêu? Tốt, vậy ngươi làm đi, ta xem sau ba chiêu, ngươi còn có cơ hội ra chiêu hay không!

- Trận đấu bắt đầu!

Trọng tài tuyên bố, Lâm Minh không lao ra trước, chân nguyên tinh khiết quấn quanh nắm tay tay phải càng thêm nồng đậm, xung quanh có điện quang hiện lên, ẩn ẩn có thể nghe được thanh âm như Giao Long tê rống!

Phương Khải mặt mỉm cười, thân thủ xuất thế, một kim trận phù trống rỗng xuất hiện, lúc trước ở tiểu tổ, Phương Khải đối mặt với đệ tử Luyện Khí tông Chu Ngạn, chính là dùng trận phù này trong nháy mắt nuốt lấy Xích Viêm Chi Hỏa đối phương phóng ra.

Đối với trận phù này, Phương Khải rất tự tin, ở đây trừ bỏ vài biến thái ở các phân tông khác, căn bản không ai có thể một kích phá vỡ nó, bởi vì bên trong ẩn chứa một phương không gian độc lập, có thể dời đi công kích, trừ phi vượt qua lực cực hạn trận pháp chịu đựng, nếu không công kích gì cũngthể làm bị thương mảy may đến Phương Khải.

Phương Khải tùy tiện nói ra nhường Lâm Minh ba chiêu, chính là bằng vào trận phù nho nhỏ này, một tiểu trận phù liên tiếp đỡ ba chiêu thức Lâm Minh toàn lực ra tay, hắn còn có mặt mũi tiếp tục đánh sao?

Phương Khải rất chờ mong biểu tình trên mặt lúc đó của Lâm Minh, tựa như lúc trước hắn đối với Tĩnh Thiền Ngọc, khiến cho đối phương không cam lòng rồi hung hăng giẫm đạp bọn họ, đây là chuyện thực thú vị.

Lúc này, ở trên thính phòng, hai tay Tĩnh Thiền Ngọc có chút khẩn trương nắm vào nhau, nàng cũng đã thấy trận phù này, nàng sợ Lâm Minh bước theo rập khuôn của nàng, nếu như vậy, đó là đả kích nghiêm trọng đối với lòng tự tin của võ giả.

Lâm Minh có thể ba chiêu phá vỡ Phương Khải sao? Ít nhất để đối phương bối rối một ít, xóa sạch khinh thường trên mặt hắn chứ!

Một động tác nâng lên trận phù. Phương Khải cười nói:

- Ngươi chuẩn bị tốt chưa?

- Ta đang đợi ngươi chuẩn bị tốt!

Lâm Minh nhếch miệng cười, đột nhiên hai chân mạnh mẽ bước lên một bước, theo nham thạch dưới chân vỡ nát, thân thể hắn xuất hiện hư ảnh liên tiếp!

Quyền phải của Lâm Minh hỗn loạn lôi lực hùng bá mênh mông, năm ngàn cỗ chân nguyên chấn động, giống như năm ngàn Giao Long hung lệ! Quyền lực cuồng bạo khiến không khí chung quanh phát ra tiếng rít chói tai!

Ca ca ca ca ca!

Theo đất đá bay tán loạn, khí lãng quay cuồng, chân nguyên cuồng bạo ở trên viên gạch chém ra một đạo khe sâu, một quyền đánh ra, quyền định càn khôn!!

Đối mặt với khí thế như vậy, trong lúc nhất thời trong lòng Phương Khải chột dạ, tuy nhiên ngẫm lại chính mình tốt xấu là đệ tử thân truyền, làm sao không đến mức chắn được.

Nghĩ như vậy Phương Khải lại khôi phục tự tin, xuất ra kim trận phù, hắn rốt cuộc không quan tâm trong lòng nữa.

- Cút!

Lâm Minh hét lớn một tiếng, quyền phải nện mạnh ở trên kim trận phù, chân nguyên bùng nổ chấn động!

Răng rắc!

Chỉ nghe một tiếng giòn vang, quyền kình nổ tung theo mắt có thể thấy được, kim trận phù giống như bị một cước giẫm nát vỡ thành vô số mảnh vụn!

Mà quyền thế Lâm Minh không giảm, như trước �đến Phương Khải!

Sắc mặt Phương Khải đại biến!

Như thế nào có thể?

Trong hốt hoảng, Phương Khải lấy ra một khối trận bàn từ trong Tu Di giới, trận bàn vừa xuất hiện, ánh sáng xanh bùng phát.

Cửu Chuyển Thanh Quang trận!

Một đạo quầng sáng xanh dày xuất hiện ở trước người Phương Khải, nghênh đón quyền kình của Lâm Minh.

Ầm!

Năm ngàn cỗ chân nguyên chấn động như hổ đói vồ mồi hung lệ đi lên, xâm nhập đến mỗi một tấc kết cấu quầng sáng xanh. Quầng sáng xanh chỉ kiên trì được một giây, trong nháy mắt liền vỡ vụn ầm ầm.

Tuy rằng quyền kình Lâm Minh bị triệt tiêu rất nhiều, nhưng vẫn như trước quyết chí tiến lên!

Phương Khải vô cùng kinh ngạc, mạnh mẽ cắn lưỡi, phun ra một búng máu ở trên trận bàn. Trong nháy mắt, lại một đạo quầng sáng xanh ngưng tụ thành, chỉ là trên quầng sáng này ẩn ẩn ánh sáng đỏ!

Ca!

Quyền kình Lâm Minh đã tiêu hao gần nửa, tấn công thật mạnh ở trên quầng sáng xanh đỏ, theo tiếng nổ vang, quầng sáng nát hơn phân nửa, chỉ miễn cưỡng duy trì.

Phương Khải thân ở quầng sáng sắc mặt trắng bệch, khí huyết trong cơ thể quay cuồng, bởi vì thúc giục khí huyết mạnh mẽ trong nháy mắt, hắn thiếu chút nữa phun ra một ngụm nghịch huyết, nhưng lại bị hắn mạnh mẽ nuốt trở vào. Lần nuốt ngược này khiến hắn càng thêm khó chịu, mặt đương nhiên sẽ không tốt.

Lâm Minh nhướng mi lên:

- Lại có thể đỡ? Đệ tử thân truyền quả nhiên có vài phần bản sự, như vậy... Còn có hai chiêu!

Phương Khải nghe Lâm Minh nói như vậy, mặt lập tức khó coi giống đã mẹ chết, ba chiêu chi ước, chính miệng hắn đồng ý!

Ai muốn gặp một tên biến thái như vậy! Một quyền phải hắn dùng Cửu Chuyển Thanh Quang trận, thậm chí còn dùng hai lần liền nhau, lần thứ hai bởi vì dùng rất vội vàng, không kịp họa trận phù, không thể không phun ra một búng máu!

Ba chiêu chế ước, nếu nói quyết chiến, còn có thể lật lọng, nhưng hiện tại trước mắt toàn bộ đệ tử, hắn là đệ tử thân truyền sao có thể áp chế.

Ba chiêu này, cho dù hắn liều mạng cũng phải đỡ toàn bộ, nếu không về sau hắn không còn mặt mũi đứng ở Thất Huyền cốc.

- Không quan hệ, vừa rồi hẳn là một kích mạnh nhất của hắn, nếu là tuyệt chiêu áp đáy hòm, khẳng định tiêu hao không nhỏ, lượt đánh tiếp theo, uy thế hẳn sẽ yểu hơn rất nhiều. Hơn nữa vừa rồi ta cũng bởi vì vội vàng phòng ngự mới chật vật như thế, nếu chuẩn bị trước thời hạn sẽ tốt hơn rất nhiều, cùng lắm thì dùng ra con bài chưa lật của ta...

Phương Khải an ủi mình như vậy, lo lắng trong lòng bớt đi một chút.

Toàn bộ trường thi đấu tĩnh lặng, những đệ tử kia nguyên bản dùng pháp trận khuếch đại âm thanh điên cuồng hò hét duy trì Phương Khải cũng chưa dứt, bọn họ vốn tưởng rằng Phương Khải có thể thoải mái đỡ một kích này, không nghĩ tới kết quả như thế.

Tuy rằng Phương Khải cưỡng chế khí huyết quay cuồng, không có hộc máu đương trường, nhưng người xem ở đây cũng không phải ngu ngốc, tự nhiên nhìn ra vừa rồi Phương Khải đã ăn mệt.

- Không thể nào! Chúng ta trợ uy cho Phương sư huynh!

- Đúng vậy, lúc này mới cần trợ uy, cái tên Lâm Minh vừa rồi phát ra một quyền kia tám thành là vận dụng bí pháp, không có khả năng kéo dài, cho dù Phương sư huynh nhường ba chiêu cũng sẽ thắng như thường!

- Đúng vậy, đúng vậy! Phương sư huynh sao có thể thua.

Những đệ tử Trận tông này vận đủ khí lực, vừa mới chuẩn bị tiếp tục hò hét, nhưng thanh âm lại lập tức nuốt ngược về. Có mấy người đã hô lên, cũng như là gà trống bị dắt cổ họng, thanh âm trở nên cực kỳ cổ quái.

Bởi vì bọn họ nhìn thấy, Lâm Minh nhẹ nhàng sờ Tu Di giới, theo một đạo ánh sáng trắng hiện lên, một cây vũ khí dài chói lọi xuất hiện ở trong bàn tay!

Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương!

- Vũ khí? Hắn còn có vũ khí?

- Lâm Minh không phải dùng quyền sao?

- Hắn như thế nào còn có vũ khí!?

Đệ tử Trận tông đều trong mộng, tuy rằng võ giả không cần vũ khí ở Thiên Diễn đại lục. Không nhiều lắm, nhưng không hiếm thấy, tỷ như hai huynh muội Kính Thiền quốc Tĩnh Thiền Ngọc cùng Tĩnh Thiền Thạch. Bọn họ cũng chỉ dùng chưởng cùng ngón tay.

Bọn họ đương nhiên nghĩ đến, Lâm Minh chính là một võ giả dụng quyền, tuy rằng nắm tay công kích ngắn. Nhưng thắng ở linh hoạt cùng chuẩn xác, nếu dùng tốt, phụ trợ với quyền pháp võ kỹ đẳng cấp cao chưa chắc kém hơn so với đao kiếm.

Nhưng nếu một võ giả bản thân có vũ khí, như vậy hắn khẳng định chuyên tấn công vũ khí, nắm tay cũng chỉ là phụ trợ.

Chỉ là phụ trợ nắm tay, còn có bậc uy lực này?

Điều này sao có thể!?

- Hắn phô trương thanh thế!

Có đệ tử Trận tông cố chấp nói, nhưng mà thanh âm hắn lại không được mọi người đồng tình, tất cả đệ tử Trận tông mặt đều có chút khó coi, hình như Phương Khải đã... Đá phải tấm sắt.

Ở một góc tuyển thủ tịch. Âu Dương Tử Phong nhìn thương bạc trong tay Lâm Minh, khóe miệng co rúm:

- Thời điểm ta quyết đấu cùng hắn ngay cả vũ khí hắn cũng không dùng tới sao?

Nghĩ đến lúc trước chính mình nói, không biết đối phương có thể để hắn rút kiếm hay không, Âu Dương Tử Phong cười khổ trong lòng. Bởi vì trong tiềm thức đem Lâm Minh trở thành võ giả ba mươi sáu nước, mọi người đều xem nhẹ hắn.

Trên lôi đài, mặt Phương Khải sớm đã trướng như mặt lợn, hiện tại hắn đã bất chấp suy nghĩ vì cái gì một võ giả xuất thân ba mươi sáu nước lại biến thái như thế. Hắn cũng bất chấp thân phận, ở trước người bố trí năm đạo Cửu Chuyển Thanh Quang trận.

Vừa rồi vội vàng sử dụng Cửu Chuyển Thanh Quang trận làm phun một búng máu. Lần này, hắn đương nhiên sẽ không tái phạm sai lầm như vậy, bố trí ra Cửu Chuyển Thanh Quang trận trước thời hạn.

Nhìn năm đạo Thanh Quang trận trước mặt, Phương Khải bớt đi lo lắng một chút, ngươi lợi hại hơn nữa có thể phá vỡ năm pháp trận sao?

Tuy nhiên nghĩ nghĩ, Phương Khải vẫn cảm thấy vẫn nên ổn thỏa một ít cho thỏa đáng, hắn lấy ra một phương trận kỳ nhỏ từ trong Tu Di giới, rót chân nguyên vào trong đó, chuẩn bị về sau, phương tiểu kỳ này là một trong tuyệt chiêu áp đáy hòm của Phương Khải. Lực phòng ngự trận pháp tuy mạnh, nhưng có một khuyết điểm, đó chính là phát động chậm, phải sớm chuẩn bị...

Liên tiếp chuẩn bị, Phương Khải tiêu hao rất lớn, tuy nhiên trên thân hắn có trận phù đặc thù có thể bổ sung chân nguyên.

Đúng lúc này, Lâm Minh ra!

Cơ sở quyết thức thứ nhất, Giao Long Xuất Hải!!

Grào!

Giao Long thanh lệ rống lên một tiếng thẳng tận trời, ở phía sau Lâm Minh, rõ ràng ngưng tụ thành một hư ảnh Giao Long tím, Lâm Minh hấp thu Tử Giao Thần Lôi xong, Giao Long Xuất Hải đã khác biệt một trời một vực với nguyên bản Giao Long Xuất Hải, hắn ra một kích chân chính ẩn chứa thiên địa long uy!

Cộng thêm lôi lực trên thân với năm ngàn cỗ chân nguyên chấn động, quả nhiên quét ngang hết thảy! Tử điện xà tùy ý phun ra nuốt vào, Lâm Minh nhất thời mang theo chi thế núi sông vạn quân, trong nháy mắt đâm thủng hư không.

Bồng! Bồng! Bồng!

Liên tục ba đạo Cửu Chuyển Thanh Quang trận bị xé nát.

Phương Khải mặt biến đổi, vội vàng huy động trận kỳ trong tay.

Bồng!

Đạo Cửu Chuyển Thanh Quang trận thứ tư bạo toái, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân tiến quân thần tốc!

Ca!

Đạo thứ năm Cửu Chuyển Thanh Quang trận va chạm kịch liệt, mà lúc này, ánh sáng vàng trên trận kỳ của Phương Khải đại thịnh, từng đạo kim phù văn từ trên trận kỳ đánh ra, toàn bộ khắc ở trên Cửu Chuyển Thanh Quang trận!

Làm sao có thể? Phương Khải trơ mắt nhìn Cửu Chuyển Thanh Quang trận được Kim Quang trận kỳ gia cố vẫn như trước sinh ra vết rạn! Vết rạn kia giống như mặt quỷ tươi cười, mở rộng từng chút một!!

Đọc truyện chữ Full